Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 191 - Chương 191 - Người Đầu Tiên

Chương 191 - Người đầu tiên
Chương 191 - Người đầu tiên

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Mặc dù cô không cảm thấy ăn trộm thịt thú rừng thuộc về hành vi phạm pháp, nhưng ở thời đại này, đây quả thật không phải chuyện tốt.

Nhưng bảo cô đi ngăn cản chuyện này, cô cũng không làm được.

Bây giờ ăn ở nhà ăn không đủ no bụng, càng không cần nói đến có chất béo. Nếu không thì một cân thịt lần trước của cô cũng đâu thể khiến mọi người cảm kích.

Người ta không chịu được nữa, phải đi tìm ít thịt rừng để cải thiện sinh hoạt, nếu như cô ngăn cản, vậy cũng quá có lỗi với bà con thôn xóm, quan trọng là đắc tội với người ta, tốn công mà không thu được kết quả.

Thậm chí Tô Mạn còn nghĩ dứt khoát không quan tâm, dù sao cô cũng không phải cán bộ của đội sản xuất, không quản nổi nhiều chuyện như vậy.

Tô Tam Trụ cẩn thận nhìn em gái mình: “Em gái à, em nói xem, nếu như mọi người đều kiếm đồ trong rừng ăn, nhà chúng ta có thể đi không? Nếu không thì thiệt quá.”

Tô Nhị Trụ gật đầu: “Đúng vậy, nếu như trước đây, chắc chắn nhà ta là người ăn đầu tiên.”

Tô Mạn mặt không cảm xúc nói: “Không tính tên ăn trộm gà thật sự, chẳng lẽ hai anh không phải là người đầu tiên trong đội ăn?”

Hai anh em: “…”

“Chuyện này hai anh làm như không biết gì, em sẽ xử lý.”

Tô Mạn cảm thấy không cần vội vàng quản chuyện này, nhưng sau cùng cô cũng phải giải quyết. Nếu như ảnh hưởng lớn thì không được tốt lắm.

Hơn nữa chuyện này đã nhắc nhở cô, thật ra công xã hoàn toàn có một con đường gia tăng thu nhập. Hoàn toàn có thể sử dụng.

Tô Mạn cân nhắc trong lòng nếu việc này thành công, có trợ giúp to lớn với công xã cỡ nào, có lợi với nhóm xã viên bao nhiêu.

Sau đó lại hỏi 789, nếu mình giải quyết chuyện này, có bao nhiêu điểm thánh mẫu.

Dù sao trong hệ thống cũng quy định, dẫn con người ta đi vào chính đạo, vậy cũng phải có phần thưởng.

Lần này cô dẫn đường cho nhiều người như vậy, điểm thánh mẫu cũng không ít.

Lại cân nhắc một hồi, Tô Mạn phát hiện chuyện này mà làm xong chính là một lần hành động rất hiếm có. Rất nên làm, mà lại phải làm lớn làm đặc biệt.

Sáng sớm hôm sau, Tô Mạn đã nghĩ tốt đối sách. Khi đi làm, cô lại thấy Thôi Hướng Bắc đang luyện quyền.

Bởi vì cô phải đi công xã, cho nên mỗi ngày đều dậy khá sớm, nhưng Thôi Hướng Bắc này mỗi ngày đều dậy sớm hơn cả cô. Hơn nữa ngày ngày kiên trì luyện quyền.

Tô Mạn hoài nghi, anh chắc chắn là sau nửa đêm vào trong núi ăn, sau khi ăn xong thì luyện quyền .

Hai người lại liếc mắt nhìn nhau một cái, nhưng không có chào hỏi.

Tô Mạn không để thằng nhóc này vào mắt. Thằng nhóc mười mấy tuổi với cô mà nói vẫn là con nít choai choai. Chỉ cần không làm chuyện quá phận, đều có thể không nhìn.

Ngược lại thằng nhóc này ở đằng kia đánh quyền vù vù, đánh càng ra sức.

“Tứ chi phát triển.”

Tô Mạn nói thầm một tiếng, tiếp tục đi làm.

789 nói: “Kí chủ, cô muốn nói anh ta đầu óc ngu si hả?”

Tô Mạn nói: “Tôi cũng không nói, dù sao tôi cũng là người thực hiện công cuộc thánh mẫu.”

789: “…”

Vài ngày kế tiếp, Tô Mạn bắt đầu công việc lu bù lên.

Trong tay cô nắm giữ rất nhiều công việc, công việc cuối năm lại quan trọng, cô cũng không muốn làm mấy cái này, dứt khoát thương lượng với chủ nhiệm Hách giao thêm trọng trách cho Trình Hiểu Hồng và Đinh Mẫn.

Tô Mạn nói: “Trình Hiểu Hồng và Đinh Mẫn đều là đồng chí rất tích cực, cháu cảm thấy nên cho các cô ấy càng nhiều cơ hội rèn luyện bản thân. Hơn nữa công việc này cháu đã sắp xếp rồi, các cô ấy trực tiếp nhận là được.”

Chủ nhiệm Hách nghe Tô Mạn nói như vậy, trong lòng lại coi trọng với tấm lòng của cô.

Phải biết rằng, công xã liên hợp diễn xuất cùng với chuyện nhà xưởng phục vụ tổng hợp bên kia, đó đều là chuyện quan trọng. Bao nhiêu người muốn nắm lấy.

Tiểu Tô này cứ thế âm thầm giao ra.

Bản thân chủ nhiệm Hách không quan trọng ai làm, dù sao không cần biết ai làm, cuối cùng công lao đều không thể thiếu bên bà ta.

Bây giờ Tô Mạn đưa ra đề nghị, đương nhiên là ủng hộ: “Tự cháu sắp xếp là được rồi, cô vẫn rất tán thành với năng lực của cháu.”

Tô Mạn cười nói: “Không quản suy nghĩ gì, cháu đều phải trưng cầu kiến nghị của cô mới an tâm.”

Chủ nhiệm Hách cười cười, chỉ cảm thấy Tô Mạn biết làm việc.

Nguyên vật liệu của xưởng quần áo đã giao lại đây. Bây giờ các đồng chí đã tăng ca thêm giờ đẩy nhanh tốc độ. Vì để càng nhiều đồng chí nữ gia nhập vào đây, còn thu xếp một bộ phận nhỏ đồng chí nữ muốn đào tạo ở trong các đại đội sản xuất.

Bình Luận (0)
Comment