Cảm ơn bạn Dung@1990 đã gửi kim phiếu thêm cho truyện ^^
Chương 61: Thông gia 8
Nghe thấy hai nhà thông gia đều về hết rồi, Cao Tú Lan mới thấy nhẹ người:
“Vậy mấy đứa cũng lo đi làm đi. Em con là do thiếu chất nên mệt thôi. Đều là do mấy đứa làm anh mà không có bản lĩnh, chứ không Thanh Miêu Nhi cũng đâu phải chịu tội như này rồi. Phía nhà vợ thằng cả với thằng hai đến gây sự là cố tình khiến em mấy đứa không yên. Lương tâm bị chó ăn hết cả rồi. Trưa ăn trứng gà, phủi miệng đã không nhận người quen nữa rồi.”
Tô Ái Quốc nghĩ ngợi:
“Mẹ, phía nhà Thục Hồng có gây chuyện đâu?”
“Đi theo nhà họ Đinh thì sao mà có ý tốt được.”
Tô Ái Quốc: “...”
Tô Ái Hoa: “...”
Tô Ái Đảng cảm thấy mừng vì mình chưa kết hôn. Nếu kết hôn rồi, không phải cũng sẽ chuốc thêm phiền phức cho mẹ ư?
Hai nhà họ Đinh và họ Lâm đều cùng hắt xì nhưng bọn họ không bận tâm, họ còn đang bận tạm biệt con gái của mình, tiện thể dặn dò vài câu quan tâm. Bà Lâm xoa xoa mũi, tiếp tục nói với con gái:
“Mẹ chồng con ghê gớm quá. Thục Hồng à, cha mẹ vô dụng, không làm gì được bà ta, con tìm cơ hội nói với Ái Quốc chuyện ra ở riêng nhé. Bọn con cũng không phải là bất hiếu, sau khi ra ở riêng, lương thực nên đưa thì cứ đưa, bình thường cũng giúp đỡ một chút. Cuộc sống cũng sẽ thoải mái hơn. Sau này mẹ chồng con già không đi lại được, con cứ đón tới nhà chăm sóc thì cũng vậy thôi.”
Lâm Thục Hồng nghĩ bụng, trước đây cô ta cũng nghĩ như thế, nhưng hiện tại không được đâu.
Giờ so với nhà người khác thì nhà mình đang sống tốt hơn. Mấy bữa trước được ăn canh, hôm nay lại được ăn canh trứng. Đây là cuộc sống mà người ta đến mơ cũng không được.
Chuyện này là nhờ phúc của mẹ chồng với cô út, hiện tại sống tốt, mà cô ta cũng thấy hài lòng nên không muốn ra ở riêng nữa. Tiếc là không thể nói mấy chuyện này với mẹ.
“Thật ra mẹ chồng con là kiểu khẩu xà tâm phật, bình thường cũng tốt lắm. Với lại, Ái Quốc là trưởng nam, nếu ra ở riêng người ta lại nói cho.”
Bà Lâm thở dài:
“Tốt cái gì mà tốt, nếu bà ta tốt, một chén nước cũng phải công bằng. Con nhìn cách mẹ đối xử với anh con và con xem có khác nhau không? Còn mẹ chồng con đối xử với con gái ruột như thế nào cả hai công xã chúng ta đều biết, chiều chuộng vô đối, không thèm xem con dâu, rồi cả đám cháu gái như Đại Nha ra gì. Chỉ có mình con bà ta đẻ ra là người chắc? Mẹ nghe nói con bé đó khỏe ăn lười làm, lớn đến từng này rồi cũng chưa từng ra đồng, con gái lớn như nó ở trong thôn chúng ta đã đi làm cả rồi, làm được cả nửa ngày cơ.”
Lúc trước Lâm Thục Hồng cũng có ý kiến với cô em chồng ham ăn lười làm này lắm.
Trong lúc con mình ăn còn không no, cô út lại có thể ăn ngon. Nhưng tục ngữ có câu “há miệng mắc quai”, bây giờ ăn được không ít đồ của cô út, sao có thể nói xấu cô ấy được bèn nói với mẹ nghe những lời bình thường Tô Ái Quốc hay nói với cô:
“Thật ra cô út cũng tốt lắm, mẹ chồng con đương nhiên nên thương cô ấy rồi, con gái ruột cơ mà, không thương cô ấy thì thương ai? Cô ấy chưa ra đời thì cha chồng con đã mất, khiến cái thai không được ăn đồ tẩm bổ, vậy nên sức khỏe không tốt, nếu làm việc sẽ khó chịu. Mẹ, mẹ đừng nói này nọ cô út nữa. Con nghe mà áy náy lắm.”
Bà Lâm ngơ ngác nhìn con:
“Thục Hồng, con làm sao đấy, con cảm thấy mẹ chồng con nên thiên vị ư?”
Lâm Thục Hồng: “...”, lẽ nào không nên sao?
Bên này bà Đinh vừa lau nước mũi, vừa khóc vừa chửi:
“Cao Tú Lan thật tàn nhẫn, tốt xấu gì cũng là thông gia, nói động thủ liền động thủ. Quế Hoa ơi, sớm biết bà ta là người như vậy, từ đầu mẹ đã không nên để con đến đây chịu khổ.”
Đinh Quế Hoa nói:
“Con có khổ đâu mẹ. Sống tốt lắm.”
Nhà người ta không có cơm ăn, cô vẫn còn được ăn canh trứng cơ mà.
Bà bóp nước mũi vẫy sang một bên:
“Tốt cái gì, đừng tưởng mẹ không biết, cô em chồng của con suốt ngày ham ăn lười làm không lao động, ăn còn ngon hơn cả Đại Bảo. Mẹ chồng con đây là không xem trọng đứa con mà con đẻ ra. Chưa thấy ai không bình thường như bà ta. Còn Ái Hoa nữa, còn nhìn đi, hôm nay xảy ra việc như vậy nó cũng mặc kệ, mới nghe thấy em gái không khỏe lập tức bám sau mông mẹ chạy đi, cũng không thèm tới an ủi mẹ vợ một tiếng. Nghĩ thôi là tức. Chưa thấy ai lo cho em gái còn hơn lo cho vợ mình.”
Đinh Quế Hoa cũng biết ưu điểm của Tô Thanh Hòa, giờ cả nhà đều dựa vào lương thực mà cha nuôi Tô Thanh Hòa trợ cấp, con gà đó đẻ nhiều trứng thỉnh thoảng sẽ giúp bọn họ bớt cơn đói, sao có thể nói xấu Tô Thanh Hòa được chứ.