Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Thiết Sơn gật đầu: “Nó làm cán bộ, nói chuyện nhất định có lý.”
Lý Xuân Hoa bên này tắt lửa, vợ chồng Tô Đại Trụ trong phòng cũng không thái bình.
Lâm Tuyết Cúc đối với chuyện mẹ chồng mình giả bộ bất tỉnh để tranh thủ chiến sĩ thi đua không phục lắm đặc biệt là suýt chút nữa đã bị mẹ chồng thực hiện được, trong lòng lại cảm thấy mẹ chồng quá âm hiểm.
Trở lại trong phòng lập tức oán giận với chồng mình.
Tô Đại Trụ nói: “Không phải mẹ đã đẩy đi rồi sao?”
“Nhưng lỡ như ngày mai mẹ lại hối hận thì sao? Hơn nữa mẹ biểu hiện thế này, biểu hiện của em đều bị mẹ đè ép.”
Đời này Lâm Tuyết Cúc cũng chỉ cố gắng một lần như vậy, kết quả lại rơi vào kết cục này, trong lòng càng nghĩ càng nghẹn khuất. Cô ta ghé vào trên người Tô Đại Trụ cắn mấy cái, cắn tới mức Tô Đại Trụ uất ức suýt rơi lệ.
Sau khi cắn xong, cô ta nói: “Đại trụ, anh nói em nên làm gì đây?”
Tô Đại Trụ dùng sức lắc đầu.
Lâm Tuyết Cúc nhìn thấy dáng vẻ uất ức của anh ta, tức giận không đánh vào một chỗ nữa. Nghĩ thầm nếu chồng mình có tiền đồ như em chồng vậy, mình đây còn sầu cái gì?
Người đàn ông này không đáng tin cậy, cô còn có thể trông cậy vào ai, đương nhiên chỉ trông vào bản thân. “Sáng mai trời chưa sáng em muốn đi xuống ruộng. Em không thể để mẹ cướp đi sự nổi bật của em.”
Tô Đại Trụ gật đầu: “Cũng được.”
“Anh cùng đi với em, đi một mình em sợ.”
Tô Đại Trụ: “… Được.”
Ngày hôm sau tiểu đội trưởng trong đội đã bị vợ chồng Tô Đại Trụ đánh thức, bắt anh ta thức dậy mở cửa kho hàng lấy công cụ.
Tiểu đội trưởng nhìn ánh trăng treo cao trên bầu trời: “…”
Công việc thu hoạch mùa vụ của đại đội Đại Kiều Loan không tới hai ngày đã kết thúc.
Tuy rằng sản lượng lương thực thu hoạch cực kỳ không lý tưởng, còn không được một phần ba khi vào mùa tốt. Nhưng nỗ lực của nhân dân lao động không thể xem thường. Nên thưởng vẫn phải thưởng.
Hơn nữa hội liên hiệp phụ nữ bên kia cũng bắt đầu thúc giục bọn họ giao danh sách, đại đội Đại Kiều Loan bên này hiển nhiên cũng vô cùng náo nhiệt bận rộn.
Đại đội trưởng Quách triệu tập toàn bộ người tiến hành bỏ phiếu tuyển cử, chọn chiến sĩ thi đua ngày mùa. Hơn nữa trước khi tuyển cử, còn nhớ tới Lý Xuân Hoa té xỉu ở trong ruộng, lại tiến hành khen ngợi hành vi tặng danh hiệu chiến sĩ thi đua cho những người khác.
Ông mới vừa tuyên bố tin tức này xong, ánh mắt người trong đội nhìn Lý Xuân Hoa cũng không giống nữa.
Nói thật ra, trước kia cũng có người nhiều đa nghi hoài nghi Lý Xuân Hoa có giả bộ hay không. Dù sao đồng chí này cũng rất nhiều trò.
Bọn họ hoài nghi Lý Xuân Hoa vì danh hiệu chiến sĩ thi đua nên biểu hiện ra như vậy.
Bây giờ Lý Xuân Hoa đẩy đi danh hiệu chiến sĩ thi đua, nhất thời khiến bọn họ cảm thấy mất mặt.
Thầm mắng tầm nhìn của mình quá nhỏ.
Mẹ của cán sự Tô có thể là loại người giả bộ bất tỉnh sao? Cán sự Tô người ta còn mua thịt heo cho bọn họ ăn, sao có thể nghĩ mẹ của cán sự Tô như thế chứ?
Đây là anh hùng thật sự.
Vì thế chiến sĩ thi đua còn không chưa chọn ra, đã bị một mình Lý Xuân Hoa cướp sạch nổi bật.
Kế tiếp lại là hành động tuyển chọn chiến sĩ thi đua oanh oanh liệt liệt.
Có thể tự mình tranh cử, cũng có thể để xã viên khác tuyển cử.
Tên của Lâm Tuyết Cúc bỗng được liệt vào.
Người viết tên của cô ta chính là tiểu đội trưởng. Tiểu đội trưởng khắc sâu ký ức với ánh trăng ngày đó, cảm thấy hai vợ chồng này cũng đủ liều mạng.
Lý Xuân Hoa vừa thấy tên con dâu cả ở phía trên, lập tức ở bên dưới bắt đầu khoác lác. “Đứa con dâu này làm việc thật sự liều mạng, mệt chết mệt sống, trong nhà cũng không chăm lo…”
Lại bảo cả nhà bầu toàn bộ phiếu cho Lâm Tuyết Cúc, không thể xuất hiện kẻ phản bội.
Lâm Tuyết Cúc thấy mẹ chồng như vậy, trong lòng luôn không hợp nhau cũng nổi lên suy nghĩ cảm động. Cảm thấy tuy rằng bình thường mẹ chồng cứ cãi lộn, cũng hay làm bộ, nhưng vào thời khắc mấu chốt, vẫn là mẹ chồng tốt.
Tô Đại Trụ cũng cảm động: “Mẹ, mẹ thật tốt với Tuyết Cúc.”
Lý Xuân Hoa nói: “Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Mảnh ruộng này tuy rằng không hài lòng lắm, nhưng dù sao cũng là người nhà họ Tô chúng ta.”
Lâm Tuyết Cúc: “…”
Bởi vì nhà họ Tô thay đổi liên tiếp, khiến cho nhóm xã viên cũng chú ý rất nhiều về nhà họ Tô. Hơn nữa bản thân Lâm Tuyết Cúc cũng biểu hiện hăng hái ra sức một phen, ngược lại giành được không ít người ủng hộ. Quang vinh lấy được chiến sĩ thi đua công xã của Đại Kiều Loan năm đó.