Máu tim có sức mạnh mà tà quái không thể chống lại.
Khoảnh khắc này, khối sương đen gào thét thảm thiết.
Từng luồng ánh sáng trắng phát ra từ cơ thể nó.
Nó sắp tự bạo.
Tôi hoảng hốt, không màng nguy hiểm, dùng m.á.u tim vẽ thêm một chữ “Ra”.
Cuối cùng, A Liễm và những cô dâu mặc hồng y được giải thoát.
Nhưng Cố Nhạc thì không may mắn như vậy.
Nàng ta bị khối sương nhốt lại phía bên kia.
Lần đầu tiên, nàng ta không nói gì, chỉ lặng lẽ quay đầu đi, yên tĩnh chờ chết.
Nàng ta biết tôi sẽ không cứu nàng.
Đồng đội của nàng đều đã rời đi, nàng chắc chắn sẽ chết.
Nhưng nàng đã đoán sai.
Tôi bực bội, cắn răng dùng m.á.u tim vẽ thêm một chữ “Ra” nữa, lần này nhắm thẳng vào vị trí của Cố Nhạc.
Nàng ta được cứu.
Khối sương đen cuối cùng cũng nổ tung.
Vịt Bay Lạc Bầy
Trước khi tan biến, nó độc ác nguyền rủa chúng tôi:
“Chủ Thần sẽ báo thù cho ta.”
Tôi nhanh chóng vẽ bùa phòng ngự, bảo vệ tất cả mọi người.
Vụ nổ kết thúc, tất cả đều bình an.
Chỉ có tôi yếu ớt ngã vào lòng A Liễm.
Đôi mắt cậu bé đỏ hoe, đẫm lệ:
“Chủ nhân, là do ta quá yếu.”
Giây phút này, cậu hạ quyết tâm sẽ khổ luyện nhiều hơn.
Tống Khinh Khinh lo lắng nắm lấy tay tôi, giọng run run như sắp khóc:
“Tỷ tỷ Gia Hồi, ta phối hợp với ngươi cũng khá đấy chứ?”
Thực ra, tôi đã phát hiện Tống Khinh Khinh có vấn đề ngay từ lúc nhận ra Hạo Hạo là bạch cương.
Hôm đó, trong lớp học, nàng ta mở bảng điều khiển trò chơi, báo cáo cho tôi về tình hình thương vong khi Cố Nguyệt đến trại.
Nàng ta dùng tay trái để mở bảng ánh sáng.
Trước đó, tôi đã để ý thấy Đại Vương, Tiểu Vương và Cố Nguyệt—tất cả bọn họ đều dùng tay phải.
Trong Ngũ hành Bát quái có một thuyết: Tay trái là Cửa Chết, tay phải là Cửa Sống.
Chỉ có người đã chết, mới khác biệt với mọi người.
Đây là nghi ngờ của tôi, nhưng tôi không ngờ rằng đó lại là sự thật.
Sau khi Hạo Hạo bại lộ, Tống Khinh Khinh chủ động tìm tôi và nói ra toàn bộ sự thật.
Trước đây, nàng ta cũng giống tôi, là một người chơi.
Nhưng sau khi c.h.ế.t ngoài đời thực, nàng ta bị kéo vào trò chơi này.
Ở phó bản trước, nàng ta không thể vượt qua, c.h.ế.t trong phó bản.
Nàng ta tưởng mình sẽ hồn bay phách tán.
Nhưng không—nàng ta vẫn còn “tồn tại”.
Và điều bất ngờ nhất là, khối sương đen vốn đáng sợ và vô hồn kia, lại bắt đầu nói chuyện với nàng ta.