Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Cứ dựa theo như vậy, xưởng trưởng Chu kêu lãnh đạo cơ sở trong xưởng mở hội nghị, thông báo quyết định của xưởng cho bọn họ.
Nói với bọn họ, trong xưởng rất quan tâm vấn đề nhà ở của công nhân. Nhưng công nhân nhiều, nhà ở ít. Trong xưởng cũng không cung ứng nổi nhiều nhà ở như vậy. Nhưng trong xưởng có thể lấy miếng đất cho đồng chí công nhân. Đồng chí công nhân tự mình bỏ tiền xây nhà. Sau khi xây xong, căn nhà ấy sẽ không thuộc về nhà xưởng, mà thuộc về cá nhân công nhân, về sau mặc kệ công nhân có nhà có làm việc trong xưởng hay không, căn nhà ấy đều thuộc về bản thân công nhân. Trong xưởng sẽ không để công nhân chuyển đi. Chẳng khác nào, một căn nhà có thể ở mấy thế hệ.
Chỗ tốt của loại nhà này chính là diện tích nhà cửa lớn hơn căn nhà nhỏ đơn vị phân phối, hơn nữa muốn ở thế nào cũng được, không ở còn có thể cho thuê. Cũng có bảo đảm hơn căn nhà trong xưởng phân phối.
Dù sao căn nhà trong xưởng phân phối, vậy nói thu hồi là có thể thu hồi.
Đương nhiên, việc xây nhà này hoàn toàn dựa vào nguyên tắc tự nguyện của công nhân. Tự nguyện xây, thì giao tiền, sau đó lập tức tới lò gạch. Trong xưởng hỗ trợ tìm đội xây dựng tới xây nhà. Chờ sau khi xây xong trực tiếp vào ở. Không muốn xây, trong xưởng cũng sẽ không ép buộc. Dù sao đây hoàn toàn là vì trợ giúp công nhân giải quyết vấn đề nhà cửa.
Vừa nói đủ loại ưu đãi ra, trong xưởng cho những công nhân đó thời gian một tuần để cân nhắc và báo danh.
Sau khi tan họp, cả xưởng quần áo đều hừng hực khí thế.
Có người tiếc tiền, không muốn lấy ra xây nhà. Nhưng phần lớn lại chịu lấy ra. Bởi vì trong xưởng không có khu nhà riêng cho công nhân viên chức, chia nhà ở đều là nhà nước phân phối, phòng ốc nhỏ, nhưng lại ít. Mỗi lần có một hai căn trống, đều phải tranh đến tranh đi. Lần nào cũng bị những kẻ có quan hệ giành được. So với khoản tiền tiết kiệm, bọn họ càng coi trọng nhà ở hơn.
Đặc biệt khi các nam nữ thanh niên trẻ tuổi kết hôn, cùng với những người trẻ vừa đến tuổi, lại càng phải về nhà bàn bạc với người trong nhà ngay. Có thể mượn thì mượn, mau chóng gom góp cầm đi báo danh. Dù sao đất trong xưởng cũng không nhiều, lỡ như rớt lại phía sau, không chỗ xây, đợi lần sau còn không biết phải đợi bao lâu nữa.
Cuối cùng mấy thanh niên này thật đúng là không uổng công lo lắng, đất trước đó trong xưởng phê duyệt thật sự không đủ lớn, nhà bọn họ xây nhiều nhất cũng chỉ có thể xây hai lầu. Cho nên tối đa chỉ có thể xây tám mươi căn hộ.
Chờ khi báo danh đến tám mươi hộ, lại có người đến báo danh, cũng không cách nào đăng ký được.
Vẫn là xưởng trưởng Chu cam đoan, còn có nhóm thứ hai, những công nhân này mới không ầm ĩ lên.
Sau khi xác định danh sách, xưởng trưởng Chu bèn nhanh chóng đi tìm người của đội xây dựng lại đây đào nền móng, sau đó gọi điện thoại báo với Tô Mạn bọn họ, phải bắt đầu chuyển gạch.
Vừa đào móng vừa chuyển gạch, chờ đến khi đào xong móng thì có thể bắt đầu xây dựng.
Sau khi nhận được điện thoại, Tô Mạn mau chóng báo cáo tin tức tốt này với bí thư Trình, bí thư Trình nghe xong, vui vẻ vô cùng: “Chú nhẩm tính một khoản này, cũng không ít nhỉ.”
Xây nhà, thế không phải chủ yếu tiêu tiền ở trên gạch sao? Thu vào nhiều như vậy.
Bí thư Trình cũng không nghĩ đến có một ngày lò gạch của công xã có thể kiếm nhiều tiền như thế.
“Có đủ người hay không, cần đồng chí công xã qua đó giúp đỡ không.”
“Lò gạch phải thêm người.”
Bí thư Trình không nói hai lời: “Vậy thêm, không chậm trễ công việc là được.”
“Không chỉ sức lao động, còn cần phần tử trí thức. Cần thêm kế toán, nhân viên văn phòng. Bây giờ lượng công việc quá lớn, mỗi ngày đều phải làm thống kê. Lúc trước công xã chúng ta còn có thể chịu đựng, hiện giờ trong huyện tới nhiều đơn như vậy, cháu chỉ sợ bận bịu làm sai.”
“Vậy thêm đi, cháu đi chọn người, có người thích hợp cứ dùng trước.”
Thêm lời này của bí thư Trình, Tô Mạn an tâm. Cô đã muốn kéo thanh niên trí thức lại đây hỗ trợ.
Để thông tín viên đi thông báo thanh niên trí thức của các đại đội đến công xã phỏng vấn, Tô Mạn lại tới lò gạch bên kia thông báo với Thôi Hướng Bắc, đơn hàng lớn tới rồi.
Vừa nghe Tô Mạn nói lượng nhu cầu, đầu Thôi Hướng Bắc còn có hơi choáng váng vì bận rộn lập tức bừng tỉnh: “Nhiều như vậy?!”
Lượng nhu cầu này còn nhiều hơn đại đội sản xuất xây nhà.
Lại thấy bây giờ hàng mà đội sản xuất cần còn chưa giao xong nữa.
Tô Mạn cổ vũ nói: “Tôi biết, tôi đã xin thêm người, đồng chí Thôi Hướng Bắc, anh kiên trì trước đi.”