Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 269 - Chương 269 - Gọi Điện

Chương 269 - Gọi điện
Chương 269 - Gọi điện

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Bây giờ không chỉ xưởng quần áo bên kia có tiền, chờ tới cuối năm, các xã viên bên đây còn có thể trừ tiếp một khoản nợ nần. Đây lại là một khoản thu vào.

Ông ấy đang vui vẻ hút thuốc, điện thoại vang lên. Thuận tay nhận, vừa nghe đối diện là bí thư Lâm, ông ấy lập tức dập tắt đầu thuốc.

Bí thư Lâm ở đầu bên kia điện thoại lại nói đến chuyện lò gạch, hỏi có phải sự thật hay không.

Bí thư Trình nói: “Cái này… Quả thật có chuyện như vậy, nhưng chúng tôi cũng không bắt buộc người ta, đây là giúp đỡ lẫn nhau. Đồng chí công nhân đó thấy những đồng chí nông dân chúng tôi khó khăn, giúp đỡ một chút. Đây không phải công nông một nhà thân sao?”

Bí thư Lâm ở đầu điện thoại bên kia vui vẻ: “Đừng nói mấy lời dễ nghe đó với tôi, tôi chỉ hỏi thử xem các ông ra chủ ý gì cho xưởng quần áo?”

“Bản kế hoạch này rất nhiều, nội dung rất phức tạp.” Bí thư Trình tìm biện pháp qua loa, sợ bí thư Lâm bảo bọn họ hưởng chung tư liệu. Đến lúc đó có thể tổn thất lớn lắm.

“Đừng tán dóc nữa, tôi cũng không tham khảo chuyện của các ông, chỉ là muốn nắm rõ trong đó có chỗ nào trái với quy định không. Công nhân viên chức trong huyện xây nhà, huyện ủy bên đây không thể không nắm rõ chi tiết, nếu không xảy ra vấn đề, bản thân các ông chịu trách nhiệm à?”

Nghe nói như thế, bí thư Trình an tâm, xem ra bí thư Lâm vẫn là bí thư Lâm công bình công chính đó, không bị những người trong huyện đánh lừa. Ông ta cười ha hả nói: “Tôi đưa tài liệu qua cho ông xem.”

Sau đó tắt điện thoại, bí thư Trình lập tức tìm Tô Mạn, nói tình huống với cô.

“Chuyện này chắc chắn không giấu giếm được, bây giờ trong huyện đòi tài liệu, chúng ta cứ giao qua, cháu cảm thấy thế nào? Chú đã nói nhà máy gạch bên kia chẳng có ai tốt đẹp cả, thấy lợi ích là bất chấp. Còn chạy đi tìm bí thư Lâm tố cáo.” Bí thư Trình tức giận sắc mặt không hòa nhã gì.

Tô Mạn cũng nghĩ rằng chắc chắn là không giấu được, dù sao trong huyện lớn như vậy, cuối cùng cũng bị người ta biết được. Cô thậm chí còn nghĩ mấy phương án để ứng phó vấn đề này.

“Bí thư Trình, ngày mai cháu vào trong huyện tìm bí thư Lâm nói chuyện. Nếu nhà máy gạch trong huyện thật sự muốn chia một chén canh, chúng ta cũng không thể làm quá cự tuyệt, cháu nghĩ, có thể bàn chuyện vấn đề hợp tác với bọn họ.”

“Hợp tác thế nào?”

“Dù sao vụ làm ăn của chúng ta chỉ có thể làm ở trong huyện nhưng người của nhà máy gạch bên kia đông hơn chúng ta. Hơn nữa xưởng trưởng Chu cũng gọi điện thoại lại đây, nhà xưởng khác đều có ý xây nhà, công xã bên chúng ta quả thật ăn không hết một miếng bánh lớn như vậy, còn không bằng để một ít cho nhà máy gạch, sau đó bảo nhà máy gạch sau này báo đáp lại cho chúng ta, về sau hễ là nhà máy gạch có nhiệm vụ gì, chúng ta cũng đòi chia một phần từ giữa. Sau này nếu chúng ta có nhiệm vụ, cũng sẽ chia cho bọn họ một phần. Đôi bên cùng có lợi, làm sao cũng không cần lo chúng ta bên này không làm ăn được.”

Đây là con đường lâu dài Tô Mạn nghĩ cho lò gạch. Về sau cô cũng không nhất định vẫn dừng ở đây, bây giờ làm ăn náo nhiệt, lỡ như người tiếp nhận không bàn được vụ làm ăn mới, vậy sau này vận mệnh của lò gạch lại có hơi treo leo.

Đó là nguyên do phải tìm một đường lui.

Bí thư Trình có hơi đau lòng cho đơn hàng lớn này. Nhưng thấy bây giờ mỗi ngày lò gạch tăng ca thêm giờ nung gạch, các công nhân quá mệt mỏi, đây vẫn chỉ có một xưởng quần áo xây nhà thôi, sau này còn có xưởng khác nữa… Quả thật khó khăn. Có trách thì trách quy mô lò gạch của mình không đủ lớn, mà nhân lực cũng không đủ. Lại không thể bố trí thêm xã viên, không thể chiếm dụng quá nhiều sức lao động.

Lại nghĩ tới chủ ý Tô Mạn đưa ra, bây giờ chia một chén canh ra ngoài, có nhà máy gạch dẫn theo, chẳng khác nào một người lớn dẫn một đứa nhỏ làm việc, dù sao cũng có việc làm.

Hai người thương lượng đối sách xong, cũng không sợ đi gặp bí thư Lâm. Mà cân nhắc làm thế nào để nhà máy gạch đồng ý yêu cầu của bọn họ.

Lò gạch bên đây, các công nhân đang bận rộn nung gạch, trên mặt đều có chút tiều tụy. Nhưng nghĩ tới chờ nung lượng gạch này xong, khiến công xã hài lòng, có thể trở thành công nhân lò gạch chính thức, mọi người lại cảm thấy không vất vả lắm.

Hơn nữa bây giờ lò gạch đã xây ký túc xá, cũng thoải mái hơn trước kia.

Bình Luận (0)
Comment