Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 369 - Chương 369 - Giao Nhiệm Vụ

Chương 369 - Giao nhiệm vụ
Chương 369 - Giao nhiệm vụ

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Trước đây ông ta thấy khá tiếc nuối, không có cơ hội phát huy tay nghề, sau này lại bị cuộc sống bào mòn lý tưởng nên chỉ đành nghĩ có cơm ăn là được rồi. Nghe thấy tin tuyển dụng, trong lòng ông ta không chắc lắm nhưng cũng khá chộn rộn. Nếu chỉ xem tay nghề thì ông ta không sợ. Bản thân ông ta tự tin mình tuyệt đối không thua ai, chỉ cần một cơ hội thôi. Nghĩ rồi ông ta quyết định sẽ đi ứng tuyển, cứ thử xem sao.

Một số thợ mộc có tuổi của huyện cũng hăng hái đến ứng tuyển với sự giúp đỡ của gia đình. Có những thanh niên chơi bời lêu lổng, không tìm được việc cũng đến thử vận may, xem xem có thể làm công nhân học việc không.

Tô Mạn chỉ cho thời gian ứng tuyển là 3 ngày. Huyện nhỏ, tin tức truyền đi nhanh. Không cần thiết phải để quá lâu. Cô cũng không định đợi những người chần chừ chậm trễ không dứt khoát. Làm việc là phải năng nổ, phải biết tích cực cạnh tranh.

Mặc dù xưởng gia dụng của huyện Nam Bình chỉ tuyển 20 người nhưng số lượng ứng tuyển lại rất nhiều, đã có hơn 100 người ứng tuyển công nhân thời vụ và công nhân chính thức. Ngoài công nhân, Tô Mạn còn tuyển thêm một kế toán và một cán sự văn phòng. Cả hai vị trí này đều tuyển học sinh cấp 3.

Số lượng người tham gia thi tuyển nhiều thì công việc cũng nhiều lên. Đặc biệt, Tô Mạn không chỉ kiểm tra tay nghề mà còn kiểm tra thành tích văn hóa nữa. Điều này phát sinh ra không ít vấn đề. Quan trọng là xưởng gia dụng chỉ có một mình Tô Mạn đảm đương, không có ai khác.

Tuy bí thư Lâm đã nói các phòng ban phối hợp với công việc của Tô Mạn, nhưng các phòng ban cũng có việc riêng, không thể bố trí người đến giúp được. Hơn nữa, Tô Mạn cũng chỉ mới đến làm việc ở huyện Nam Bình, tuổi còn nhỏ nên lãnh đạo của các phòng ban tuy nể mặt bí thư Lâm đã phối hợp, nhưng muốn thật lòng giúp đỡ thì không thể nào.

Tô Mạn nhớ đến những người trẻ ứng tuyển vị trí văn thư và kế toán, cô đã thông báo cho bọn họ đến họp trước ba ngày. Cũng không cần tự mình đi nói cho từng người, gọi một cuộc điện thoại đến khu phố là sẽ có người giúp thông báo đến người trẻ ở khu trực thuộc.

Mặc dù chỉ tuyển hai người làm ở văn phòng, nhưng số lượng đến ứng tuyển lên tới hơn 20 người. Bọn họ cứ tưởng Tô Mạn chỉ là một cán sự nhỏ bé, kết quả sau khi nghe Tô Mạn giới thiệu bản thân, ai nấy cũng ngơ ngác. Nữ đồng chí đây chắc cũng không lớn hơn bọn họ là bao, có khi còn nhỏ hơn một vài người ở đây nữa. Thế mà đã làm xưởng trưởng rồi! Quả thực không thể so sánh con người với nhau được.

Tô Mạn đứng trong lớp học nói: “Là một nhân viên văn phòng, ngoài trình độ văn hóa, chúng tôi cũng rất coi trọng năng lực cá nhân. Sau khi đảm nhận công việc, cái mà tôi để ý chính là năng lực cá nhân. Để kiểm chứng năng lực của mọi người, ba ngày nữa, tôi sẽ bố trí mọi người cùng tham gia công tác đánh giá nhân lực cho nhà xưởng. Mọi người cứ xem mình là một nhân viên văn phòng, làm việc dựa trên phân công công việc của tôi và duy trì trật tự hiện trường, tôi sẽ căn cứ vào biểu hiện của mọi người để đánh giá bước đầu tiên. Số điểm này sẽ được cộng vào tổng điểm thi tuyển của mọi người. Nếu lần này không đậu thì trong lần tuyển dụng tới, chúng tôi cũng sẽ ưu tiên xem xét.”

Những người trẻ ngồi bên dưới nghe xong, mặt mày hớn hở, nóng lòng muốn thử. Bọn họ chưa đi làm, chưa nếm mùi chốn công sở, nghe Tô Mạn nói sẽ để bọn họ tham gia vào một công việc quan trọng như kỳ thi tuyển dụng, trong lòng đều rất kích động.

Tô Mạn tiếp tục khắc họa cho bọn họ: “Xưởng gia dụng là xưởng mới, trước mắt số lượng lao động không nhiều, nhưng mọi người hãy tin rằng chuyện tuyển thêm là chuyện rất sớm sẽ xảy ra, tôi tin đa số những người đang ngồi đây sẽ trở thành nhân viên của chúng tôi, vì vậy mong mọi người sẽ làm công việc hôm thi như thể đang làm công việc của chính mình, để các giáo viên chấm thi thấy được biểu hiện của mọi người. Mọi người có ý kiến gì về việc này không?”

“Không có!” Tất cả đồng thanh nói.

“Tốt, bây giờ tôi sẽ giao nhiệm vụ cho mỗi người...”

Có 20 trí thức hăng hái phấn đấu, thể hiện sự cố gắng đây, Tô Mạn đã có đủ người rồi. Cô lấy bảng công việc do mình tự làm ra rồi chia tổ, viết họ tên của bọn họ lên mặt sau của nội dung công việc để chỉ người nào sẽ phụ trách công việc này. Sau khi viết xong, Tô Mạn bảo bọn họ đi khảo sát thực địa vị trí địa lý của trường tiểu học để làm quen với địa điểm đánh giá ngày mai. Thấy dáng vẻ hăng hái của mọi người, Tô Mạn cảm thấy hoàn toàn hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment