"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã đạt được điểm yếu của Cao Hưng, vật phẩm này chỉ có thể sử dụng một lần, xin hãy thận trọng khi sử dụng."
"Điểm yếu của Cao Hưng: Trong trái tim đã bị gã vứt bỏ từ cách đây rất lâu này, có ẩn chứa thứ mà gã không muốn đối mặt nhất."
Hàn Phi giao sợ hãi của Cao Hưng cho Vĩnh Sinh, để gã sẽ cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy Vĩnh Sinh; tặng điểm yếu của Cao Hưng cho Cao Thành, hy vọng gã sẽ bộc lộ mặt yếu đuối của mình khi đối mặt với Cao Thành; cuối cùng bản thân Hàn Phi thì giữ lại lương thiện của gã, hắn đã dùng con dao tái sinh để phân giải nó.
Ba loại cảm xúc này đều đến từ Cao Hưng, trong tương lai khi chiến đấu với bản thể của gã, chắc chắn sẽ có tác dụng bất ngờ.
Đối với trái tim cuối cùng, Hàn Phi đã thử nhiều cách khác nhau, nhưng đều không thể lấy ra được cảm xúc ẩn giấu bên trong.
Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành thu lại trái tim màu xám trước.
"Mình đã tìm thấy điểm yếu của Cao Hưng, mọi thứ đã sẵn sàng, đã đến lúc đi đến tòa nhà cấm rồi."
Cả ba tòa nhà quỷ đều đã bị Hàn Phi công phá, nhân cách của hắn đang trên bờ vực thức tỉnh lần 9. Với tư cách là người sống sót mạnh nhất sau thảm họa, hắn đang chuẩn bị thử tiến vào tòa nhà bị cấm để tìm ra nguồn gốc của thảm họa.
Thế giới ký ức điện thờ đại diện cho tương lai tồi tệ nhất, tất cả những gì Hàn Phi nhìn thấy ở đây đều là những gì có thể xảy ra trong hiện thực. Nếu như hắn có thể điều tra rõ ràng trong thế giới ký ức điện thờ, thì cũng tương đương với việc biết được tương lai, có thể phòng ngừa trước trong hiện thực.
Cao Thành và bố mẹ mù của gã vẫn chưa hòa giải. Lợi dụng khe hở khi cặp đồng tử còn chưa dung hợp, Hàn Phi chuẩn bị tích hợp tài nguyên của ba cứ điểm lớn của người sống sót, bắt đầu "bữa tiệc sinh nhật" cuối cùng.
……
Dưới sự tuyên truyền toàn lực của Cục điều tra thảm họa, hầu hết những người sống sót trong vùng đất hoang thảm họa này đều biết rằng Hàn Phi sẽ vào tòa nhà cấm.
Vì tương lai của cả nhân loại, Hàn Phi không ngần ngại mạo hiểm mạng sống của mình. Danh tiếng của hắn lại tăng lên lần nữa, đã vượt xa so với trước đây.
Thành mới Hy Vọng và cảng Tự Do bị dư luận chèn ép nên chỉ còn cách ủng hộ Hàn Phi hết mình, có tiền ủng hộ tiền, có sức ủng hộ sức.
Khi đối mặt với kẻ thù chung là Cao Hưng, tất cả những người sống sót đã đoàn kết lại với nhau, không có lừa dối, mưu tính hại nhau, mọi người đều gác lại sự bất đồng, được Hàn Phi tập hợp thành một thế lực.
Trong năm ngày tiếp theo, Hàn Phi liên thủ với những người thức tỉnh nhân cách 8 lần, quét qua thành phố bị quỷ quái chiếm giữ.
Mục tiêu ban đầu của mọi người là đuổi quỷ quái đi, nhưng bọn họ không ngờ người ủng hộ cho người quỷ bình đẳng là Hàn Phi lại không hề nương tay khi động thủ.
