Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 271 - Chương 271 - Hàng Mẫu

Chương 271 - Hàng mẫu
Chương 271 - Hàng mẫu

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Rồi anh đi về phía đống gạch được chất chỉnh tề ở bên cạnh. Giả bộ ở bên đó nhìn tới nhìn lui, sau đó chọn hai viên gạch có chất lượng không tồi: “Hai viên này rất tốt.”

Tô Mạn cất chúng vào trong túi vải cho kỹ, rồi lại hỏi: “Chỉ đạo viên Thôi, có phải gần đây anh không nghỉ ngơi tốt, bị sái cổ rồi không?”

Thôi Hướng Bắc: “...” Anh lắc đầu, chứng minh cái cổ mình rất tốt: “Không sao, tôi rất khỏe mạnh.”

Tô Mạn đáp: “Ồ, vậy thì tốt, lượng công việc trong tương lai của chúng ta sẽ càng ngày càng lớn, tôi cũng không muốn sức khỏe của chỉ đạo viên Thôi bị hủy hoại đâu, bây giờ anh chính là trụ cột ở bên chúng ta, lò gạch rất cần nhân tài giống như anh.”

Đối với cấp dưới, nhất định phải cổ vũ và ủng hộ thích hợp, đặc biệt là đối với nhân tài, nhất định phải thể hiện ra rằng cấp trên đang quan tâm cấp dưới, để anh cam tâm tình nguyện tăng ca tăng giờ, đấu tranh anh dũng.

Nghe được lời này của Tô Mạn, tâm trạng của Thôi Hướng Bắc lập tức có hơi thoải mái: “Yên tâm đi, sức khỏe của tôi tốt lắm, nung thêm nhiều gạch cũng vẫn chịu đựng được.”

Tô Mạn nở nụ cười hài lòng: “Được, vậy anh làm việc đi.”

Sau đó cô cầm viên gạch rời đi.

Thôi Hướng Bắc nhìn cô đi xa, sau đó quay người, nện bước nhẹ nhàng về phía các công nhân, vừa rồi chủ nhiệm nhỏ nói gì đó, nói lò gạch cần anh.

Cần anh...

Xem ra trong mắt của chủ nhiệm nhỏ, anh là một người rất quan trọng.

Bởi vì nguyên nhân gia đình, mà Thôi Hướng Bắc chưa bao giờ được khẳng định như vậy, từ nhỏ đã lớn lên trong những trận đòn roi và phê bình. Anh chưa bao giờ từng nghĩ đến việc có một ngày mình được người ta cần đến. Chà, là được lò gạch cần đến. Anh nhìn bụi bặm bay đầy trời này, và các công nhân bận rộn làm việc ở lò gạch, tâm trạng phấn khởi hẳn lên, giang hai tay nói một cách đầy khí phách: “Trời đất ở nông thôn rộng lớn, rất có tương lai!”

...

Tô Mạn cũng không biết những lời nói của mình lại khiến một trí thức ngớ ngẩn như Thôi Hướng Bắc vui vẻ muốn chết, cô cầm túi vải ngồi lên xe kéo xuất phát cùng bí thư Trình.

Bây giờ phía bên công xã giàu có, ngay cả bí thư Trình cũng không cần chắt chiu tiết kiệm nữa, ra cửa cũng bằng lòng ngồi xe kéo.

Một đường trong tiếng lọc cọc lọc cọc, cuối cùng cũng đến được khu tập thể huyện ủy.

Bí thư Trình giúp Tô Mạn xách túi đựng gạch đi vào văn phòng của bí thư Lâm. Bởi vì thời gian đã hẹn trước, nên bí thư Lâm cũng đặc biệt bớt thời giờ ra bàn chuyện với bọn họ. Hai người tới cũng sớm, vừa đến văn phòng, bí thư Lâm còn đang uống trà sáng.

Nhìn thấy hai người đến, ông ấy đặt chén trà xuống, kêu thư ký đi pha trà.

“Bí thư Lâm tuyệt đối đừng khách sáo, chúng tôi đã uống trà rồi.” Bí thư Trình cười ha ha, bảo.

Bí thư Lâm đáp: “Đừng tới chỗ tôi đến ngay cả hớp trà cũng không có thế, vẫn nên kêu thư ký đi bưng chén trà qua cho các ông.”

Bí thư Trình thấy vậy, tâm trạng lập tức tốt đẹp, đừng thấy vừa rồi ông ta giả bộ khách sáo, nhưng thực ra trong lòng đang vui vẻ. Đây cũng là bí thư Lâm coi trọng bọn họ mới cho uống trà. Nếu như đổi lại làm việc không tốt, vừa vào phòng đã bị nghe chửi rồi, đào đâu ra nước trà mà uống?

Hai người uống hớp trà thơm thảo, rồi bắt đầu bàn chuyện chính.

Không đợi bí thư Lâm hỏi, bí thư Trình đã lấy phương án xây dựng nhà ở cho công nhân viên chức mà Tô Mạn đã viết từ trong bao công văn ra, đưa cho bí thư Lâm.

“Đây chính là phương án mà Tiểu Tô đã viết, là bản thảo.”

Bí thư Lâm liếc nhìn Tô Mạn: “Tôi đã nói mà, sao Bắc Hà các ông lại làm ra chuyện mới nữa, hóa ra vẫn là Tiểu Tô.”

Tô Mạn nở nụ cười mà không nói gì.

Bí thư Lâm cúi đầu xem phương án thật cẩn thận, ông ấy đọc cũng không tính là chi tiết, mà chỉ xem một vài quá trình đại khái, nhưng sau khi xem xong, cũng không tìm ra được vấn đề gì.

Trong phương án này đã tránh né một vài điều lệ ngăn cảm ở hiện tại. Ví dụ như vấn đề đất đai. Trong huyện thành không thể tùy tiện xây nhà riêng, bởi vì đất đều thuộc sở hữu công, trừ phi là đất xây dựng cũ vốn có, thuộc về bản thân người dân, mới không cấm xây nhà. Nhưng đất công đang có hiện tại, không thể tùy tiện xây nhà riêng.

Mà trong điều khoản này, đất đai này vẫn thuộc về quyền sở hữu của nhà xưởng. Tuy rằng nhà thuộc về công nhân, nhưng nếu như nhà nước cần, vẫn có thể dỡ bỏ và di dời, chỉ cần bồi thường tiền cho công nhân là được.

Bình Luận (0)
Comment