Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi huyện trưởng cũ về hưu, lời nói của bí thư Lâm ở đây càng có tác dụng hơn. Ông ấy là một người có tính cách mạnh mẽ, nếu không thì ban đầu cũng không thể quản lý được huyện Nam Bình, nơi có thể lực gia tộc hỗn loạn. Nhưng mà cũng vì tính cách này, khiến huyện trưởng cộng sự với ông ấy cảm thấy bất mãn, cảm thấy ông ấy độc đoán.
Bản thân bí thư Lâm cũng tự kiểm điểm, cảm thấy phải hòa hợp với nhau. Vốn dĩ ông ấy cũng không muốn tranh quyền đoạt lợi, mà chỉ muốn quản lý tốt huyện Nam Bình mà thôi. Nếu như huyện trưởng mới đến cùng chung một chí hướng với ông ấy, thế thì đương nhiên hy vọng hai người có thể hòa thuận với nhau, cùng nhau tỏa nhiệt phát sáng vì huyện Nam Bình. Bây giờ huyện trưởng Cao mới đã đến rồi, ông ấy thường xuyên nói chuyện với huyện trưởng Cao, bàn bạc công việc.
Huyện trưởng Cao nhìn thấy bí thư Lâm thì miệng nở nụ cười, xem có vẻ cười vô cùng chân thành.
Bí thư Lâm cũng không quan tâm ông ta cười giả hay cười thật, ông ấy đưa bản kế hoạch này cho huyện trưởng Cao xem.
Dẫu sao thì huyện trưởng Cao cũng phụ trách quản lý kiến thiết nền kinh tế, mặc dù huyện trưởng Cao mới đến, việc trong tay vẫn chưa nắm rõ, nhưng mà chuyện này vẫn phải cho ông ta biết.
Huyện trưởng Cao nói: “Bí thư Lâm, ông có suy nghĩ gì?”
“Đương nhiên là tôi ủng hộ xây dựng rồi, tôi muốn để đồng chí nhỏ đó làm thử, ban đầu quy mô sẽ không lớn, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn. Để con bé đi thử nghiệm.”
Huyện trưởng Cao: “Như thế có qua loa quá không, đồng chí nhỏ này, dựa theo thành tích công việc trước kia của cô ấy mà nói, quả thực có chút thành tựu, nhưng đó đều là những dự án với quy mô nhỏ, một xưởng cũng chỉ có mấy chục người. Xưởng trong huyện thì không phải như vậy, mấy trăm người đấy. Cô ấy không có nhiều kinh nghiệm như thế, tôi cảm thấy có phải nên đổi một người vững chắc hơn làm không.”
Bí thư Lâm nghe ra được, huyện trưởng Cao mới đến này là muốn sắp xếp người của ông ta trong xưởng này đấy. Bí thư Lâm cũng có thể hiểu tâm trạng của ông ta, vừa mới đến, không có nhân viên nòng cốt nào cả, làm việc cũng không thuận tiện. Bình thường bí thư Lâm thấy người mà ông ta sắp xếp cũng tạm được, cơ bản thì là mở một mắt nhắm một mắt cho qua. Nhưng mà bây giờ thì không được, chuyện của Tiểu Tô rất quan trọng đối với ông ấy.
Ông ấy nói: “Thế ông cảm thấy ai thích hợp?”
Huyện trưởng Cao không lên tiếng, ông ta thì muốn giới thiệu người của bên mình đấy, nhưng không thể rõ ràng thế được.
Bí thư Lâm cảm thấy nếu như dựa vào tính cách trước kia của mình, ông ấy nhất định là quay người bỏ đi rồi. Nhưng mà bây giờ ông ấy nhịn được, thương lượng với huyện trưởng Cao: “Tiểu Tô bên này thì tôi đã xác định rồi. Nếu như huyện trưởng Cao muốn tự mở xưởng gì đấy, ông cũng có thể sắp xếp, lần sau trong đại hội huyện ủy chúng ta, mỗi người nhường một bước, ông thấy thế nào?”
Cũng chính là bạn đồng ý với sự sắp xếp của tôi, tôi cũng đồng ý với sự sắp xếp của bạn, chúng ta đừng tranh giành nữa.
Huyện trưởng Cao thầm tính trong đầu rằng, bây giờ những người trong đại hội huyện ủy đều nghe theo bí thư Lâm cả, nếu ông ấy có thể nhường một bước thì đương nhiên là tốt rồi. Nếu đã thế này, ông ta cũng không tranh giành với bí thư Lâm nữa. Ông ta cũng đi sắp xếp người mở xưởng thôi.
……
Tô Mạn thì cũng không quan tâm chuyện phía sau đó như thế nào, cô khá tin tưởng vào bí thư Lâm, cảm thấy vị lãnh đạo này rất đáng tin cậy. Không phải kiểu lãnh đạo nói lời không giữ lời.
Hơn nữa bản thân bí thư Lâm cũng có năng lực này.
Cho nên cho dù không có sự sắp xếp bên này của bí thư Lâm, cô cũng bắt đầu triển khai những công việc khác. Ví dụ như tra xem nhân viên và bộ phận đất đai của cả huyện thành Nam Bình, muốn tìm một sân bãi thích hợp trước để xây dựng nhà xưởng. Ngoài ra, chính là chuẩn bị nội dung và lộ trình của cuộc thi thông báo tuyển dụng.
Bởi vì biết sau này có thể sẽ thường xuyên ra ngoài, cho nên Tô Mạn còn tìm cơ hội bàn về công việc của mình với trưởng phòng Nghiêm.
Mặc dù bí thư Lâm nói đã chào hỏi rồi, nhưng mà Tô Mạn cảm thấy nếu như đã làm việc ở đây rồi, thì cũng phải nể mặt lãnh đạo trên danh nghĩa của mình một chút.