Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 918 - Chương 918: Chân Tướng Xảy Ra Trong Tương Lai

Chương 918: Chân tướng xảy ra trong tương lai Chương 918: Chân tướng xảy ra trong tương lai

Email khẩn yêu cầu tất cả các nghiên cứu viên nhàn rỗi lập tức đến phòng thí nghiệm số 2, ngày tồi tệ nhất chắc hẳn là bắt đầu từ lúc này.

Sau khi đóng email lại, Hàn Phi lấy ra bản đồ tuần đêm. Phòng thí nghiệm số 2 nằm ở tầng 3 dưới lòng đất, là phòng thí nghiệm cỡ lớn gần mặt đất nhất, chủ yếu dùng để kiểm tra sự tương tác sâu giữa nhân cách ý thức và thiết bị thông minh, do Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical đồng sáng lập.

"Điện thờ được giấu ở tầng 19, mục tiêu hàng đầu của mình là phá hủy điện thờ, tiếp theo là phá hủy tượng thần của Cao Hưng để lấy lại sức mạnh, cuối cùng mới là làm rõ chân tướng."

Hàn Phi liếc nhìn bản đồ, cao ốc Vĩnh Sinh có 33 tầng trên mặt đất và 18 tầng dưới lòng đất.

"Nếu như hệ thống không có lỗi, thì điện thờ hẳn là ở trên tầng, nhưng nếu như bản đồ có vấn đề, không hiển thị hoàn chỉnh thì sao?"

Tiến vào nhiều ký ức thế giới điện thờ như vậy, Hàn Phi đã tích lũy được vô số kinh nghiệm. Đại đa số điện thờ đều cất giấu ở nơi bí mật, sẽ không trực tiếp đặt ở một nơi dễ thấy như tầng 19.

Chuông báo động không ngừng vang lên, Hàn Phi còn chưa kịp đưa ra quyết định, hành lang bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân, sau đó cửa phòng nghỉ bị đẩy ra.

Quay đầu lại nhìn, Hàn Phi thấy một người đàn ông trung niên sắc mặt nghiêm túc đứng ở cửa. Anh ta vốn định trách mắng Hàn Phi vài câu, nhưng sau khi phát hiện ra cấp bậc rank A+ trên thẻ nhận dạng của hắn, thái độ của anh ta thay đổi ngay lập tức: "Giai đoạn hai của kế hoạch Vĩnh Sinh xảy ra vấn đề, bên trên yêu cầu tất cả nghiên cứu viên đều phải qua đó, tôi sợ cậu không nhận được email, cho nên đặc biệt tới đây thông báo cho cậu một tiếng."

"Anh chắc chắn thông báo cho tất cả nghiên cứu viên qua đó là người không?" Lời nói của Hàn Phi khiến người đàn ông trung niên sửng sốt.

"Là sao?"

"Có khả năng nào là do thứ gì khác đang gọi chúng ta không? Muốn một mẻ hốt gọn tất cả chúng ta?" Hàn Phi nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên khiến đối phương sởn gai ốc.

"Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì, tôi chỉ tới đây để truyền đạt ý của cấp trên, hi vọng cậu mau chóng đến đó." Người đàn ông trung niên nói xong liền rời đi.

Hàn Phi thu dọn đồ đạc trong phòng, nhân tiện ăn một bữa thật no, rồi mới bước ra khỏi phòng nghỉ.

Phòng nghỉ của nghiên cứu viên nơi hắn ở nằm ở tầng hầm thứ 2, bởi vì thỏa thuận bảo mật đã ký với Vĩnh Sinh Pharmaceutical, bọn họ không thể rời khỏi cao ốc cho đến khi thí nghiệm thành công, chỉ có thể ăn ngủ nghỉ dưới lòng đất.

Trên hành lang được bố trí dày đặc các thiết bị giám sát, cứ cách 10 mét lại thiết lập các chốt kiểm soát ra vào và chốt canh, tầng hầm của cao ốc Vĩnh Sinh giống như một phòng giam khổng lồ.

