Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355 - Lộ

Chương 355 - Lộ
Chương 355 - Lộ

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Tô Mạn cắt dưa hấu ra từng phần nhỏ. Các cô gái mỗi người cầm một miếng ăn trong ký túc xá. Tô Mạn thì cắt phần dưa hấu còn lại thành vài phần đem cho các đồng chí ở tầng một. Có vài người vẫn chưa quen thân, ăn miếng dưa hấu này cũng thân ngay.

Trời nắng nóng thế này mà có thể ăn được miếng dưa hấu, thật là sảng khoái.

Đợi Tô Mạn mang cho xong rồi, lúc quay về ăn dưa hấu thì những người khác đã cầm dưa hấu gặm đến đáy rồi.

“Ngọt thật.” Ngô Tiểu Hội gặm vỏ dưa hấu rất sạch sẽ: “Cán sự Tô, dưa hấu ở đâu ra vậy?”

“Ở bên quê nhà tặng cho tôi đấy.”

“Cán sự Tô, nhân duyên của cô thật tốt.”

Tô Mạn cười cười, nghĩ để lúc nào gọi điện thoại về cảm ơn một tiếng. Bây giờ cô cũng không còn ở công xã Bắc Hà nữa rồi, vậy mà Bắc Hà bên kia vẫn bảo Thôi Hướng Bắc tặng dưa hấu cho cô. Cô cảm thấy vẫn phải hỏi chuyện này cho rõ ràng, thuận tiện cảm ơn một tiếng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Mạn đến phòng truyền tin gọi điện thoại cho công xã Bắc Hà.

Người bắt máy là bí thư Trình, từ trước giờ ông ta luôn đến văn phòng rất sớm. Nghe thấy là Tô Mạn gọi đến, ông ta rất vui nói: “Còn biết gọi điện thoại cho bọn chú nữa cơ đấy.”

“Cháu vẫn luôn nhớ đến mọi người, việc không được thuận lợi nên cháu cũng ngại gọi điện thoại, sợ làm mất mặt công xã Bắc Hà chúng ta.”

Bí thư Trình bật cười: “Tình hình trong huyện thế nào rồi, quen biết cả rồi, có chuyện gì khó xử không?”

“Mọi thứ đều tốt cả, cháu còn phải cảm ơn công xã Bắc Hà tặng dưa hấu cho cháu, làm cháu quen biết được rất nhiều người.”

Bí thư Trình vừa nghe thấy thì hỏi: “Dưa, dưa gì?”

Tô Mạn: “… Bí thư Trình, trời nắng nóng thế này, mọi người ăn dưa hấu chưa?”

“Ôi chao, dưa hấu ở đâu ra chứ, ngay cả miếng dưa chuột cũng không có mà ăn. Sao thế, cháu muốn ăn dưa hấu, cháu mới vừa nói dưa gì đấy?”

Tô Mạn biết ngay cái tên Thôi Hướng Bắc đó nói dối mà, đầu óc linh hoạt, cô cười nói: “Không có dưa gì cả, đúng rồi bí thư Trình, đợi sang năm điều kiện tốt rồi, cũng khai hoang đất đồi trồng ít trái cây đi chú, đến lúc đó chúng ta xây dựng xưởng gia công trái cây đồ hộp. Trồng tiếp ít dưa hấu, trời nắng nóng thế này mà kéo một xe dưa đến huyện bán, kiếm được tiền cho công xã chúng ta đấy.”

Vừa nghe xây dựng xưởng, tim bí thư Trình như bay lên, cũng không quan tâm dưa gì nữa: “Được đấy, lúc trước chúng ta không trồng trái cây, do chúng ta trồng không được tốt, còn lo để ở nhà sẽ bị hỏng, bây giờ nếu có thể làm trái cây đóng hộp, thế chúng ta cũng có thể trồng thêm nhiều chút.”

Tô Mạn nói: “Trồng trọt trên đất đồi, cũng không chiếm dụng đồng ruộng.”

“Đúng, cái này chúng ta phải tính toán cho kĩ lưỡng, khi nào cháu về, cho bọn chú vài phương pháp?”

“Đợi cháu có thời gian sẽ viết cho mọi người một bản kế hoạch.” Tô Mạn cười đáp lại.

Tán gẫu qua loa thế này, cũng xem như ứng phó được chuyện hỏi dưa hấu rồi. Sau khi cúp điện thoại, Tô Mạn xoa xoa thái dương của mình: “Sao Thôi Hướng Bắc phải lừa mình chứ.”

Dưa hấu đó không phải công xã Bắc Hà bên này mang cho cô, thế thì đó chính là của Thôi Hướng Bắc. Có được dưa hấu, anh không ăn, còn mang đến bên này cho cô, hơn nữa còn làm việc tốt không để danh… Chuyện này lạ thật đấy.

Cái này nên nhìn như thế nào, hình như là sự nịnh bợ của người đàn ông dành cho người phụ nữ đấy.

Mắt Tô Mạn trừng to, không dám tưởng tượng, Thôi Hướng Bắc nịnh bợ cô?

Điều kiện kiếp trước của cô cũng không tệ, người theo đuổi cô cũng có, nhưng mà những người đó đều là người nhiệt huyết dâng trào, viết thư tình, trực tiếp tỏ tình, hoặc là bá đạo tuyên thệ chủ quyền, kiểu nào cũng có, nhiều vô kể.

Tô Mạn cảm thấy Thôi Hướng Bắc nếu thực sự đang theo đuổi cô, thì cũng mập mờ quá rồi.

Có khi nào bản thân cô đa tình nghĩ nhiều quá rồi không. Không chừng chàng trai này vì tình hữu nghị của đồng nghiệp lúc trước, lại ngại nên mới bày ra chuyện này?

Bất kể vì lí do gì, Tô Mạn cảm thấy bản thân mình sau này phải rõ ràng trong quan hệ với Thôi Hướng Bắc một chút, dẫu sao thì cô cũng không phải là người chuẩn bị yêu đương.

Cái gì mà tình yêu hôn nhân, Tô Mạn cảm thấy đều là hư ảo cả.

Năm đó, trước khi cha cô ngoại tình, cũng từng ân ái nhiều năm với mẹ cô. Còn là vợ chồng kiểu mẫu nữa đấy. Cho nên mẹ cô kết hôn nhiều năm, được thương yêu vẫn đơn thuần như trước. Kết quả sau khi gặp phải tiểu tam, chỉ vì một đoạn tình cảm khác mà cha cô ngoại tình rồi. Lúc ly hôn, chuyển tài sản không thương tiếc, đáng thương thê thảm biết bao.

Bình Luận (0)
Comment