Chương 54: Thông gia 1
“Thanh Miêu Nhi, cha con cũng có tâm lắm. Không những cho con gà mái già, ông ấy còn cho thêm mấy quả trứng gà nữa. Nhìn mấy quả trứng to không này, to hơn cả hai quả trứng con gà mái hồi trước đẻ nữa.”
Cao Tú Lan xúc động hai mắt đỏ hoe. Mới sáng sớm mà bà ấy đã phải khổ sở kiềm chế cảm xúc của mình rồi. Mà sao không xúc động được chứ, bà ấy chưa từng thấy con gà mái nào to như này cả. Chắc chắn con gà này hồi còn ở dưới đó chỉ toàn được ăn thóc ngon, nếu không sao có thể to như này được?
Tô Thanh Hòa nghiên cứu con gà cả buổi rồi mới cảm động ra mặt:
“Mẹ, sau này đã có cha con, con không phải thiếu ăn nữa rồi. Cha con thật tốt!”
Cao Tú Lan đỏ mặt:
“Hiển nhiên rồi, cha con tốt có tiếng mà. Cũng tốt với cả ba anh của con nữa. Bọn nó hồi nhỏ sống tốt biết bao, ôi, chỉ có con gái là tội nghiệp, không được hưởng phúc. Cả nhà ta chỉ có con là thiếu tình thương thôi. Giờ cha con gửi đồ đến chắc chắn là để bù đắp cho con. Con cứ ăn cho đã nhé, đừng khách sáo với ông ấy. Lẽ thường thôi.”
Tô Thanh Hòa nghe xong cứ ngây ngốc gật đầu, đúng vậy, tất cả là cho cô hết, cô phải ăn cho đã mới được.
Sau khi tiến hành giáo dục tư tưởng cho Tô Thanh Hòa xong, Cao Tú Lan đeo gùi lên đi ra ngoài. Bà không cho Tô Thanh Hòa đi theo vì bà không nỡ để con gái mình chịu khổ. Đều là chuyện thường rồi, tự mình làm là xong.
Tất cả tội lỗi này đều phải gánh cho ba tên tiểu tử thối, nếu chỉ có bà với con gái, còn cần phải chịu giày vò như này ư? Ôi, nuôi con trai thật khổ sở.
Trên đồng, ba cậu con trai nhà họ Tô đang ra sức làm việc. Trong khi những người khác đói lả người thì ba anh em vẫn luôn bừng bừng sức sống.
Dì hai của cả ba là đồng chí Cao Tú Cúc đang ngồi ở sân đập lúa làm việc nhìn ba anh em luân phiên gánh lương thực trên đồng. Nhìn mấy thằng nhóc phổng phao đó, thâm tâm bà ta vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, có nằm mơ bà ta cũng mong ba tên tiểu tử này chui ra từ bụng mình, nhưng sao chúng lại là con của Cao Tú Lan chứ? Cao Tú Lan so đo tính toán, tại sao ông trời lại quan tâm bà đến vậy? Bà ta vừa lau nước mắt vừa làm việc.
Không chỉ Cao Tú Cúc nhìn, ngay cả mấy nữ đồng chí trẻ cũng nhìn chằm chằm ba anh em. Ở cái thời điểm những người khác đều đói đến run người, thậm chí chân tay gầy như que củi, ba người đàn ông nhà họ Tô lại có thể làm việc cật lực đúng là hiếm có.
Đây chính là ưu điểm của sự sung sức và tráng kiện. Thời bình thì làm lụng, những năm có nạn chỉ cần bỏ bụng chút ít đồ ăn là vẫn có thể tiếp tục phấn đấu vì gia đình. Nhưng nhìn đi nhìn lại, trong lòng các nữ đồng chí cũng hơi do dự. Dù gì cũng có hai tấm gương trước mắt là Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa. Ai mà không biết nhà họ Tô không xem con dâu ra gì, chỉ chăm chăm mỗi con gái thôi. Cả nhà họ chỉ chiều chuộng mỗi bảo bối phiền phức đó.
Nếu là người ngờ nghệch gả đến nhà họ Tô, còn không phải sẽ bị giày vò cho chết ư. Trừ khi là người thông minh có thể trị được cô út và mẹ chồng, nếu không đâu thể sống yên ổn ở nhà họ Tô được.
Điền Tiểu Mai lén lén lút lút nhìn Tô Ái Đảng thật lâu. Cô ta đã để ý Tô Ái Đảng từ lâu rồi, nhưng mẹ cô ta sống chết không chịu để cô ta gả sang nhà họ Tô, còn nói đó là chỗ chết.
Nhưng kết quả là nhà mình không tránh được nạn đói, còn nhà họ Tô vẫn sống tốt đó thôi. Sao có thể là chỗ chết được chứ?
Với lại cô ta là thích tính khí của Tô Ái Đảng, rất chính trực. Cô ta nhìn Tô Ái Đảng một lúc lâu, kết quả Tô Ái Đảng lại đang vùi đầu làm việc, cầm đòn gánh gánh lương thực, không nhìn về phía cô ta lần nào. Thoáng chốc có chút thất vọng.
Tô Ái Đảng lúc này đây đang suy nghĩ xem sau khi tan làm sẽ đi đâu lấy trứng chim đem về cho em gái ăn.
Con gà mái già trong nhà chẳng còn nữa, cũng không biết mẹ có thể đem gà mái già về được không... phỏng chừng là không được. Gà mái già là thứ quý giá biết bao, chắc chắn người ta không nỡ rồi, vậy nên vẫn phải dựa vào anh ta thôi.
Không thể để em gái suốt ngày ăn lương thực phụ được, lỡ gầy đi thì sao? Mẹ đã nói rồi, anh ta với các anh đều là ăn thịt trứng mà lớn lên, vậy nên mới cao lớn hơn so với người trong thôn, em gái thật đáng thương, cha mất sớm, không ai đem thịt trứng về.
Lúc còn trong bụng mẹ sức khỏe đã không tốt, vậy nên em ấy mới không có sức làm việc, phải ăn ngon một chút, nếu không sẽ bị bệnh nặng mất.