Trên thế giới này, chỉ có mẹ của Cao Hưng là vẫn quan tâm đến gã, vì vậy đối với Cao Hưng mà nói, mẹ của gã là tồn tại đặc biệt nhất, mối quan hệ này vĩnh viễn cũng không thể chia cắt.
Khi Hàn Phi đưa ra quyết định xong, bên trong thế giới ký ức đang sụp đổ của điện thờ có một bóng đen vụt qua, có thứ gì đó đã bị tước bỏ mãi mãi.
Cùng lúc đó, não vực của Hàn Phi bắt đầu tan chảy, quỷ quái bị giam cầm trong vực sâu tham lam lại bị thế giới điện thờ hấp thụ một lần nữa.
"Đã đến lúc đưa ra lựa chọn rồi."
Nhân cách tham lam mà Hàn Phi kế thừa Cao Thành có thể mang ra ba quỷ quái. Đầu tiên hắn lựa chọn Vô Thường. Dưới sự rèn luyện không ngừng của hắn, Vô Thường từng là quỷ quái phổ biến nhất này đã ăn hết mấy hận ý, trở thành hận ý hàng đầu. Tiếp theo hắn lại chuẩn bị lựa chọn Vĩnh Sinh, nhưng đáng tiếc là Vĩnh Sinh quá mức cường đại, nếu mang ra nó sẽ trực tiếp làm lung lay nền móng của điện thờ. Để không ảnh hưởng đến tiếng cười điên cuồng, Hàn Phi đã đưa ra lựa chọn thứ hai là chọn Hình Phu và cô bé lạc đường trong thủy cung Biển Sâu.
Thật ra lựa chọn thế nào cũng không khó, phần lớn hận ý trong vực sâu tham lam đều đã bị Vô Thường ăn sạch. Chủ nhân hiện tại của điện thờ lại là tiếng cười điên cuồng, người cùng một nhà hà tất phải tranh giành đồ với nhau?
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã đưa ra lựa chọn cuối cùng! Quỷ quái của vực sâu tham lam mang ra khỏi điện thờ lần này đã xác định!"
"Vô Thường (hận ý hạng nhất): Nó là hóa thân của Cao Thành, bởi vì Cao Thành mà tồn tại, vĩnh viễn bảo vệ bạn trong ác mộng biến hóa vô thường. Bởi vì hận ý được bạn tự tay nuôi dưỡng lớn lên, nên sau khi rời khỏi thế giới ký ức điện thờ sẽ không bị suy yếu, bảo lưu tất cả năng lực."
"Hình Phu (hận ý đặc biệt): Tương thích 100% với nghề nghiệp ẩn của bạn, nó đã nhận được tất cả tội nghiệp tích tụ trong vực sâu tham lam và thế giới cực ác, là một trong những hận ý đặc biệt nhất trong điện thờ."
"Con gái của biển sâu (hận ý): lửa đen bùng cháy trong biển sâu, cô bé đã từng được Cao Hưng cưu mang, hiện tại bạn đã trở thành chủ nhân của cô bé. Đừng để cô bé phải cảm thấy cô đơn nữa, khi bạn mang đến cho cô bé ánh sáng, nó cũng sẽ mang lại cho bạn sự ấm áp để báo đáp."
Cùng với sự rời đi của ba hận ý, não vực của Hàn Phi lại dung hợp với ký ức điện thờ, sức mạnh mà hắn có được từ thế giới ký ức điện thờ sẽ lại quay trở lại điện thờ.
Toàn bộ quá trình kéo dài rất lâu, chờ khi Hàn Phi mở mắt ra lần nữa, hắn đã trở lại bên trong tòa nhà chọc trời.
Tay chân của hắn bị cắm vào bức tường chịu lực của tòa nhà, xung quanh là thi thể của các nạn nhân, mà điện thờ được cấu thành từ máu thịt kia lúc này đang ở ngay trước mặt hắn.
Tấm vải đen bị gió tanh thổi đung đưa, tượng thần trong cửa thần đã không còn là Cao Hưng nữa, tượng thần máu thịt có khuôn mặt giống y hệt như Hàn Phi.
Tòa nhà chọc trời vốn bị Cao Hưng chi phối, bắt đầu từ thời điểm tiếng cười điên cuồng hoàn thành soán thần, tất cả các quy tắc đều đã được sửa đổi.
Sứ đồ tín ngưỡng Cao Hưng đều thất khiếu chảy máu, chết đột tử ngay tại chỗ, trận chiến quan trọng nhất ở tầng trên cùng cũng bị đảo ngược.
Mọi thứ đang chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp. Lần soán thần này rủi ro cực lớn, nhưng phần thưởng dành cho Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng lại vượt xa sức tưởng tượng.
