Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160 - Hẹn Hò 3

Chương 160 - Hẹn hò 3
Chương 160 - Hẹn hò 3

Cảm ơn bạn kimdunghea92 đã gửi kim phiếu đến truyện ^^

Chương 160: Hẹn hò 3

Tô Thanh Hòa cực kỳ phấn khởi: “Ừm, lần sau em sẽ mang cho anh tiếp. Về sau anh hãy cố gắng luyện tập trong quân đội, chờ đến khi anh về, em sẽ nấu đồ ăn ngon cho anh.” Hình như tham gia quân ngũ còn có ngày nghỉ về thăm gia đình, dù sao chỉ cần anh trở về thì cô sẽ nấu một bữa ngon, sau đó anh tiếp tục đi phấn đấu, thật tốt biết bao.

“Được, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Cố Trường An cảm thấy mắt có chút ê ẩm. Thanh Miêu Nhi ngóng trông anh về, còn muốn nấu đồ ăn ngon cho anh.

Sau này lúc trở về, ngày nào anh cũng có thể ăn đồ Thanh Miêu Nhi nấu.

Cuộc sống này quá hạnh phúc!

Trong lòng Cố Trường An yên lặng thăng cấp mục tiêu của mình, chỉ cần có thể về sớm một chút, thì muốn anh làm gì cũng được!

Nghĩ đến Tô Thanh Hòa đối xử với mình tốt như vậy, anh cảm thấy mình nên tỏ vẻ một chút. Vì thế đau lòng móc ra túi tiền nhỏ của mình… Có hai mươi đồng, anh móc ra mười đồng đưa cho Tô Thanh Hòa, còn có mấy tờ phiếu vải, phiếu lương quân dụng.

“Tiền trợ cấp của anh không cao…” Em xài tiết kiệm chút. Xài hết anh cũng không còn đâu. Anh còn chưa đủ ăn… Cố Trường An cảm thấy cô gái hiền lành như Thanh Miêu Nhi hẳn là có thể hiểu được.

Tô Thanh Hòa gật đầu: “Không sao, em biết mà. Anh cứ cố gắng trong quân đội là được rồi. Em ở nhà có ăn có uống, còn có thể tiết kiệm chờ anh về ăn.” Cô biết một tháng tân binh chỉ có mười đồng tiền trợ cấp. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng Cố Trường An lại sẵn sàng lấy ra một tháng tiền trợ cấp đưa cho cô. Thật không tồi. Cô không chê Cố Trường An đưa ít. Hơn nữa dựa vào phần thưởng hệ thống thêm vào, sau này cuộc sống cũng không thiếu tiền tiêu.

Nghe Tô Thanh Hòa nói, Cố Trường An cảm động không thôi.

Nhìn gương mặt trắng trẻo mịn màng của Tô Thanh Hòa. Anh có một xúc động. Nhưng mà anh không dám… Vì thế anh dời mắt xuống dưới, nhìn thấy bàn tay trắng nõn của Tô Thanh Hòa, anh chậm rì rì đưa bàn tay qua, sau đó đụng vào tay Tô Thanh Hòa. Thấy Tô Thanh Hòa không từ chối thì từ từ nắm lấy tay cô.

Tay thật mềm, quá thoải mái. Quả thật Thanh Miêu Nhi chỗ nào cũng tốt.

Lúc này trong lòng Tô Thanh Hòa tràn đầy cảm giác ngọt ngào. Không ngờ có một ngày cô lại có một người bạn trai ngay cả nắm tay cũng cẩn thận ngây thơ như vậy.

Hai người đều ăn uống no đủ đến nỗi lười hoạt động. Không ai đề nghị phải đi mà cứ ngồi trong công viên nhỏ.

Tô Thanh Hòa nói chuyện phiếm với anh: “Ở trong quân đội, lúc rảnh anh thường làm gì thế?”

“Huấn luyện.” Cố Trường An thành thật đáp. Lúc ở trong quân đội anh không có thời gian nhàn rỗi. Đều do tên khốn Lý Hiểu Huy làm hại!

Trong lòng Tô Thanh Hòa vô cùng vui vẻ: “Anh không nghỉ ngơi sao?”

Cố Trường An: “… Không thể nghỉ ngơi, lúc đó anh muốn đến đại đội tốt nhất.” Để được ăn thịt, ăn mì.

Dường như Tô Thanh Hòa nhìn thấy tinh tệ đang vẫy tay với mình: “Anh vào đại đội tốt nhất cũng không nghỉ ngơi ư?”

Trong lòng Cố Trường An chảy nước mắt chua xót: “Anh không thể nghỉ ngơi, anh muốn sớm được đi làm nhiệm vụ.” Ăn dê nướng nguyên con.

Trái tim Tô Thanh Hòa đập thình thịch, sau đó nắm chặt tay Cố Trường An: “Trường An, mấy ngày anh ở nhà, em sẽ nấu canh cá cho anh. Anh quá vất vả rồi!”

Cố Trường An nhìn người duy nhất hiểu mình, chăm lo cho mình, anh mím chặt môi, sau đó hôn một cái lên mặt cô.

“Thanh Miêu Nhi, em thật tốt. Anh sẽ nhớ kỹ lời em nói, anh sẽ nỗ lực.”

Tô Thanh Hòa sờ vào mặt mình, cảm thấy cảm giác này quá tốt đẹp, sau đó cô cũng hôn một cái lên mặt Cố Trường An: “Em sẽ ở nhà chờ anh. Em sẽ luôn chuẩn bị canh cá cho anh!”

Cố Trường An xoa mặt gật đầu, ừm, về nhà ăn canh cá, anh sẽ nhớ kỹ!

Đối với những người đang yêu mà nói, thời gian luôn trôi qua rất nhanh, gần như trong chốc lát đã đến trưa.

Tại sao lại biết đến trưa ư, là vì Cố Trường An phát hiện bụng mình đói rồi. Sau đó anh nhớ đến lúc ra ngoài, mẹ có dặn phải về nhà sớm ăn cơm, bữa trưa có món thịt kho tàu…

“Chúng ta về nhà đi.” Cố Trường An kéo Tô Thanh Hòa đứng dậy, nói: “Về nhà ăn cơm thôi.”

Tô Thanh Hòa gật đầu, quả thực là đói bụng. Đồng chí Trường An đúng là biết thương xót người ta đấy.

Hai người ngọt ngào đạp xe về nhà, đúng lúc gặp chị dâu thứ Cố ở đơn vị về. Nhìn thấy chú em chồng và em dâu vui vẻ đạp xe về nhà, cô ta lập tức nổi lòng ganh ghét.

Lúc trước thiên vị chú em chồng, bây giờ ngay cả em dâu cũng thiên vị luôn. Bọn họ còn chưa đăng ký giấy kết hôn đâu, đã mua trước xe đạp rồi. Lúc đầu cô ta kết hôn với Trường Bình, chỉ mua hai bộ đồ mới, bày hai bàn, còn lại không mua gì cả.

Bình Luận (0)
Comment