Cảnh tượng trong rất nhiều bộ phim kinh dị cũng không có khoa trương như nơi này, Hàn Phi càng xem càng sợ hãi. Vĩnh Sinh Pharmaceutical hình như rất sợ thứ dưới lòng đất chạy ra, cho nên thiết lập tầng tầng lớp lớp bảo vệ.

"Chỉ là làm thí nghiệm não vực thôi, có cần đề phòng như vậy không?"

Hàn Phi mới vừa đi mấy bước về hướng góc hành lang, người đàn ông trung niên lúc nãy hắn gặp lại xuất hiện lần nữa. Trên mặt đối phương vẫn nghiêm túc như cũ, giống như là lần đầu tiên nhìn thấy hắn vậy: "Xin chào, giai đoạn thứ hai của kế hoạch Vĩnh Sinh đã xuất hiện vấn đề, lãnh đạo yêu cầu tất cả các nghiên cứu viên đến phòng thí nghiệm số 2 một chuyến càng sớm càng tốt."

Nội dung lời nói gần như tương tự, cùng một giọng điệu, người đàn ông trung niên cầm trong tay một tập tài liệu màu đỏ nhìn thẳng Hàn Phi.

"Anh..." Hàn Phi nhìn chằm chằm khuôn mặt đối phương, ngũ quan của người đàn ông trung niên so với trước thì không có gì thay đổi, nhưng càng nhìn, sẽ càng cảm thấy không hài hòa.

Cụ thể không thể nói ra chính xác vấn đề ở đâu, nhưng nhìn chằm chằm vào sẽ khiến người ta cảm thấy không thoải mái.

"Vấn đề của giai đoạn thứ hai rất nghiêm trọng, cậu phải nhanh chóng đến đó." Người đàn ông trung niên lại thúc giục Hàn Phi lần nữa. Anh ta cầm túi tài liệu đi về phía phòng nghỉ của một nghiên cứu viên khác.

"Vừa rồi không phải mình đã gặp qua rồi sao? Nếu như người đàn ông gặp lần đầu tiên là thật, vậy thì đây là cái gì?" Trên người Hàn Phi quả nhiên có tinh thần thăm dò và tinh thần thực tiễn của nghiên cứu viên rank A. Lấy dao tái sinh từ trong ô vật phẩm ra, hắn lặng lẽ đi theo sau người đàn ông trung niên.

Người đàn ông đó chỉ biết lặp đi lặp lại những câu nói tương tự, anh ta gõ cửa để thông báo cho tất cả các nghiên cứu viên nhàn rỗi đi tập trung.

“Trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất, có một thứ trông rất giống người, nhưng lại không phải là người?” Thông qua việc quan sát, Hàn Phi chậm rãi phát hiện ra vấn đề.

Dựa vào thể lực đến biến thái của mình, đánh lén từ phía sau, chỉ trong vài giây hắn đã khuất phục được người đàn ông trung niên: "Đừng nhúc nhích!"

Hàn Phi có phương pháp giám định đặc biệt, hắn chém con dao tái sinh vào cánh tay của người đàn ông trung niên. Lưỡi dao sáng loáng dễ dàng cắt qua da của người đàn ông, điều kỳ lạ là vết thương của anh ta không hề chảy ra máu.

Sau khi biết mình bị bại lộ, trong cơ thể người đàn ông trung niên bộc phát ra sức mạnh vượt xa người thường. Trong miệng anh ta dường như còn có một khuôn mặt ẩn giấu, khuôn mặt mới đó đang từng chút một hiện ra bên ngoài.

Cơ thể của Hàn Phi bị hất tung lên không trung. Đáp xuống mặt đất xong, hắn không còn nương tay nữa, mà trực tiếp vung dao chém vào cổ của người đàn ông trung niên.

Có rất ít nghiên cứu viên giỏi đánh nhau như Hàn Phi, mọi người đi làm cũng hầu như không ai sẽ mang theo người dao đồ tể và người giấy.

Người đàn ông trung niên không ngờ Hàn Phi lại lợi hại như vậy, anh ta vừa vung tay lên, đầu đã lăn xuống đất.

Hai tay vung vẩy lung tung sờ lên cổ mình, trên cổ của người đàn ông trung niên không có máu thịt, chỉ có những hoa văn giống như vòng năm.