Hàn Phi cộng tất cả điểm thuộc tính thu được từ thăng cấp vào thể lực, đồng thời hắn còn phát hiện ra một thứ mới được thêm vào trên bảng thuộc tính.
"Người chơi số 0000 đã sở hữu số lượng nhân cách 2!"
"Nhân cách tham lam (Chín lần thức tỉnh): Nhân cách cực hiếm, chỉ những người dã tâm điên cuồng nhất mới có một cơ hội thức tỉnh."
"Nhân cách chữa trị (Thức tỉnh lần đầu): Nhân cách đặc biệt chỉ có một trong một triệu người. Trong mắt của rất nhiều người, bạn chính là liều thuốc chữa lành mọi nỗi đau trên thế giới, bạn chính là niềm hy vọng."
"Chú ý! Sức mạnh của nhân cách có thể được sử dụng ở bất cứ đâu, chỉ cần bạn tin tưởng, bọn chúng sẽ tồn tại."
Chỉ nhìn bảng thuộc tính, Hàn Phi không biết sức mạnh của nhân cách rút cuộc là gì, nhưng hắn cảm giác hệ thống dường như đang ám hiệu cho hắn. Sức mạnh của nhân cách không chỉ có thể sử dụng ở thế giới tầng sâu, mà trong hiện thực cũng có thể phát huy hiệu quả tương tự.
Chiếc rìu khổng lồ bổ đôi "cọc người sống" của tòa nhà chọc trời. Hình Phu tính tình nóng nảy cõng điện thờ trên lưng mở ra một khoảng trống cho Hàn Phi; theo sát phía sau là Vô Thường toát ra khí tức khủng khiếp và cô bé. Ba hận ý bọn họ bảo vệ Hàn Phi ở trung tâm, cuối cùng mới là Đại Nghiệt bị tiếng cười điên cuồng ném ra khỏi điện thờ đáng thương đi sau. Nó cảm thấy Hình Phu đã chiếm chỗ của mình, rất ủy khuất, nhưng nó không nói.
Bên cạnh Đại Nghiệt là một người mẹ yếu ớt. Sau khi rời khỏi thế giới ký ức điện thờ, mẹ của Cao Hưng đã mất hết tất cả hận ý, biến thành một linh hồn bình thường nhất.
Sức mạnh đáng sợ ban đầu của bà đều đến từ hối hận. Sau khi Cao Thành và ba hồn của Cao Hưng cùng nhau tiêu tán, chấp niệm của bà đã bị lung lay.
"Bản thể của Cao Hưng vẫn còn trong hiện thực, tất cả những cảnh tượng mà bà nhìn thấy trong thế giới ký ức điện thờ đều là bản xem trước của gã về tương lai, tên đó đang thực hiện kế hoạch điên rồ của chính mình." Hàn Phi rất muốn thuyết phục mấy câu với mẹ của Cao Hưng. Nhưng sau khi thực sự biết những gì bà ấy đã trải qua, hắn phát hiện lời nói đôi khi vô cùng bất lực. Bất kì lời nói an ủi nào đều không có cách gì chữa lành được nỗi đau của bà ấy.
Thở dài, Hàn Phi để Đại Nghiệt bảo vệ mẹ của Cao Hưng, hắn dẫn theo ba hận ý tìm thấy Từ Cầm.
Sau khi tận mắt chứng kiến Hàn Phi tiến vào thế giới điện thờ, Từ Cầm đã sốt ruột đến phát điên. Cô hận chính mình bất lực, bắt đầu đại khai sát giới trên địa bàn của Cao Hưng.
"Không sao rồi, hiện tại điện thờ đã bị chúng ta chiếm giữ rồi." Sau khi Hàn Phi nhìn thấy Từ Cầm, đủ loại cảm xúc đè nén trong đáy lòng không khỏi trào dâng. Người sở hữu nhân cách tham lam điên rồ trong thế giới ký ức điện thờ, bây giờ chỉ muốn dựa vào đối phương ngủ một giấc thật ngon.
Không nói gì nhiều, Từ Cầm kéo Hàn Phi đến bên cạnh người, lần này cô muốn đích thân bảo vệ hắn.
"Không cần đâu..." Hàn Phi đang định nói gì đó thì một cỗ khí tức tử vong bao phủ khắp tầng này. Hồn ác chiếm giữ cơ thể của viện trưởng lặng lẽ xuất hiện.
Trong thời gian Hàn Phi vắng mặt, hồn ác điên cuồng mở rộng, đã cải tạo hầu hết các tầng lầu.
"Anh vẫn còn sống à? Tôi vốn tưởng mình sắp được chuyển làm chính rồi." Hồn ác liếc nhìn điện thờ một cái: "Đại não số 2 kia rất chu đáo, cậu ấy bảo anh phân hồn trước, hẳn là dự đoán có thể anh sẽ chết, cho nên muốn lưu lại một đạo tàn hồn để làm mồi lửa. Đúng rồi, cậu ấy đâu?"
