Chương 135: Gặp mặt 5
Sau đó thì nghe mẹ chồng các cô nói: “Sau khi Trường An nhà chúng tôi kết hôn, mỗi tháng tôi sẽ cho thằng bé tiền sinh hoạt, thêm tiền lương và phụ cấp của ông Cố, tôi đều cho nó, anh trai và chị dâu của thằng bé cũng phải phân cho nó nửa phụ cấp. Tôi còn mua xe đạp cho thằng bé!”
Phó huyện trưởng Cố giật giật khóe miệng, tiếp tục uống trà. Chị dâu cả và chị dâu thứ trợn mắt há mồm. Có ý gì đây, ý của mẹ chồng các cô là sao, nghe lầm rồi phải không?
Sao lại cảm thấy nghe quen tai thế nhỉ? Tô Thanh Hòa ngơ người luôn, cứ cảm thấy không đúng cho lắm?
Cao Tú Lan nghe xong thì kích động thiếu chút nữa nước mắt rưng rưng, đây chính là nhà chồng của Thanh Miêu Nhi bọn họ đó!
Vì thế nhích tới gần mẹ Cố một chút, mẹ Cố cũng nhích đến, Cao Tú Lan bùi ngùi nói: “Đều là vì con cái.”
“Bà nói cũng đúng, đều là đầu quả tim.” Mẹ Cố bùi ngùi lây.
Vợ bí thư Hách ngồi bên cạnh nhìn đăm đăm, bà mối như bà còn chưa nói câu nào, các bà đã nói hết lời rồi?
Cao Tú Lan nhìn mẹ Cố, mẹ Cố cũng nhìn Cao Tú Lan, trong lòng chỉ có một suy nghĩ, chuyện xem mắt này rất tốt!
Cuối cùng cũng không cần lo con gái/con trai nhà mình phải nuôi người nhà đối phương nữa. Thật tốt, hai nhà đều thương con, ngày tháng sau này nhất định rất tốt đẹp.
Vì vậy hai người đều có chút xúc động.
Cao Tú Lan thân là gia trưởng nhà gái, không thể nào chủ động nhắc tới chuyện này, cũng may mẹ Cố rất biết điều: “Có phải hai nhà chúng ta nên quyết định hôn sự này rồi không? Trường An nhà chúng tôi vừa về thì có thể chuẩn bị đính hôn luôn. Dù sao cũng chưa đến tuổi, không thể nào lấy giấy được. Nếu không đi sửa tuổi cũng được.”
“Khụ khụ khụ...” Tô Thanh Hòa sặc nước trà.
Cao Tú Lan vừa nghe thấy tiếng thì không đoái hoài gì tới mẹ Cố nữa mà nhanh chóng vuốt lưng cho con gái của mình: “Sao lại bị sặc vậy, uống từ từ thôi, bị sặc khó chịu lắm.”
“Trường An nhà chúng tôi uống nước cũng vội.” Mẹ Cố cười nói.
Tô Thanh Hòa lau khóe miệng, nghe vậy sợ run cả người. Cô cũng không biết sao sự việc lại thành ra thế này.
Rõ ràng chỉ là tới đây nhìn mình một chút, sau đó cô còn phải gặp mặt nam đồng chí bên kia đấy. Kết quả hai người vừa nhìn đã lập tức quyết định rồi.
Tuy rằng cô không hy vọng xa vời tìm được một tình yêu mãnh liệt, nhưng ít nhiều gì cũng phải gặp người ta mới có thể quyết định chứ. Lỡ như bên đối phương không hợp mắt thì sao?
“Dì ơi, không biết chừng nào thì đồng chí Cố Trường An về ạ? Có phải cháu và anh ấy nên gặp nhau hay không?” Cô cười xấu hổ nói.
Mẹ Cố cảm thấy hoàn toàn không cần gặp, gặp cái gì, bà cảm thấy rất tốt. Con mình ra sao mình còn không rõ ư, nhất định là thích rồi.
Phó huyện trưởng Cố đáp: “Đúng là phải gặp mặt, tuổi cũng không cần sửa, cả hai đều còn trẻ, nếu thích hợp thì đính hôn trước đi.” Ông không cảm thấy chưa trưởng thành đã kết hôn là chuyện tốt. Việc này với nữ đồng chí mà nói vẫn rất có hại.
Chị dâu cả Cố và chị dâu thứ Cố đã hoàn hồn từ trong khiếp sợ, chị dâu thứ Cố vội vàng khuyên nhủ: “Phải đó mẹ à, Trường An còn chưa về mà. Bây giờ thịnh hành tự do yêu đương, chúng ta tác hợp giúp thì cũng phải để hai người gặp nhau đã, nếu không Trường An sẽ cảm thấy chúng ta không tôn trọng ý kiến của nó đấy. Nam đồng chí rất để ý tới vấn đề mặt mũi mà.”
Liên quan tới mặt mũi của con trai, mẹ Cố cũng có chút do dự, hỏi Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa: “Mọi người cảm thấy như thế nào?”
Đương nhiên Cao Tú Lan ước gì quyết định ra, nhưng cũng không muốn còn chưa thấy người đã làm vậy. Bà ấy lo đến lúc đó con trai nhà này là hạng không đàng hoàng. Có khi là khoác lác quá tốt thì sao.
“Vậy thì dựa theo quy tắc, chờ thằng bé trở về rồi quyết định đi. Dù sao chúng tôi cũng không sốt ruột.” Đã vào miệng rồi còn có thể chạy hả?
Cuối cùng Tô Thanh Hòa cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vợ bí thư Hách mang vẻ mặt thất bại, người ta đã quyết định rồi, bà mai như bà cuối cùng đến để làm gì.
Giữa trưa ăn cơm ở nhà họ Cố, chị dâu cả Cố và chị dâu thứ Cố nấu cơm, những người khác thì nói chuyện phiếm trong phòng khách.
Chị dâu thứ Cố mặt mày đau khổ: “Chị cả, chị nói xem chuyện này là sao? Em cho rằng tìm một nhà điều kiện tốt ở nông thôn thì sẽ không ỷ vào mẹ mà chèn ép chúng ta, người thân cũng sẽ không liên lụy chúng ta. Bây giờ trái lại khiến mẹ và người ta thân thiết, còn khoa trương hơn lúc trước nữa.”
Chị dâu cả Cố rất đau đầu, theo lý mà nói thì sau này cha mẹ sẽ sống với bọn họ, tất nhiên phải trợ cấp bọn họ. Bây giờ... chẳng những không trợ cấp mà còn phải cấp ngược lại.