Hận ý đi theo thần cũ đã bị hắn giết đến hồn phi phách tán; hận ý hiếm có với năng lực đặc biệt thì sẽ bị hắn nuốt chửng. Số lượng hận ý bị giam cầm trong vực sâu tham lam càng ngày càng nhiều, não vực của Hàn Phi hiện tại còn kinh khủng hơn nhiều so với sự bộc phát thảm họa của thành cũ.
Dưới sự điên cuồng cho ăn của Hàn Phi, Hình Phu và Vô Thường đều thoát khỏi gông cùm của vận mệnh, lớn lên trở thành hận ý đốt cháy lửa đen.
Điều làm cho Hàn Phi kinh ngạc và vui mừng hơn chính là, sau khi hoàn thành nhiệm vụ về Vô Thường, hắn thậm chí có thể đem quỷ quái đã lớn lên cùng Cao Thành này ra khỏi thế giới kí ức điện thờ!
Sau năm ngày giết chóc, những người sống sót đã đảo ngược tình trạng suy sụp trước đó, phản công vào bên trong thành phố, giết cho những hận ý đều thu hết quỷ vực. Tất cả đều trốn trong vật nguyền rủa không dám ló mặt ra, đây là chuyện trước đây có nghĩ cũng không dám.
"Tất cả quỷ quái ở khu C bị trục xuất đã bị Cục điều tra kiểm soát hoàn toàn; hận ý ở khu B đã hoàn thành truy sát, cần tiến hành những dọn dẹp cuối cùng đối với từng con phố; hận ý ở ngoại vi khu A đã trốn vào khu vực cốt lõi, những quỷ quái đó đã sợ hãi rồi!!" Đông Khuyển phấn khích báo cáo thành tích của bọn họ với Hàn Phi, bọn họ chưa bao giờ vui mừng đến thế kể từ khi thảm họa nổ ra.
"Có thể dừng lại rồi." Ngồi ở trên người Đại Nghiệt, Hàn Phi ôm một người giấy màu máu, trong mắt tràn đầy chờ đợi.
"Dừng lại?" Sự phấn khích trong mắt Đông Khuyển biến thành khó hiểu: "Bây giờ chính là lúc để thừa thắng xông lên! Chúng ta chỉ còn một bước nữa là có thể khôi phục thành phố rồi! Nếu như có thể chiếm được khu vực cốt lõi, tương lai lấy đây làm trung tâm để mở rộng..."
"Tương lai không phải là chuyện chúng ta nên xem xét." Hàn Phi ngắt lời Đông Khuyển: "Vẫn còn ba ngày nữa là đến ngày sinh nhật của thần linh, nếu như bản thể thần cũ quay lại, sức mạnh của không thể nhắc đến có thể dễ dàng giết chết tất cả chúng ta. Năm ngày giết chóc này chỉ là để tích lũy sức mạnh, thu thập tín ngưỡng, trận chiến quyết định bây giờ mới bắt đầu."
Đi đến sau Đông Khuyển, A Niên vỗ vai anh ta và cười nói: "Quỷ quái không thể giết được hết đâu, bên dưới cao ốc Vĩnh Sinh có một lối đi, nếu như không đóng lối đi đó lại, tương lai nói không chừng sẽ có gấp mười lần quỷ quái tiến vào."
"Lối đi?"
Thấy Đông Khuyển nghi ngờ, nhưng A Niên không tiếp tục giải thích nữa mà chỉ thản nhiên nói: "Đây là cuộc chiến giữa thần cũ và thần mới, chúng ta chỉ là những quân cờ trên bàn cờ của thần linh, nghĩ thoáng lên."
Sau khi nói xong, anh ta đưa một tấm bản đồ cho Hàn Phi: "Tổ trưởng, chúng ta đã phá hủy toàn bộ tượng thần của Cao Hưng, bây giờ ba cứ điểm lớn còn sót lại cùng mấy chục cứ điểm nhỏ đều đã lập tế đàn của thần mới. Bởi vì cậu đã miễn phí chữa trị ô nhiễm tinh thần giúp mọi người, cộng thêm sự tích cậu thu phục khu phố cổ được ba cứ điểm lớn tuyên truyền, hiện tại số lượng người sống sót tín ngưỡng thần mới đã vượt quá một triệu, phạm vi ảnh hưởng cũng đã mở rộng ra các thành phố khác bên ngoài Tân Hỗ.”