Cái đầu bị chặt lộ ra vẻ kinh hãi, há to miệng như đang cầu cứu, nhưng âm thanh mà nó phát ra người bình thường không thể nghe thấy.

Diệt cỏ diệt tận gốc, Hàn Phi đuổi theo phương hướng mà cái đầu lăn đi. Nhưng sau khi chạy vòng qua một ngã rẽ, cái đầu đã biến mất, Hàn Phi vốn có thiên phú trốn tìm mà cũng không tìm được.

"Thứ đó nhất định không phải là người, Vĩnh Sinh Pharmaceutical rút cuộc đang thí nghiệm cái gì dưới lòng đất vậy?"

Quay trở lại đường cũ, khi Hàn Phi trở lại nơi mà hắn vừa chiến đấu với người đàn ông trung niên, thi thể trên mặt đất đã biến mất, chỉ còn lại những mảnh vụn đầy trên mặt đất.

Nhìn dấu chân trong đống mảnh vụn còn lưu lại, Hàn Phi dùng tay so sánh một chút: "Thi thể bị một loại dã thú cỡ lớn nào đó ăn mất rồi?"

Cao ốc Vĩnh Sinh là nơi gần với hiện thực nhất, bên trong tuần hoàn lại một ngày mà Cao Hưng mong đợi nhất. Mọi thứ xảy ra ở đây đều là những gì đã xảy ra hoặc sắp xảy ra trong hiện thực. Cũng có nghĩa là khi Hàn Phi nhìn thấy những con quái vật này, chứng tỏ trong hiện thực Vĩnh Sinh Pharmaceutical là đang thực sự tiến hành các thí nghiệm tương tự.

"Hóa ra cuộc sống của mình còn đáng sợ hơn cả thế giới tầng sâu, chỉ là mình không biết mà thôi."

Hàn Phi cầm túi tài liệu màu đỏ lên, bên trong ghi chép rất nhiều thông tin cá nhân của các nghiên cứu viên, còn kèm theo cả ảnh chụp của bọn họ. Có điều rất nhiều bức ảnh của các nghiên cứu viên trông rất kỳ lạ, chẳng hạn như người đàn ông trung niên kia.

Tiếng còi cảnh báo càng lúc càng lớn, Hàn Phi không đi thang máy, hắn theo thói quen muốn đi cầu thang bộ.

Tìm hồi lâu, khi phá khóa cửa bảo vệ, Hàn Phi phát hiện ngoài cửa không có đường đi, chỉ có một tấm thép không biết dày bao nhiêu.

"Vốn dĩ đã không có đường? Hay là bởi vì cảnh báo khẩn cấp nên tất cả các lối đi đều đã bị chặn?"

Không còn cách nào khác, Hàn Phi đành phải đi tới chỗ thang máy. Lúc này còn có những nghiên cứu viên khác đang đợi ở đây, hắn âm thầm ghi nhớ tướng mạo của mọi người.

"Hầu hết vẫn được coi là bình thường."

Cửa thang máy mở ra, các nghiên cứu viên vội vã vào thang máy, duy chỉ có Hàn Phi vẫn ở bên ngoài.

"Vào đi! Nhanh lên! Đừng lãng phí thời gian nữa!" Có người không kiên nhẫn hướng Hàn Phi vẫy tay, có người muốn đưa tay kéo hắn đi vào.

“Tôi để quên một hồ sơ thí nghiệm rất quan trọng rồi.” Hàn Phi giả bộ có chuyện chạy ra ngoài.

Hắn đợi cửa thang máy đóng lại hẳn rồi mới dừng lại. Quay đầu nhìn lại, con số trên màn hình thang máy đã thay đổi nhanh chóng, từ -2 biến thành -18 trong chớp mắt.

"Phòng thí nghiệm số 2 ở tầng hầm thứ 3, ai đã ấn tầng hầm thứ 18? Hay là có thứ gì đó ở tầng hầm thứ 18 muốn bọn họ đi tới đó?"

Một chiếc thang máy khác bên cạnh vừa hay mở ra vào lúc này, một luồng khí lạnh từ trong đó tràn ra.

Hàn Phi phát hiện hình như mình không có lựa chọn nào khác nữa, lối đi an toàn đã bị phong tỏa, chỉ có thể đi thang máy đến những tầng khác.

