Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172 - Tuyển Người

Chương 172 - Tuyển người
Chương 172 - Tuyển người

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

“Được, đợi tôi tìm được người thích hợp tới, sẽ phân công việc lại.”

Lần này chủ nhiệm Hách cũng đưa ra quyết định, nhất định phải tìm người biết làm việc về, quyết định không cần người ăn cơm chùa. Hội phụ nữ công xã Bắc Hà phải làm việc lớn.

Tô Mạn nghe được chuyện lại tuyển thêm người, trong lòng nổi lên suy nghĩ.

Đợi khi chủ nhiệm Hách ra khỏi văn phòng đi tìm bí thư Trình, Tô Mạn cũng đi ra ngoài theo: “Chủ nhiệm Hách, cháu có vài ý tưởng muốn đưa ra.”

Bây giờ chủ nhiệm Hách đã coi Tô Mạn thành cánh tay trái, cánh tay phải của mình, chuyện về phương diện công việc, cũng không tự giác mà nhờ vào cô, nghe thấy Tô Mạn có ý tưởng, đã cười bảo: “Có chuyện gì cháu nói đi.”

“Là chuyện liên quan đến việc tuyển người, chủ nhiệm Hách, bây giờ cô đã có người thích hợp chưa?”

Nghe thấy chuyện mà Tô Mạn nhắc đến, trong lòng chủ nhiệm Hách có hơi vi diệu, cho rằng cô đang muốn tiến cử người tới. Chuyện này không hiếm lạ, dù sao cũng là một cây củ cải một cái hố, bây giờ có thêm một cái hố lòi ra, biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm.

Bà ta hỏi: “Cháu có người hả?”

Tô Mạn dứt khoát xua tay: “Không không không, cháu không có người tiến cử, cháu chỉ nghĩ đến những chủ nhiệm hội phụ nữ ở đội sản xuất bên dưới đó. Chủ nhiệm Hách, bên dưới có rất nhiều chủ nhiệm hội phụ nữ đều đã làm ở trong đội rất lâu, có những biểu hiện cũng không tồi. Nhưng nói thật, cũng không thể tính là đặc biệt tích cực cho lắm. Bây giờ không phải chúng ta đang muốn mở rộng việc đào tạo hay sao, sau này cơ hội cần dùng đến các đồng chí ở hội phụ nữ trong đội bên dưới rất nhiều. Liệu chúng ta có thể chọn người ở trong các đại đội sản xuất bên dưới được không, coi như mang đến tác dụng khích lệ cho bọn họ. Hơn nữa từ dưới lên trên, cũng lại càng hiểu nền móng công việc hơn.”

Lời này, Tô Mạn nói một cách vô cùng quang minh chính đại. Dù sao trong chuyện này cũng không thể hiện ra bất cứ ý đồ tư lợi nào của cô, chỉ hy vọng công việc của Hội phụ nữ được làm tốt.

Trong lòng chủ nhiệm Hách cũng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều, vừa rồi bà ta còn hơi khó xử, nếu như Tiểu Tô đề nghị, vậy bà ta nên nói thế nào. Hơn nữa bà ta cũng không hy vọng Tô Mạn làm ra hành động mưu cầu tư lợi như vậy cho lắm.

Bà ta suy nghĩ đến ý tưởng của cô một chút, cảm thấy đề bạt người từ đội sản xuất bên dưới lên quả thực không tồi, cũng tốt hơn một cô gái nhỏ ăn cơm chùa không biết từ nơi nào tới nhiều.

“Chuyện này cô sẽ nhắc với bí thư Trình, Tiểu Tô, cháu cũng đừng khẩn trương, đề nghị tốt chúng ta đều sẽ áp dụng.”

Tô Mạn vừa cười vừa gật đầu, cũng không nói nhiều thêm nữa.

Vương Phương đi rồi cũng không trở lại, chủ nhiệm Tiết cũng không gọi điện tới.

Nhưng chuyện Vương Phương đi, quả thực đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người trong công xã, sau khi biết hội phụ nữ trống ra một vị trí, phía bên chủ nhiệm Hách cũng bận rộn hẳn lên. Thường xuyên có người tới tìm chủ nhiệm Hách nói chuyện, nói ra nói vào chính là thấy một người thân nào đó ở nhà mình thế nào.

Nếu như là bình thường, chủ nhiệm Hách còn khó xử, nhưng bây giờ bà ta thật ra cũng không khó xử gì, mà trực tiếp nói với bên ngoài: “Vị trí này, tôi định đề bạt người từ trong đội sản xuất bên dưới, phải cho các đồng chí cơ sở chúng ta cơ hội.”

Sau khi lời này của nhiệm Hách nói ra, toàn bộ các xã viên trong đội sản xuất ở công xã Bắc Hà đều náo nhiệt hẳn lên.

Tô Mạn từ công xã về nhà, đã bị chủ nhiệm Lưu của hội phụ nữ đại đội tìm đến cửa. Trong tay người ta còn xách theo đồ. Lý Xuân Hoa vừa định đi tiếp nhưng Tô Mạn đã đẩy về.

Lý Xuân Hoa: “…”

Nhìn thấy bộ dáng có hơi xấu hổ của chủ nhiệm Lưu, Tô Mạn kéo cô ta vào trong sân nói chuyện: “Chuyện này tôi cũng không thể quyết định được, bây giờ chủ nhiệm Hách có yêu cầu rất cao đối với mỗi một đồng chí ở hội phụ nữ. Nhưng tôi có thể đảm bảo, chỉ cần nghiêm túc làm tốt công việc, vậy cơ hội sẽ vô cùng lớn. Lần này, bất cứ quan hệ gì đều không thể tốt bằng làm việc. Tuyệt đối công bằng.”

Chủ nhiệm Lưu vẫn có hơi lo lắng, dù sao cũng đến mười mấy đại đội cơ mà.

Tô Mạn cười bảo: “Chủ nhiệm Lưu, cô cũng không cần lo lắng đâu. Từ trước đến nay, công tác ở đại đội chúng ta đều rất tích cực, chỉ cần dựa theo chỉ thị của trên tổ chức để làm tốt công tác, làm có tâm, thì xác suất vẫn rất lớn. Nếu như trong đội chúng ta có công việc gì không hiểu, cũng có thể tới hỏi tôi.”

Bình Luận (0)
Comment