Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446 - Tranh Giành

Chương 446 - Tranh giành
Chương 446 - Tranh giành

Cảm ơn bạn MeiiMeii07, May1402, Quehuong1511 đã gửi kim phiếu cho truyện ^^

Chương 446: Tranh giành

Phát hiện ra phương pháp phẫu thuật mới, cả chủ nhiệm và bác sĩ đều thao thức không ngủ được, phấn khởi đến mức đã chuẩn bị liền mấy mẫu vật để làm thí nghiệm, kết quả cuối cùng đều cho thấy thí nghiệm thành công. Phương án có hiệu quả.

Lúc rời khỏi phòng phẫu thuật, các bác sĩ đều nhìn về phía bác sĩ Sở.

Bác sĩ Sở đang chắp tay sau lưng nhìn trời.

Bác sĩ Chu nói: “Chủ nhiệm, tôi cảm thấy em sinh viên họ Tô này rất có thiên phú, e rằng chỉ một mình bác sĩ Sở hướng dẫn thì không được.”

Bác sĩ Lý hùa theo gật đầu: “Thật ra lúc Tiểu Tô đến đây, tôi đã muốn hướng dẫn em ấy rồi. Có điều nghĩ là bác sĩ Sở không có ở đó nên nhường lại cơ hội cho ông ấy.”

Bác sĩ Điền nghiêm túc lên tiếng: “Bác sĩ thực tập của khoa chúng ta không nhiều, để một mình bác sĩ Sở hướng dẫn thì cực quá.”

Khóe miệng chủ nhiệm Chu co lại, không sợ lưu manh có văn hóa, chỉ sợ người có văn hóa lưu manh.

Bác sĩ Sở vỗ mặt mình, hỏi: “Không cần thể diện nữa hả?” vtf vtb

“Chúng tôi cần học sinh.”

Bác sĩ Chu nói. Bác sĩ Lý và bác sĩ Điền cùng nhau gật đầu phụ họa.

Một học sinh thông minh đến thế, rõ ràng là thiên tài giới y khoa. Một học sinh mà có thể nghĩ ra phương pháp phẫu thuật mới, hiện giờ vẫn còn trẻ như vậy, sau này sự nghiệp có thể sẽ rất thành công.

Có thể dẫn dắt một người học trò tài ba thì đi đến đâu cũng đều có thể nở mày nở mặt.

Chủ nhiệm Chu không chịu được nữa: “Giành giật chứ gì? Muốn hướng dẫn học sinh đúng không? Năm tới đây sẽ có mấy em sinh viên của trường y đến thực tập, các ông còn lo không có học sinh để hướng dẫn à?”

“Cái đó khác, chúng tôi muốn hướng dẫn Tiểu Tô. Tôi đã có ấn tượng ngay từ lần đầu gặp em ấy rồi.” Bác sĩ Điền phản bác.

Bác sĩ Sở cười nhạt: “Vậy ông thử nói xem ông có thể chỉ bảo con bé những gì, thi thì không bằng Tiểu Tô, làm phẫu thuật cũng không bằng Tiểu Tô, ông có thể hướng dẫn cái gì?”

Bác sĩ Điền: “...”

Chủ nhiệm Chu ho khan một tiếng: “Thế này đi, trên danh nghĩa thì vẫn là bác sĩ Sở hướng dẫn Tiểu Tô. Còn bình thường cứ để Tiểu Tô theo tôi học hỏi, dù gì tôi cũng đã làm nhiều cuộc đại phẫu thuật rồi. Mấy người khác thì thôi nhé. Bác sĩ Sở nói có lý, các ông không thi bằng người khác. Nếu để hướng dẫn Tiểu Tô cũng không biết phải dạy cái gì, mất mặt lắm.”

Bác sĩ Sở vừa nghe thấy mình không bị thay thế thì vui mừng: “Tôi không có ý kiến gì, Tiểu Tô là một đứa trẻ hiếu học, những gì có thể dạy tôi đều đã dạy xong rồi.”

Thật vô liêm sỉ! Ba vị bác sĩ khác nghĩ. Dạy cái gì mà dạy, trong thời gian ngắn như vậy, lão Sở có thể dạy cái gì chứ. Bản thân mình mặt dày thi không bằng Tiểu Tô, còn nói dạy Tiểu Tô. Tại sao ban đầu bọn họ lại giao Tiểu Tô cho một tên già mặt người dạ thú như này chứ. Đưa dê vào miệng cọp, bọn họ thật có lỗi với Tiểu Tô.

Bác sĩ Chu đen mặt nói: “Chủ nhiệm Chu, ông có thi hơn được không?”

“...Chẳng phải tôi còn chưa thi à?” Chủ nhiệm Chu cười đáp.

Bác sĩ Chu, bác sĩ Lý, bác sĩ Điền: “...”

Trong ký túc xá, Tô Thanh Hòa đang luyện thái cực quyền. Về cơ bản tối nào cô cũng luyện thái cực quyền vài tiếng đồng hồ. Tuy bình thường không dùng đến, nhưng cô cảm thấy sức khỏe của mình tốt hơn nhiều so với hồi trước. Hồi trước vai không thể gánh, tay không thể nhấc đồ.

Bây giờ thể lực tăng lên, hơn nữa mùa đông đi ra ngoài cũng không còn sợ lạnh như trước. Vì có sự thay đổi rõ rệt nên Tô Thanh Hòa càng chăm chỉ tập luyện.

“Đinh... chúc mừng ký chủ đứng nhất kỳ thi nội bộ của khoa.”

Tô Thanh Hòa ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Tôi thi qua rồi hả? Nhanh vậy ư, tôi còn tưởng phải đợi thêm mấy hôm nữa. Các vị chủ nhiệm đã từng này tuổi mà vẫn còn kính nghiệp như thế.”

“Xin lưu ý với ký chủ rằng, cuộc thi giao lưu khu vực có nhiều người tài, áp lực cạnh tranh của ký chủ vẫn còn rất lớn. Ngoài ra ở cuộc thi lần này sẽ không sử dụng mô hình mà là bệnh nhân thật.”

“...Dùng người bệnh thật để thi đấu, người bệnh đồng ý ư?” Tô Thanh Hòa ngạc nhiên.

“Đủ điều kiện tham gia thi đấu đều là tài năng xuất chúng đến từ các bệnh viện, tiện hơn nhiều so với đi khám bệnh.”

Tô Thanh Hòa hiểu rồi, cái này cũng giống như buổi giao lưu hội chẩn giữa các chuyên gia sau này vậy. Một nhóm các chuyên gia y học hội chẩn miễn phí cho người bệnh, sau đó trao đổi về các ca bệnh. Chi phí hội chẩn thấp hơn nhiều so với bình thường.

Nghe thấy phải chữa bệnh cho người thật, Tô Thanh Hòa có hơi lo lắng. Phải nhanh chóng rời khỏi nơi huấn luyện, sau đó đi vào phòng phẫu thuật. Cô quyết định rồi, phải luyện thêm mấy lần nữa tất cả các loại phẫu thuật ngoại khoa, đạt được 100% tỷ lệ phẫu thuật thành công thì mới được.

Bình Luận (0)
Comment