"Hiến tế Vĩnh Sinh đổi lại cho mình cơ hội năm lần miễn tử, đi thang máy chắc không có vấn đề."

Cho dù có sở hữu năm mạng, Hàn Phi là người vô cùng cẩn thận vẫn không lựa chọn trực tiếp vào thang máy. Hắn dành ra 20 phút để lục soát tầng hầm thứ 2 trước, cho đến khi xác định không còn đường ra mới quay lại thang máy.

Sau khi bấm nút đi xuống tầng -3, Hàn Phi ôm người giấy ngồi xổm ở góc thang máy.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, khi nó mở ra lần nữa, hắn đã thuận lợi đi đến tầng hầm thứ 3.

Chuông báo động vẫn vang lên liên tục, nhưng không nhìn thấy một người sống nào trong tầm mắt.

"Theo lý mà nói nơi mà tất cả các nghiên cứu viên tập trung chắc chắn phải rất 'náo nhiệt' mới đúng, mọi người phải cùng nhau thảo luận về cách giải quyết các vấn đề gặp phải trong giai đoạn hai. Nhưng chỉ mới 20 phút thôi, tại sao có cảm giác như mọi người đã biến mất vậy?"

Hàn Phi giấu con dao tái sinh vào trong tay áo. Dọc theo con đường kim loại sạch sẽ và ngăn nắp, hắn đi theo lộ trình trên bản đồ tuần đêm đến cửa phòng thí nghiệm số 2.

Lấy thẻ ra vào rank A mở cánh cửa kim loại ra, trước mặt Hàn Phi xuất hiện những cabin điều trị trong suốt. Toàn thân của các cơ thể thí nghiệm trong cabin được kết nối và cố định bởi vô số đường ống. Có người đại não bị mổ ra, có người thì giống như cá, miệng liên tục mở ra và đóng lại, như thể đang thầm kêu cứu.

Đi ngang qua cabin điều trị, Hàn Phi phát hiện ra hầu hết tất cả các cơ thể thí nghiệm đều có tình trạng sức khỏe rất kém. Bọn họ không được điều trị gì cả, thiết bị chỉ đang duy trì hoạt động sống cơ bản.

"Những đứa trẻ trong cô nhi viện có phải cũng từng trải qua những chuyện này không?"

Hàn Phi tìm được bàn điều khiển chính của phòng thí nghiệm. Vừa ngồi xuống, hắn liền nhìn thấy trên màn hình của bàn điều khiển bị ai đó dùng bút đỏ viết một câu —— Game [Cuộc sống hoàn hảo] xuất hiện lỗ hổng không thể sửa chữa! Tôi có một dự đoán rất đáng sợ, có khả năng nó đã phản bội chúng ta! Bất kể anh là ai, nhất định hãy chuyển tin nhắn tôi đã để lại ra ngoài! Tất cả chúng ta có thể đã bị nó lừa rồi!

Có vẻ như người viết không có nhiều thời gian nữa, viết rất nhanh, một số chữ nếu không nhìn kĩ thì không thể luận ra.

"Máy tính ở ngay đây, tại sao lại dùng bút viết để lại tin nhắn?"

Hàn Phi còn đang suy đoán, trên màn hình điều khiển chính lại hiện lên một tin nhắn khẩn cấp.

"Thứ Năm, ngày * tháng*, lúc 9:46 sáng, game [Cuộc sống hoàn hảo] vận hành bình thường, số lượng người chết não trong các đối tượng trọng điểm quan sát đã tăng lên 51! Đề nghị tất cả các nghiên cứu viên nhàn rỗi lập tức đến phòng thí nghiệm số 2!"

Nhìn dòng tin nhắn nói [Cuộc sống hoàn hảo] vận hành bình thường, Hàn Phi đưa tay chạm nhẹ vào màn hình điều khiển chính: "Tin nhắn và email có sự khác biệt, chẳng lẽ là hệ thống đã lừa gạt các nghiên cứu viên? Hay là có người có quyền hạn cao hơn đang cố ý gửi tin nhắn sai lệch?"

Bình Luận (0)
Comment