"Số 2 có khả năng vẫn ở trong điện thờ." Hàn Phi cũng không hiểu lắm tình huống hiện tại. Khi rời khỏi thế giới ký ức điện thờ, hắn mơ hồ nhìn thấy số 2 đang đứng trước tượng thần của tiếng cười điên cuồng, hình như đang rất nghiêm túc nói chuyện gì đó với anh ta.
"Tên kia chính là điển hình của loại không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích, sau này chúng ta nhất định phải đề phòng cậu ấy một chút. Chỉ là một đại não thối cũng dám kiêu ngạo như vậy, cũng không sợ bị làm thành hoa não." Hồn ác vênh váo đi trước dẫn đường, anh ta sống rất phong lưu, không màng phép tắc, không kiêng dè, thẳng tay, tà ác điên cuồng, thực lực lại mạnh, có thể nói đây chính là kịch bản mà Hàn Phi rất muốn.
Đi thang máy bên trong tòa nhà chọc trời, những thang máy bên trong do thực quản quái vật tạo thành cũng không làm khó Hàn Phi, bọn họ rất thuận lợi đi đến tầng 99.
Đi vào lối đi dẫn đến tầng cao nhất, đẩy cánh cửa cuối cùng ra, những hạt mưa đen kịt rơi xuống người, Hàn Phi và bốn hận ý đã đi đến đỉnh của tòa nhà.
Một nhãn cầu khổng lồ trông giống như một mặt trời hai màu đen trắng, đây là đường rút cuối cùng mà Cao Hưng để lại cho mình, dùng để giám sát khu vực mưa đen.
Nó treo lơ lửng trên đỉnh của tòa nhà chọc trời, nhưng lúc này lại đang có vô số tội danh đang bò chi chít khắp nhãn cầu như những tia máu, khiến nó không thể nhìn rõ được thế giới này.
Ngay dưới nhãn cầu, có một ông lão gầy guộc đang đứng. Ông hòa vào làm một với màn đêm, cơ thể hoàn toàn bị thế giới tầng sâu đồng hóa, cả người tội danh đủ khiến hận ý cảm thấy sợ hãi.
"Thầy....."
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, ông lão quay người lại, ông đã không nhớ Hàn Phi là ai nữa.
Trong đôi mắt già nua vẩn đục kia chỉ còn lại căm hận tội ác, cho dù sau khi chết, ông vẫn phải canh giữ cánh cửa lớn của Tân Hỗ.
"Thầy không nhận ra em nữa sao?" Trong lòng Hàn Phi có chút phức tạp. Nhà tội phạm sau khi sử dụng quá mức năng lực của mình sẽ trở thành cảnh sát đêm, sau khi cảnh sát đêm tiếp tục mê đắm sức mạnh do tội nghiệp mang lại, thì sẽ hoàn toàn lạc hướng.
Bản thể của Cao Hưng không có cách nào thành công giáng sinh, dường như chính là do ông lão này một mình ngăn cản.
Trong điện thờ được Hình Phu cõng phát ra tiếng cười thê thảm của một người phụ nữ. Những sợi dây sinh mệnh màu máu buông xuống từ màn đêm, trên mỗi sợi dây sinh mệnh đều treo một kẻ thù trong ký ức của Cao Hưng.
Tất cả những người chống lại Cao Hưng trong quá khứ đều đã trở thành xác chết, mà giúp đỡ gã giết chết những kẻ thù đó chính là đại quỷ.
Tiếng cười thảm thiết vang vọng khắp tầng trên cùng, tất cả các sợi dây sinh mệnh bắt đầu rung chuyển, từ trong đó toát ra một cỗ hận ý kinh khủng không thể diễn tả.
Một lúc sau, một con quái vật trông rất giống vợ của Cao Hưng bò ra khỏi sợi dây sinh mệnh, kích thước cơ thể của cô ta đã chiếm một nửa bầu trời nhỏ, trên cơ thể đầy những vết sẹo và tội danh.
Nhìn thấy con quái vật xuất hiện trở lại, ông lão nhìn chằm chằm vào đối phương, màn đêm trở thành lưỡi dao trong tay ông.
Nhưng lần này, con quái vật đáng sợ không tấn công ông lão, cô ta bò trên sợi dây sinh mệnh, cuối cùng quỳ xuống trước điện thờ. Tiếng cười thê thảm càng lúc càng rõ ràng, dưới sự giúp đỡ của tiếng cười điên cuồng, vợ của Cao Hưng đã được thả ra khỏi điện thờ.
Người vợ đã lấy lại được nhân tính và chấp niệm vô cùng xinh đẹp. Mang theo sự căm hận đối với Cao Hưng, cô ta từng bước tiến về phía con quái vật khổng lồ xấu xí đó.
