Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Mọi người vừa nghe hoạt động này thật sự không đơn giản, tiến hành nhằm vào toàn bộ công xã, còn phải tuyển chọn giáo viên trước, sau đó lại chọn học sinh. Chỉ riêng thời gian dạy học đã có thể nhìn ra được chương trình học còn không ít.
Hội liên hiệp phụ nữ bọn họ còn có thể làm như vậy nữa sao?
Tô Mạn nói: “Hơn nữa các nữ đồng chí thường xuyên tập trung lại với nhau, những đồng chí nữ ưu tú sẽ dẫn dắt một phần các đồng chí nữ có tư tưởng lạc hậu, vô thức thay đổi quan điểm lạc hậu của bọn họ.”
Chủ tịch Nhậm lập tức nói: “Tôi thấy việc đào tạo này rất có ý nghĩa, các đơn vị có thể tiến hành học hỏi, cũng có thể làm hoạt động tương tự như vậy.”
Ngoại trừ công tác này ra, những công việc khác ở công xã Bắc Hà cũng được kể ngắn gọn rõ ràng, không chỉ hoàn thành công việc thường nhật, mà còn thêm rất nhiều công việc, cũng được hoàn thành rất tốt.
Chủ nhiệm Tiết nhìn bộ dáng đó của Tô Mạn, nghiêm mặt còn muốn nói gì đó, nhưng bị chủ tịch Nhậm liếc mắt một cái đã dập lửa.
Chủ tịch Nhậm nghiêm túc nói: “Các đồng chí, mọi người đều nghe rồi đấy, hình thức ở công xã Bắc Hà rất đáng để chúng ta học hỏi. Với số lượng công việc như vậy, nhưng bọn họ vẫn vượt mức hoàn thành rất nhiều công việc. Một phần trong số đó còn là dựa vào đại diện Hội phụ nữ hoàn thành. Cho nên, việc tuyển chọn đại diện hội phụ nữ cũng rất có ý nghĩa. Chúng ta hãy vỗ tay cho sự xuất sắc của công xã Bắc Hà nào.”
Các đồng chí bên dưới đồng loạt bắt đầu vỗ tay, nhìn Tô Mạn với vẻ ngưỡng mộ. Thầm nghĩ công xã Bắc Hà này thật sự sắp lên trời rồi, liên tiếp hai lần được chủ tịch Nhậm khen ngợi. Lần trước chủ tịch Nhậm còn cố tình đi xem bọn họ biểu diễn, đây đúng thực là nổi bật.
Buổi chiều vừa kết thúc công tác báo cáo, Tô Mạn đã được chủ tịch Nhậm gọi vào phòng làm việc. Cô còn chuẩn bị đi tìm các đồng chí hội phụ nữ ở những công xưởng đó, nhưng nghe được sắp xếp của chủ tịch Nhậm, bước chân dừng lại, trong đầu vừa nghĩ, trên mặt lại lộ ra nụ cười thoải mái.
Những người khác nhìn cô đi theo chủ tịch Nhậm vào văn phòng với vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Đừng thấy chủ tịch Nhậm bình thường rất nghiêm túc, nhưng vào văn phòng, cả người đã ôn hòa hơn rất nhiều, còn tiếp đãi Tô Mạn ngồi ghế, từ từ nói chuyện.
“Tiểu Tô này, lần trước cô đã nói chuyện với chủ nhiệm Hách của các cháu, lần này phải giữ cháu lại nói một chút về tình hình công việc. Cháu cũng đừng khẩn trương, chúng ta cứ coi như nói chuyện phiếm đi.”
Tô Mạn cũng thả lỏng người, lập tức thoải mái hơn hẳn: “Chủ tịch Nhậm, cô muốn biết về tình hình gì, cháu chắc chắn sẽ nói rõ ràng với cô.”
Chủ tịch Nhậm vừa cười vừa đáp: “Cô cũng đã biết một chút về cháu, hoạt động ở công xã các cháu, đều là cháu đưa ra ý kiến đúng chứ?”
Đừng thấy những người làm lãnh đạo như các bà bình thường đều ở trong huyện, nhưng nếu thật sự muốn biết về tình hình của một người, cũng vẫn rất dễ dàng.
Tô Mạn khiêm tốn bảo: “Đây đều là thành quả của tất cả đồng chí trong công xã cùng nhau cố gắng.”
“Cô biết mọi người đều cố gắng, nhưng cháu cũng đã mang đến tác dụng không nhỏ. Lần này cô tìm cháu nói chuyện, cũng là muốn hiểu một chút về quan điểm của cháu đối với công việc ở hội liên hiệp phụ nữ. Cứ thoải mái nói, chúng ta cứ coi như nói chuyện phiếm.” Chủ tịch Nhậm vừa nói, còn đứng dậy rót nước cho Tô Mạn.
Tô Mạn giả vờ được yêu thương mà sợ hãi, đương nhiên, trong lòng chắc chắn cũng có hơi kinh hãi, cảm thấy lãnh đạo này thật sự bình dị và dễ gần.
Quả nhiên là người đàn bà thép ở huyện.
….
Đời trước Tô Mạn cũng không làm công việc ở hội liên hiệp phụ nữ, đời này cũng là mày mò học hỏi từng chút một, mới hiểu chút về công việc của hội phụ nữ.
Nhưng cô cảm thấy ở trước mặt loại người như chủ tịch Nhậm, không thể nói tràng giang đại hải được. So về nói tràng giang đại hải, ai có thể so với các cán bộ lão làng này chứ. Cô cảm thấy muốn nói thì phải nói thật một chút.
“Chủ tịch Nhậm, cháu không có nhiều kiến thức, cũng chỉ mới gia nhập vào hội phụ nữ, muốn kêu cháu nói ra đạo lý lớn gì đó thì cháu cũng không tiện nói. Trước đây cháu thường xuyên nghe mẹ cháu nói đến cuộc sống mà người phụ nữ trong xã hội cũ phải trải qua thật sự không tốt, bị chèn ép đến mức không thể đứng thẳng lưng, không thể ngẩng cao đầu. Cũng là sau khi chúng ta thành lập xã hội mới, cuộc sống của các nữ đồng chí chúng ta mới càng ngày càng tốt lên.”