Chương 108: Đến nhà 4
Cao Tú Lan thấy con gái không tiện lên tiếng, lập tức hỏi: “Anh à, không quan tâm có phải quân nhân hay không, điều kiện gia đình thế nào? Không thể nghèo quá, đừng cho là em không biết nhé, có một số người ở trong nội thành còn không bằng nông thôn chúng ta đâu, mọi người chen chúc trong một căn phòng. Nghĩ đến đó thật khiến người xấu hổ.”
“Bảo là con trai của một cán bộ trong huyện, đứng hàng nhỏ nhất, em nói xem điều kiện có tốt hay không? Lần này bí thư Hách đi công tác ở huyện, đúng lúc gặp được chị dâu người ta, người ta thuận miệng hỏi một câu. Người như vậy mở lời, không ít người công xã nhìn chằm chằm đâu. Dù sao cũng là gia đình cán bộ, trong nhà không phải cán bộ thì là công nhân, không thiếu ăn. Người ta đang muốn tìm một nàng dâu đảm.”
“Ôi chao, tính tình Thanh Miêu Nhi của chúng ta rất tốt!” Cao Tú Lan vui sướng đập bàn: “Anh trai, anh quan tâm chuyện này một chút, để ý giúp Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta. Nếu cần gì cứ nói với em, đây là chuyện lớn cả đời của cháu gái anh đấy.”
Cao Phúc Sinh nghe xong chợt cảm thấy áp lực, thật ra ông ta chỉ đến đây nói vài câu, chứng tỏ mình có quan tâm thôi, thế nhưng cạnh tranh lớn như vậy, luôn cảm thấy không chắc chắn. Người ta muốn tìm nàng dâu nông thôn, nhất định là muốn cưới về chăm sóc hầu hạ cả nhà, Thanh Miêu Nhi nhà bọn họ… Một lời khó nói hết.
Tô Thanh Hòa cũng lên tiếng: “Bác à cháu không gấp, cứ từ từ tìm.”
Cao Tú Lan gật đầu: “Đúng đúng đúng, chúng ta không nên nóng vội, chúng ta để ý thêm vài nhà. Anh cũng giúp chúng em để ý thêm vài nhà nữa, lúc đó có nhiều lựa chọn. Sao có thể cứ để ý mình nhà đó?”
Tô Thanh Hòa: “…” Mẹ à, mẹ đừng tự tin quá có được hay không.
Cao Phúc Sinh cảm thấy áp lực lớn hơn nữa: “Haiz, Tú Lan này, nếu chuyện này không thành thì phải làm sao?”
“Sao lại không thành, điều kiện Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta bày ra đó, tốt như vậy sao lại không thành cho được. Nếu không thành, đều tại anh không quan tâm.” Cao Tú Lan đương nhiên nói.
Cao Phúc Sinh: “…”
“Anh à, ngẫm lại trước kia anh đối xử với em như thế nào, hùa theo chị cả ăn hiếp mấy kẻ thấp cổ bé họng như chúng em, kết quả ai là người cho anh thể diện? Em liều mạng sinh con trai, là vì ai vậy? Đều không phải là để anh và mẹ có thể thẳng lưng mà sống sao. Thanh Miêu Nhi nhà em biết mình là con gái, không dám ra ngoài, chờ đến lúc ra ngoài rồi, ngay cả mặt của cha ruột mình cũng chẳng gặp được. Con bé chỉ quen thân người bác này là anh, anh nói xem nếu anh không quan tâm, anh có thấy tội lỗi hay không?”
Dường như đuối lý, đôi mắt Cao Phúc Sinh ửng đỏ. Khi ông ta còn nhỏ thật sự đối xử không tốt với Tú Lan. Có đồ ăn ngon đều cho Tú Hồng, kết quả Tú Hồng lại còn không cho ông ta thể diện.
“Được được được, anh sẽ để ý giúp em, anh sẽ chọn thêm vài nhà nữa. Nếu Thanh Miêu Nhi của chúng ta xem trọng, nhà ai cũng đừng hòng giành với chúng ta.” Cao Phúc Sinh vỗ ngực nói.
Tô Thanh Hòa lo lắng hỏi: “Bác ơi, lỡ như bên kia không thích thì sao?” Quân nhân thì quân nhân, nhưng lỡ đâu người ta không phù hợp với thẩm mỹ quan và giá trị quan của cô thì sao. Phải sống với nhau cả đời đấy.
Cao Phúc Sinh nói như đó là điều đương nhiên: “Vậy nên chúng ta phải từ từ tìm chứ sao. Đã sắp mười bảy tuổi rồi, nhất định phải tranh thủ thời gian tìm, nếu không điều kiện tốt thế kia đều bị người ta chọn hết.” Quan trọng là chưa sắp xếp xong xuôi cho Thanh Miêu Nhi, không biết phải đối mặt với em gái của ông ta như thế nào.
Nghe Cao Phúc Sinh nói như thế, Tô Thanh Hòa mới thấy trong người nhẹ nhõm hơn. Ra mắt thì ra mắt, dù sao người ta chưa nhất định phải chú ý đến cô.
Cao Phúc Sinh ngồi một lúc đã phải đến công xã làm việc. Tô Thanh Hòa lập tức nói: “Bác chờ một chút, mẹ cháu có chuẩn bị đồ cho bác.”
Sau đó kéo Cao Tú Lan đang ngây người trở về phòng.
“Thanh Miêu Nhi, mẹ chuẩn bị đồ cho bác con lúc nào thế. Bác con đâu thiếu đồ tốt, cho bác con làm cái gì?”
“Mẹ à, lần này bác con phải bỏ sức vì chúng ta, chúng ta không cho bác ấy ít thứ, thì sao bác có thể tận tâm tận lực chứ? Hơn nữa, chúng ta cũng không lỗ, bác đem về cho bà, lần sau chúng ta có thể lấy lại.”
Cao Tú Lan cảm thấy con gái mình rất thông minh, đi một vòng vẫn sẽ trở lại trong tay mình. Đặc biệt là để anh trai bà dốc công dốc sức lo cho chuyện của Thanh Miêu Nhi.
Rất tốt, lý do này rất hợp tình.
Cao Tú Lan lập tức tìm cái vại lớn. Chọn tới chọn lui, thấy mấy quả trứng tương đối dễ nhìn. Bà lấy hai quả trứng gà, và một ít mì. Bỏ vào túi vải, xách ra ngoài đưa cho Cao Phúc Sinh.