Trong những năm nay, Cao Hưng đã giam cầm ý thức và nhân tính của vợ mình trong điện thờ, sau đó đem tất cả những thứ mà Mộng muốn muốn thử trên người gã, toàn bộ đều thí nghiệm trên cơ thể của vợ mình trước. Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì lớn, gã mới tự mình thử nó.
Cao Hưng không tin tưởng ý thức của Mộng, vì vậy tên khốn này đã hy sinh người vợ đã từng vô cùng tin tưởng mình.
Những gì xảy đến trong thời thơ ấu đã biến Cao Hưng trở thành một kẻ mất trí. Gã mất đi những cảm xúc bình thường, biến vợ mình thành đại quỷ mà bản thân có thể dựa vào nhất, đây chính là sự đáp trả của gã đối với tình yêu của vợ.
"Cho dù Cao Hưng bị giết chết, những vết thương do gã để lại vẫn sẽ tồn tại, ngay cả thời gian cũng không thể chữa lành." Sau khi vợ của Cao Hưng đi ra khỏi điện thờ, hai tay chạm vào đại quỷ, cơ thể của bọn họ hợp nhất với nhau, thực sự đã trở nên hoàn chỉnh.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Vụ án quỷ bài! Thành công giết chết hơn một nửa số bài quỷ! Biết danh tính của đại quỷ và tiểu quỷ! Nhận được vật nguyền rủa đặc biệt rank C — bài quỷ!"
"Bải quỷ: trong 54 lá bài quỷ có giam cầm 54 loại tội ác khác nhau, những tà ác này có thể tùy ý bị bạn chi phối."
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Level của bạn đã tăng lên, đạt được 1 điểm thuộc tính tự do."
Đại quỷ là vợ của Cao Hưng, cùng với Cao Hưng tiếp nhận cải tạo của Mộng; tiểu quỷ là Phó Doãn của Vĩnh Sinh Pharmaceutical. Hàn Phi đã tìm thấy đáp án trong thế giới ký ức điện thờ, có điều hắn vẫn chưa gặp được người đó.
Tất cả sợi dây sinh mệnh treo trên bầu trời đêm sâu thẳm đều bị đứt, đại quỷ tìm lại nhân tính và linh hồn. Cô ta không còn là con rối bị Cao Hưng điều khiển, thậm chí còn là con quỷ muốn giết Cao Hưng nhất trong tòa nhà chọc trời.
Nhãn cầu trắng đen treo lơ lửng trên tòa nhà chọc trời chỉ còn lại một mình, tất cả mọi người đều đã bỏ nó mà đi.
"Thầy ơi, chuyện còn lại giao cho em xử lý đi." Hàn Phi để cho mấy hận ý đặt điện thờ ở bên dưới nhãn cầu. Điện thờ tạo thành từ vô số tay chân gãy giống như sống lại, những người bị Cao Hưng giết chết dang tay, nắm lấy nhãn cầu trên bầu trời đêm.
Vốn dĩ cả đời này bọn họ cũng không thể chạm vào nhãn cầu trên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời, nhưng Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng đã cho bọn họ cơ hội này.
Vô số tội danh áp chế trên nhãn cầu của Cao Hưng, khiến nó từ trên trời rơi xuống, bị bàn tay của những kẻ đã chết thảm nắm lấy, xé nát, từng chút một đưa vào trong điện thờ.
Cơn mưa đen trên bầu trời đêm dần dần ngừng rơi, tất cả những gì thuộc về Cao Hưng đều bị tiếng cười điên cuồng cướp đi. Nhìn xuống tòa nhà chọc trời trong thế giới tầng sâu, hiện tại đang bị tiếng cười điên cuồng giẫm dưới chân. Tiếng cười cuồng loạn kia khiến tất cả quỷ quái trong khu vực đều cảm thấy nơm nớp lo sợ.
Khu vực mưa đen, bầu trời đã thay đổi.
Một dòng chữ viết trên lưng Hàn Phi dần dần tiêu tán. Đó là nguyền rủa của Kim Sinh đối với hắn từ cách đây rất lâu, cũng có thể được coi là một loại chúc phúc khác. Kim Sinh cảm thấy Hàn Phi nhất định sẽ đứng trên tòa nhà cao nhất trong thế giới tầng sâu, trở thành chủ nhân ở đó.
"Cho đến cuối cùng bản thể của Cao Hưng cũng không xuất hiện. Chắc là tên điên đó đã biết điện thờ ở thế giới tầng sâu đã bị phá hủy, gã có thể sẽ phải dốc toàn lực để thực hiện kế hoạch của Mộng."
Trong thế giới tầng sâu vẫn còn rất nhiều việc phải giải quyết, nhưng bây giờ Hàn Phi phải nhanh chóng trở về hiện thực, tương lai tồi tệ nhất kia sắp xảy ra trong hiện thực rồi.