Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 184 - Chương 184 - Đón Tết 1

Chương 184 - Đón tết 1
Chương 184 - Đón tết 1

Cảm ơn kim phiếu của phamnhuylove TieuLac Quehuong1511 pthhien9900 đã gửi đến cho truyện, tối nay nếu kịp mình sẽ bạo chương ^^

Chương 184: Đón tết 1

Tô Thanh Hòa vừa nghe thấy thì ít nhiều cũng có chút lo lắng. Tính tình này của cô không phải được lớn lên trong nuông chiều đâu. Nếu như cô Điền đó tính tình không tốt thật, cô cũng không vui nổi, dẫu sao tính tình của anh ba cô cũng khá ngang ngược, hai người ngang ngược ở chung với nhau, thì sống làm thế nào được chứ.

Nhưng mà vấn đề tính tình rõ ràng không phải là vấn đề to tát gì trong mắt Cao Tú Lan, bà ấy nói: “Bậc cha chú như mẹ, tính tình nào mà chưa gặp qua. Chỉ cần nhà mẹ đẻ tốt là được rồi. Cho dù là ai, chỉ cần đến nhà họ Tô chúng ta, thế thì phải dựa theo tính tình của mẹ!”

Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa: Hình như quả thực đúng là như vậy… Hy vọng nhà bác Điền sẽ không đồng ý.

Cao Tú Cúc quay về thì thưa lại cho nhà ông Điền bên đó, phản ứng đầu tiên của mẹ Điền chính là từ chối. Chưa thấy ai cưới vợ cho con như vậy cả, tự mình mang khẩu phần lương thực đã đành rồi, còn không cho nhà mẹ đẻ gì cả.

Bọn họ cũng chẳng tham lam đồ gì, nhà họ Tô có thể có đồ gì chứ. Nhưng chỉ có một cô con gái như vậy, cứ như thế mà gả qua một cách uất ức như vậy, thế thì chẳng phải người ta coi thường con gái bọn họ rồi ư?

Thế nhưng con gái Điền Tiểu Mai nhà họ cứ khăng khăng, sống chết đòi gả cho Tô Ái Đảng. Cô ta cảm thấy chỉ cần gả qua thì mọi thứ đều sẽ tốt đẹp lên thôi.

Hai vợ chồng già không còn cách nào khác, chỉ có thể nghiến răng mà đồng ý.

Vì thế ngày hôm sau, Cao Tú Cúc, cái người làm mai này, vui mừng đến báo lại cho nhà họ Tô.

Nghe thấy nhà ông Điền đã đồng ý, Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa đều là vẻ mặt như chết lặng.

Tô Thanh Hòa thì lại rất vui. Điều kiện như nhà ông Điền đây cũng có thể đồng ý, chứng tỏ người ta cũng không phải là người cực kì ngang ngược gì, bèn kéo Cao Tú Lan đang có vẻ mặt kiêu ngạo vào trong phòng, đưa cho người làm mai - Cao Tú Cúc này hai cân lúa.

Cao Tú Lan thì đau xót ở một bên, còn Tô Thanh Hòa lại nói với Cao Tú Cúc: “Bác hai, mẹ cháu rất cảm ơn bác đã tìm cho anh ba một cô gái tốt như vậy. Chẳng qua là do mẹ cháu không thích nói nhiều thôi, nhưng trong lòng đều rất rõ.”

Cao Tú Cúc cười híp mắt, cảm thấy cô em gái này của bà ta bình thường cũng không được lòng người lắm, nhưng vào lúc quan trọng thì cũng rất hiểu chuyện đấy nhỉ.

Vì thế hai người trẻ tuổi không có giai đoạn tìm hiểu gặp gỡ, mà hôn sự của nhà họ Tô với nhà họ Điền đã được định rồi, mùa xuân năm sau, trước khi gieo mạ, Điền Tiểu Mai sẽ vào nhà.

Tô Thanh Hòa nghĩ một hồi, cảm thấy mình vẫn xem như là may mắn. Hôn sự của cô với Trường An kia, tốt xấu gì cô cũng đến nhà người ta xem mắt, Trường An cũng đến nhà cô chào hỏi, sau đó hôn sự mới được quyết định. Hơn nữa trong khoảng thời gian cô vẫn chưa chính thức vào ở nhà Trường An thì cô vẫn có thể xem như hai người đang yêu đương.

Bởi vì năm nay trong nhà giải quyết hai chuyện lớn, tâm trạng của người trong nhà đều xem như là không tệ. Đặc biệt là trong nhà năm nay đói kém, người nhà đều sống rất tốt, hơn nữa cuối năm nay cũng tốt hơn rất nhiều. Tâm trạng của ai cũng đều vui vẻ.

Sắp đón năm mới rồi, ai nấy cũng ở nhà vui vẻ dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị chào đón năm mới.

Tô Thanh Hòa cũng may xong áo bông cho mình trước khi năm mới đến. Vốn dĩ cũng có thể làm sớm hơn chút, nhưng mà cô nghĩ muốn thuận lợi thông qua kiểm tra đánh giá, cho nên lúc may thì có tốn chút tâm tư, tốn thêm nhiều công sức. Rất tiếc là tay nghề này của cô vẫn chưa ổn, cho nên vẫn chưa thể thông qua kiểm tra đánh giá được, nhưng mà tốt xấu gì cũng lại có được một ít vải bông và sợi bông. Vì thế vào ngày ngày 23 tháng chạp, cô lại đưa những thứ này vào trong hũ gốm của Cao Tú Lan.

“Mẹ ơi, đây là cha con muốn cho mẹ một bộ đồ mới đấy, vải này cũng chỉ có mẹ mặc được thôi.”

“Cha con cũng đúng thật là, phải tặng cho con chứ. Con nên mặc thêm nhiều đồ mới.” Cao Tú Lan đỏ mặt, xấu hổ nói.

Tô Thanh Hòa ho khan: “Mẹ à, đây là cha con thấy con có nhà chồng thương yêu, nên yên tâm. Mẹ cực khổ nhiều năm như vậy, nên hưởng phúc thôi. Sau này mẹ cứ chuyên tâm mà hưởng phúc, đừng lo lắng gì nữa.” Đừng giày vò các anh trai và chị dâu nữa.

Cao Tú Lan cảm thấy cũng rất có lý, nên hưởng phúc rồi: “Sau này việc trong nhà mẹ cũng bớt làm lại. Có con dâu mới mẹ cũng có thể nhẹ nhàng hơn chút, nếu con bé đó không làm thì không cho ăn cơm!”

Tô Thanh Hòa: “…”

Bình Luận (0)
Comment