Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188 - Thù Hận 2

Chương 188 - Thù hận 2
Chương 188 - Thù hận 2

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Tuy mới tạm thời đưa ra ý tưởng, nhưng tốt xấu gì thì kiếp trước Tô Mạn cũng đã thấy biết bao hoạt động diễn xuất. Có chút hiểu biết về phương diện này. Hơn nữa cũng không cần tự cô làm, chỉ cần nêu ra ý kiến. Cô nhắc đến những điểm mà bản thân mình thấy tốt. Chủ tịch Nhậm còn bảo thư ký Lý qua đây để ghi chú lại từng ý kiến mà Tô Mạn đề ra.

Đợi một lúc lâu mới có thể ghi xong, trời đã tối rồi.

May mà thư ký Lý đã đánh tiếng với bên nhà ăn để họ giữ lại cho Tô Mạn một phần ăn.

Tô Mạn vội vàng cầm hộp cơm đi ăn.

Vừa cầm lấy hộp cơm, chuẩn bị về chỗ ăn thì cô gặp phải người quen ở lối vào nhà khách.

Vương Phương không vui đứng ở cửa đợi.

Nhìn thấy Tô Mạn quay về, cô ta đi lên trước mấy bước.

Tô Mạn thì không nhìn cô ta, trực tiếp đi vào nhà khách.

“Tô Mạn!”

“Đồng chí Vương Phương à, có chuyện gì thế?” Tô Mạn hỏi.

“Cô đừng có mà đắc ý, sớm muộn gì tôi cũng tìm được một công việc tốt hơn thôi. Tôi còn có dì cả nữa, cô chả có gì cả!” Những lời nói của Vương Phương có chút căm phẫn.

Từ sau khi cô ta bị khai trừ, ở nhà phải chịu đựng biết bao ánh mắt của người khác, cuộc sống cũng không tốt đẹp mấy.

Tô Mạn cảm thấy đứa nhỏ này đang bị tâm lý muốn nhưng không được, lại nghĩ đến ánh mắt thù địch hôm nay của chủ nhiệm Tiết, cô cảm thấy nên cho dì cháu nhà này có chuyện làm. Cô lắc đầu thở dài: “Đến lúc này rồi, vậy mà cô chưa nhìn rõ là ai hại mình.”

“Lẽ nào không phải cô?”

“Đương nhiên không phải, theo như sự hiểu biết của tôi, trước khi tôi vào hội phụ nữ cô vì một vài tình huống mà bị điều đến Bắc Hà. Cứ thế mà suy ra, chuyện cô bị Bắc Hà đuổi đi, đó chẳng phải chuyện sớm muộn sao? Nói theo ngọn nguồn, cô nên trách dì cô. Bà ấy đưa cô đến tổ chức đó, nhưng lại không dạy cô bản lĩnh gì, khiến cô không thể thích nghi với cuộc sống ở tổ chức. Dẫn đến cô không thể hòa nhập với tổ chức, cuối cùng rơi vào kết cục thế này.”

Gương mặt Vương Phương tức giận bất bình muốn phản bác, nhưng lại nghe Tô Mạn nói: “Cô đừng nghĩ dì cô đối xử tốt với cô thật. Nếu bà ấy đối xử tốt với cô thật, ban đầu cô có bị điều đến công xã không? Về sau còn bị công xã đẩy đi? Tất cả chuyện này là vì bà ấy không đủ che chở cô. Sắp xếp công việc cho cô nhưng lại không dạy cô, sau khi xảy ra sai sót cũng không bảo vệ cô. Cô nói xem, ai sai nhiều hơn? Sớm biết tình hình thế này, ngay từ đầu bà ấy không nên đưa cô đến tổ chức để chịu ấm ức, nên sắp xếp cho cô một công việc hợp lý.” Tránh để hại người hại mình.

Vương Phương: “…”

789: “Nhắc nhở hữu nghị, vì ký chủ đang truyền đạt tư tưởng bất lương, khấu trừ 5 điểm thánh mẫu điểm.”

Tô Mạn: “…Tôi muốn vào ăn cơm, nếu như cô vẫn muốn tiếp tục oán giận tôi thì cứ tiếp tục. Tôi không ngăn nổi cô. Nhưng cô nên biết rằng từ đầu tới cuối, ngoài việc tôi quá ưu tú, thì chưa từng làm việc gì gây bất lợi cho cô. Nếu như nói đến việc người khác ưu tú hơn cô mà cô không thể khoan dung, vậy chỉ có thể nói rằng, cô không phù hợp với bất kỳ chức vụ nào. Bởi vì trong hàng ngàn hàng vạn công việc thì đều có những đồng chí ưu tú như tôi. Nghe tôi khuyên một câu này, bình tĩnh lại, bắt đầu lại, cô vẫn còn trẻ, cơ hội còn nhiều. Phải làm một nhân tài có ích cho xã hội. Đương nhiên, chắc chắn là không thể biến thành nhân tài như tôi.”

789: “Ký chủ truyền đạt tư tưởng tốt đan xen, thưởng 5 điểm thánh mẫu.”

“…” Vương Phương mặt đầy mơ hồ nhìn cô, trong đầu loạn cào cào.

Nhìn thấy dáng vẻ cô ta như vậy, Tô Mạn cũng không để ý cô ta nữa, bưng hộp cơm vẫn còn nóng vào nhà khách.

Lần này Tô Mạn lên huyện thu hoạch được rất nhiều, vừa về đã thương lượng với chủ nhiệm Hách chuyện kết hợp diễn xuất.

Chủ nhiệm Hách nghe Tô Mạn miêu tả tình hình, thế là trong nháy mắt vui hẳn lên. Hơn nữa theo như bảng báo danh mà Tô Mạn mang về, hiển nhiên công xã Bắc Hà là công xã dẫn dắt.

Thêm nữa Tô Mạn nói lần biểu diễn này có thể tiếp tục gửi bản thảo cho bên tòa soạn ở tỉnh. Dẫu sao cũng thể hiện được không khí đoàn kết, vả lại sự rực rỡ khiến cho những năm 60 đìu hiu cũng náo nhiệt thêm mấy phần.

Một chuỗi những điều lợi, quả thực khiến cho chủ nhiệm Hách vui tới không khép được miệng.

Hơn nữa lúc này nhóm nguyên vật liệu thứ hai từ trong xưởng cũng sắp đến, nguyên vật liệu đợt này nhiều, lại có thể để mấy nữ đồng chí kia gia tăng thu nhập.

Đúng là chuyện tốt đến liên tiếp.

Bình Luận (0)
Comment