Chương 147: Trở về 6
Khóe miệng Cố Trường An hơi nhếch lên, tự nói với mình phải bình tĩnh, sau đó thờ ơ nhìn Tô Thanh Hòa... chẳng hiểu sao cảm thấy quen thuộc, lại là cảm giác đã từng quen biết.
Tô Thanh Hòa cũng nhìn anh, sao lại cảm thấy đã gặp qua ở đâu rồi vậy?
Hai người âm thầm quan sát nhau một chút, cuối cùng đôi bên cùng đưa ra kết luận, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là hợp mắt!
Cặp đôi trẻ đối mặt đương nhiên không thể qua mắt được những người khác. Nhìn ánh mắt hai người, bọn họ đều âm thầm vui mừng, đặc biệt là mẹ Cố, cảm thấy con trai quả nhiên tri kỷ với mình, thật sự nhìn trúng Thanh Miêu Nhi rồi, giống người làm mẹ là bà.
Cao Tú Lan cũng rất đắc ý, con gái của mình quả nhiên rất tốt, thằng nhóc này nhìn tới trợn tròn mắt.
Bà ấy cười sang sảng nói: “Vào nhà ngồi đi. Vợ Ái Quốc và vợ Ái Hoa mau chiêu đãi khách.”
Bởi vì có khách tới nên Cao Tú Lan nói chuyện với hai đứa con dâu đều dùng lời nhỏ nhẹ, khiến Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa không quen cho lắm, cả người bứt rứt nhanh chóng đi pha trà.
Người nhà họ Cố đi theo nhóm người Cao Tú Lan vào nhà, nhà đắp đất giống như ở nông thôn, nhưng được quét dọn vô cùng sạch sẽ, cả mạng nhện cũng không nhìn thấy, trên bàn cũng không có một hạt bụi nào. Lại nhìn cách ăn mặc của người trong nhà, bất kể là người lớn hay trẻ con đều rất tươm tất, cho thấy coi trọng bọn họ, cũng có chút của cải, nếu không đã chẳng thu xếp được nhiều quần áo tốt như vậy.
Trong lòng mẹ Cố càng hài lòng hơn.
Cố Trường An thì luôn len lén quan sát Tô Thanh Hòa, cô bé này trông trắng trắng mềm mềm, không kém gì anh lúc trước.
Cũng không biết có phải làm việc được thật hay không, đừng bảo là còn lười biếng hơn cả anh đấy...
Tô Thanh Hòa cũng đang len lén quan sát Cố Trường An. Bộ dạng tên này ngốc nghếch như vậy, không biết có bản lĩnh gì hay không.
Cô xấu hổ cúi đầu, nghe kết quả quét hình của hệ thống trong đầu: “Đối tượng hẹn hò, quân nhân tại ngũ, tố chất thân thể mạnh, tư chất mạnh, rất có sức bật, vinh dự được xếp hạng nhất trong kỳ đánh giá năng lực tổng hợp của tân binh, hiện thuộc đại đội mạnh nhất binh đoàn. Tay không đánh bại năm cựu binh. Kết quả tổng hợp, tiềm lực bản thân vô hạn, đề nghị liệt vào đối tượng kết hôn.”
“...” Lúc Tô Thanh Hòa nghe thấy kết quả thì từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía Cố Trường An. Có hơi đen, làm lính không phải đều đen ư, không đen mới là lạ ấy! Mặt mày tổng cũng rất đoan chính, mắt hai mí, mũi cao, môi dày. Đẹp đẹp. Mấu chốt là năng lực còn mạnh như thế, vừa mới nhập ngũ đã có thành tích tốt như vậy rồi, cho thấy là một người có thể chịu được cực khổ. Đây quả là một quân nhân được tạo riêng cho cô.
Cô thích tìm người có thể chịu được cực khổ, chịu khổ nhiều, luyện tập nhiều, sớm kiếm được tiền, sau đó tiền lương giao hết cho cô, sau này cô có thể ăn không ngồi rồi. Lúc rảnh đến phát hoảng thì làm nhiệm vụ, lúc muốn ngủ thì thoải mái mà ngủ.
Đây quả thực là cuộc sống trong mơ.
Rất tốt, rất mạnh.
Cố Trường An bị Tô Thanh Hòa nhìn mấy lần, có chút xấu hổ nghiêng đầu đi.
Không phải là cô bé này vừa ý anh chứ... Cũng đúng, dáng vẻ anh được người ta thích như vậy, ai nhìn thấy cũng sẽ thích anh. Kỳ thực cô bé này trông cũng rất không tệ, nhìn mặt bao nhiêu là thịt kìa. Mỗi ngày nhìn mấy gương mặt vàng vọt, rồi nhìn cô bé này quả thực giống như nhìn thấy tiên trên trời.
Người lớn hai bên lần trước đã gần như nói xong, cũng chỉ ngồi đó trò chuyện, sau đấy xem phản ứng của hai đứa bé thế nào mà thôi.
Nhìn bộ dạng hai người liếc mắt đưa tình, trong lòng bọn họ đều cực kỳ thỏa mãn. Đợi lát nữa đến lúc ăn cơm chính thức nói chuyện kết hôn được rồi.
“Để con đi nấu cơm.”
Tô Thanh Hòa đứng dậy. Nếu như nhìn trúng, đương nhiên phải nắm vào trong tay rồi, đó là nhất định. Tuy rằng cô lười cũng biết lúc xem mắt thế này không thể lười.
Cao Tú Lan cũng không ngăn cản, lúc xem mắt làm một bữa, sau này lập gia đình cũng không thể để con gái làm.
“Đi đi đi đi.” Bà ấy vừa cười vừa nói với người nhà họ Cố: “Coi đó, không ngồi yên nổi.”
Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa cũng muốn đi giúp đỡ, Cố Trường An đứng dậy: “Để con đi xem.”
Lúc ra ngoài mẹ đã nói đến đây nếu nhìn trúng thì không thể nhàn rỗi, phải thể hiện thoải mái, khiến con gái người ta khăng khăng một mực với anh. Sau đó... khụ khụ...
Cố Trường An vào phòng bếp nhìn Tô Thanh Hòa thuần thục nhóm lửa thái thịt, tròng mắt sắp dính lên luôn rồi.
Ôi, đây đúng là... đúng là một cô gái đảm đang!