Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cười đáp: “Bản thân chúng ta có xưởng nung gạch, có thể tự mình nung gạch xây trường tiểu học. Hơn nữa bây giờ có xưởng gia dụng rồi, đợt này chỉ riêng dùng đồ sắt đổi được bán lấy tiền đã có không ít thu nhập rồi. Tiền lương của giáo viên thật sự không thể tính là một gánh nặng.”
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao đến cuối cùng cô mới đề nghị xây dựng trường tiểu học.
Đại đội không xây trường tiểu học, ngoại trừ vì loạn đói ra thì chính là vì nghèo.
Bây giờ công xã Bắc Hà có tiền, có tài nguyên, còn có thanh niên trí thức và học sinh tốt nghiệp cấp ba, cũng được tính là mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn.
Chuyện này làm xong, cô có thể để lại một dấu ấn hoàn hảo trên bản lý lịch ở công xã Bắc Hà của mình.
…
Tô Mạn phân tích suy nghĩ của mình với bí thư Trình: “Bí thư Trình, trường cấp ba công xã không thể hoàn thành trong năm nay được, đợi sang năm sẽ không có học sinh. Đây đều là vì chúng ta không có học sinh bên dưới. Đợi sau này thời gian lâu dần, công xã Bắc Hà đâu còn học sinh cấp ba nào nữa. Bây giờ chúng ta học gì cũng không thể không biết chữ, ngay cả nung gạch cũng phải hiểu một vài số liệu. Hiện giờ có đồng chí thanh niên trí thức chống đỡ, nhưng sau này thì sao?”
Bí thư Trình sẽ không ở công xã Bắc Hà lâu, với thành tích mà ông ta làm ra hiện tại, sớm muộn gì cũng sẽ thăng chức lên. Nhưng thân là một bí thư công xã, cảm giác trách nhiệm của ông ta cũng rất mạnh, sẽ không vì mình không phải người bản địa, mà không coi trọng sự phát triển của Bắc Hà trong tương lai.
Ai lại không hy vọng sau này sau khi rời khỏi Bắc Hà rồi, vẫn được các xã viên ở công xã Bắc Hà khen một câu tốt chứ.
Nghĩ đến sau này khi mình rời đi, đám trẻ con đi học, còn biết trường học này được xây dựng trong tay ông ta, trong lòng của bí thư Trình cũng tự có chút kích động nho nhỏ.
Trước đây là do không có tiền, bây giờ công xã đã có tiền rồi, quả thực có thể xây trường tiểu học. Cũng không thể để lũ trẻ con mù chữ được.
“Nên xây trường tiểu học thật, trước đây cũng đã chậm trễ rồi, bây giờ điều kiện thích hợp, chúng ta cũng có thể cân nhắc. Ở trên này cháu kiến nghị giáo viên tại chức gồm bốn mươi người, các giáo viên khác đều thuộc diện làm việc tạm thời, đây là có nguyên nhân gì vậy?”
Tô Mạn đáp: “Cháu cảm thấy cho dù đã tốt nghiệp cấp ba, nhưng cũng có học sinh có thành tích tốt và thành tích kém. Cũng không thể đối xử giống nhau được. Trước thông qua thi sát hạch chất lượng giáo viên, sàng chọn ra bốn mươi người xuất sắc, để học sinh tốt nghiệp xuất sắc trở thành giáo viên chính thức trước, đây cũng là sự khích lệ đối với bọn họ. Sau này lại sàng lọc kỹ những danh sách nhân viên làm việc tạm thời còn lại. Có thể mỗi năm tuyển chính thức một, hai người, để bọn họ cũng có thể có tư tưởng cạnh tranh.”
Bí thư Trình gật đầu, cảm thấy Tô Mạn suy nghĩ vẫn rất chu toàn và cẩn thận.
“Chuyện này vẫn phải mở cuộc họp với những người khác đã.”
Bí thư Trình tốn chút thời gian để suy nghĩ cẩn thận về bản kế hoạch này của Tô Mạn, nhiều lần cân nhắc đến nội dung ở bên trong, có vài chỗ không hợp lý sẽ tìm Tô Mạn trưng cầu ý kiến. Sau khi hiểu rõ nội dung, mới chính thức ra quyết định, triệu tập cuộc họp lớn ở công xã. Các cán bộ công xã đều tới tham gia, ngay cả các đội trưởng cũng đều tới tham gia cuộc họp lần này.
Trong cuộc họp, bí thư Trình đưa ra một vài chỉ thị và sắp xếp về vấn đề xây dựng trưởng tiểu học, trên cơ bản, cũng giống với bản kế hoạch mà Tô Mạn làm ra.
Sau khi nói xong, ông ta mới hỏi: “Chuyện là như vậy, các đồng chí khác có ý khác nào khác không?”
Các cán bộ công xã ngược lại không có ý kiến, thậm chí còn vô cùng vui vẻ. Trong nhà bọn họ cũng có người thân và bạn bè có học sinh tốt nghiệp cấp ba. Bây giờ cũng chỉ ở nhà trồng trọt thôi. Có thể có cơ hội này, chứng tỏ những đứa trẻ này đều có cơ hội làm giáo viên, mà không cần ra đồng làm việc nữa. Đây chính là một chuyện tốt.
Chỉ là phía bên đại đội cảm thấy có hơi khó xử.
Xây trường tiểu học, có nghĩa chuyện sau đó ở đại đội sẽ nhiều hơn. Sau này bọn họ còn phải quản lý vấn đề đi học của các học sinh. Ngoài ra xây trường tiểu học còn cần đến các xã viên tới xây, thế này cũng cần một phần nhân lực.
Nhưng chẳng ai làm người dẫn đầu, mà đều đợi những người khác phát biểu ý kiến. Bí thư Trình dứt khoát chỉ đích danh: “Phía bên đại đội Đại Kiều Loan có khó khăn gì không?”