“Tượng thần có phát sinh thay đổi gì không?” Hàn Phi rất hài lòng, A Niên làm việc khiến người ta vô cùng yên tâm.
"Hai bức tượng dựng ở Vườn treo và thành mới Hy Vọng đã hoàn toàn máu thịt hóa. Để không làm người qua đường sợ hãi, chúng tôi đã xây dựng điện thờ, bình thường sẽ phủ vải đen. Ngoài ra, âm thanh phát ra từ bên trong tượng thần càng ngày càng nhiều, khoảng cách giữa thần mới và chúng ta đã càng ngày càng gần hơn." A Niên trở thành thuộc hạ trung thành nhất của Hàn Phi. Trước đây anh ta chỉ nghĩ rằng con người Hàn Phi khá tốt, có ơn cứu mạng đối với mình. Tiếp xúc lâu hơn, anh ta dần dần phát hiện ra sự khác biệt ở hắn. Trong thời buổi loạn lạc, chỉ có đi theo người như hắn mới có thể tiến xa hơn.
Gật đầu một cái, trong đầu Hàn Phi thường xuyên hiện lên âm thanh của tiếng cười điên cuồng. Dùng hết tất cả tài nguyên của cứ điểm người sống sót, hiện tại cuối cùng hắn cũng được đền đáp: "Điện thờ cuối cùng của Cao Hưng, cũng là điện thờ quan trọng nhất, được giấu ở bên trong cao ốc Vĩnh Sinh. Tôi nhất định phải phá hủy nó trước ngày sinh nhật của gã, đến lúc đó tiếng cười điên cuồng sẽ trở thành vị thần duy nhất trong thế giới ký ức điện thờ này."
"Đúng rồi, thi thể thần mà cậu câu được trong hồ máu dưới lòng đất của viện dưỡng lão lúc trước đã được những người sống sót tìm thấy rồi." A Niên vẫn còn nhớ dáng vẻ của Hàn Phi khi vừa câu lên thi thể thần.
"Nó ở đâu?"
"Ở cùng với những đứa trẻ lớp 7, có người nhìn thấy đứa trẻ bị mất hai chân nói chuyện với thi thể thần, hình như nó có thể điều khiển thi thể thần." A Niên do dự một chút: "Chúng ta thực sự không cần để ý đến những đứa trẻ lớp 7 à? Dù sao thì bọn chúng cũng là học sinh của cậu, tôi nghe nói bọn chúng cũng chuẩn bị đến tòa nhà cấm..."
“Tôi sẽ nghiêm túc nói chuyện với bọn chúng.” Hàn Phi không biết kế hoạch của số 2 là cái gì, hắn vốn dĩ muốn gánh vác hết thảy mọi khó khăn trên vai, nhưng bọn nhỏ còn chưa hoàn toàn tín nhiệm hắn.
Loại tín nhiệm này không phải bởi vì bọn chúng cho rằng Hàn Phi sẽ phản bội mình, mà chỉ là cảm thấy bản lĩnh của hắn không đủ để một mình hoàn thành soán thần.
“Còn chuyện gì nữa không?” Thấy A Niên và Đông Khuyển không có ý định rời đi, Hàn Phi ngẩng đầu lên hỏi.
A Niên đút tay vào túi áo, bên trong là mấy tấm thiệp mời ăn tối của lãnh đạo cao cấp cứ điểm. Bọn họ muốn dùng phương thức lâu đời nhất liên kết hôn nhân để ràng buộc lợi ích của Hàn Phi với mình.
Trong đó một số cô gái quả thực vô cùng ưu tú, A Niên cũng cảm thấy bọn họ rất phù hợp với Hàn Phi. Nhưng nhìn hắn lúc nào cũng ôm người giấy, nên anh ta thực sự cảm thấy ngại ngùng khi lấy thư mời ra. Ai mà ngờ được chủ nhân của cứ điểm thứ tư mạnh mẽ vang dội, chặt chém quyết đoán, thực ra lại thích "người giấy"?
“Không còn chuyện gì nữa rồi.” Đông Khuyển và A Niên rời khỏi phòng, đặt dao tái sinh sang một bên, Hàn Phi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người giấy màu máu.
Thế giới ký ức điện thờ của Cao Hưng kích thích hắn rất nhiều. Hắn biết sự khác biệt cơ bản nhất giữa hận ý và không thể nhắc đến. Hận ý cần phải biến chấp niệm của mình thành thế giới, mới có thể trở thành không thể nhắc đến.
Bản thân Từ Cầm là nguồn gốc của những nguyền rủa, sở hữu những lợi thế độc nhất vô nhị, chỉ cần cô ấy tìm đủ những nguyền rủa cho mình, hẳn sẽ có thể dễ dàng xây dựng thế giới nguyền rủa thuộc về riêng mình.
Trong năm ngày này, Hàn Phi cũng không nhàn rỗi, hắn thu thập hết tất cả nguyền rủa trong khu phố cổ vào trong thế giới cực ác, sau đó để cho người giấy màu máu hấp thụ.
Bây giờ số lượng nguyền rủa trên người giấy màu máu đã đạt đến mức độ cực kỳ khoa trương. Chờ khi Hàn Phi thành công rời khỏi thế giới ký ức điện thờ, tất cả những nguyền rủa này sẽ được tích hợp vào cơ thể của Từ Cầm, trở thành một phần của cô ấy.
Lãng mạn ở dương gian là tặng 999 bông hồng, còn lãng mạn của Hàn Phi là đóng gói hiến tặng nguyền rủa của cả thế giới.
"Vực sâu tham lam sắp chứa đầy hận ý, sự dung hợp của cặp đồng tử màu máu cùng đôi mắt thần linh cũng đã đạt tới giai đoạn cuối cùng, không cần tiếp tục chờ đợi thêm nữa."
Ngồi trên người Đại Nghiệt, Hàn Phi bảo nó đưa mình đến "trường học", nơi hắn và những đứa trẻ lớp 7 thức tỉnh lúc đầu. Số 5 đã bí mật tìm Hàn Phi một lần và hẹn gặp hắn ở đó.
Cứ điểm trường học đã suy bại, cỏ dại mọc um tùm trên sân chơi, cửa ra vào và cửa sổ đều bị đập vỡ, không thể nhìn thấy học sinh nào ở đây.
Đến phòng học của lớp 7, Hàn Phi đi lên bục giảng, trong phòng không có một ai.
Bọn nhỏ không có tới, nhưng trên mỗi chiếc bàn đều có một phong thư. Trong thư có ghi lại cách nhìn của bọn chúng đối Hàn Phi, còn có những lời mà bọn chúng muốn nói với hắn.
"Khi thầy đọc được lá thư này, có thể chúng em đã ở trong tòa nhà cấm, có một số chuyện chúng ta không thể trốn tránh, vận mệnh đã đưa ra đáp án từ cách đây rất lâu rồi..."
Hàn Phi thu thập lại thư của tất cả bọn trẻ. Những lá thư đó không chỉ đơn giản là những tờ giấy, mỗi chữ mỗi câu trên đó đều ẩn chứa một loại sức mạnh nào đó, chúng đan xen vào nhau, bao bọc lấy Hàn Phi.
Đọc xong tất cả những lá thư, trong tâm trí của Hàn Phi hiện lên thân ảnh của tất cả những đứa trẻ. Vô thức mở ô vật phẩm, hắn lấy bức ảnh tập thể vật nguyền rủa rank C ra.
Mặt người trên ảnh đang chậm rãi thay đổi, vật nguyền rủa rank C này dường như đã bị Hàn Phi hoàn toàn chi phối, để hắn có thể tùy ý sử dụng.
"Thầy sẽ bảo vệ mọi người thật tốt, chờ sau khi rời khỏi điện thờ, chúng ta có thể chụp một bức ảnh tập thể khác."