Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Vừa nghe thấy lại là nữ đồng chí họ Tiết này, bí thư Lâm có chút đồng cảm với huyện trưởng Cao rồi.
Huyện trưởng Cao cũng đáng thương, rời xa quê hương đến Nam Bình, người vẫn chưa quen biết rõ, chủ nhiệm Tiết này đã đi nương nhờ rồi.
Đợi biết rõ người như thế nào thì hối hận cũng không kịp nữa. Lòng người cũng không thể lạnh như vậy hoài được. Dẫu sao huyện trưởng Cao có thể tìm hiểu tình hình trong huyện nhanh như vậy cũng nhờ người họ Tiết này.
Trước kia vì không muốn gây xung đột với huyện trưởng Cao, nên cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhưng bây giờ nữ đồng chí này thật sự quá đáng lắm rồi.
Không thể tiếp tục cho qua như vậy nữa.
“Tôi bảo Tiểu Lý đi điều tra, sau khi có chứng cứ, huyện trưởng Cao bên kia cũng sẽ không bao che được nữa.”
Chuyện này hai người cũng không công khai ra, mà âm thầm sắp xếp thư ký Lý đi điều tra những xưởng khác.
Thật ra chuyện này cũng dễ điều tra, chỉ cần hỏi vài người lãnh đạo là biết ngay. Chuyện trong xưởng người ta thì đương nhiên họ biết rõ.
Ai với ai quen nhau, thời gian dài rồi thì cũng sẽ khó mà giấu được.
Cộng thêm họ hàng của chủ nhiệm Tiết cũng không biết khiêm tốn gì cả, chỉ nghe chủ nhiệm Tiết nói về bản thân có bản lĩnh như thế nào trong huyện.
Bọn họ muốn lăn lộn thuận lợi hơn trong xưởng thì đương nhiên sẽ cậy thế, sẽ nói mình là gì đó của chủ nhiệm Tiết.
Chủ nhiệm Tiết thì ai mà không biết, cán bộ hơn hai mươi năm trong huyện rồi. Người ta làm trong hội phụ nữ, quyền lực không lớn, nhưng người ta làm nhiều năm như vậy, quen biết nhiều người chứ.
Bây giờ ngay cả huyện trưởng Cao cũng cực kỳ xem trọng bà ta, không chừng qua thời gian nữa thì thăng chức đấy.
Bởi vì những người này không hề khiêm tốn gì cả, thư ký Lý thu thập chứng cứ cũng rất nhanh, chưa được vài ngày đã tra hết các xưởng trong huyện rồi.
Không tra không biết, vừa tra thì hết hồn. Bản lĩnh của chủ nhiệm Tiết này cũng lớn thật.
Cơ bản thì xưởng nào bà ta cũng có sắp xếp người vào rồi. Hơn nữa không chỉ có một người, có vài xưởng sắp xếp hai ba người. Bởi vì một xưởng có đến mấy trăm người, cho nên sắp xếp hai ba người này bình thường cũng không khiến mọi người chú ý lắm. Nhưng thư ký Lý thống kê lại người của mỗi xưởng, tính ra thì họ hàng anh em cô dì chú bác đều sắp xếp vào cả.
Xưởng nào cũng có bài thi tuyển công nhân, thường thì thi đầu vào không đậu thì chỉ có thể dựa vào quan hệ gia đình, thế thì năng lực công việc có hạn thôi.
Làm việc không tốt đã đành, mà phúc lợi đãi ngộ cũng nhận rất nhiều. Chia nhà cửa, chia lợi, những người này toàn là giành trước tiên.
Bí thư Lâm nhìn danh sách đã được thống kê mà mặt giật giật.
Ông ấy cảm thấy bản thân rất cần phải chỉnh đốn lại nếp sống làm việc trong huyện. Một chủ nhiệm hội phụ nữ nhỏ bé mà có thể nhúng tay vào sâu như vậy, thế thì những người khác còn nhúng tay vào sâu hơn cỡ nào nữa.
Lúc này chủ nhiệm Tiết vẫn chưa biết chuyện của mình đã bị bại lộ. Bây giờ bà ta đang tức giận.
Hôm trước sắp xếp ba cháu gái nhà mình đến xưởng gia dụng bên kia, vốn dĩ là chuyện ăn chắc rồi, kết quả xưởng gia dụng nói vấn đề tuyển dụng phải sắp xếp ổn thỏa, qua vài ngày lại sắp xếp đi làm chính thức.
Qua vài ngày lại đi hỏi, xưởng gia dụng trực tiếp nói là không cho vào xưởng, nói thành tích bài thi quá kém, người như thế mà vào xưởng thì công nhân trong xưởng đòi làm ầm lên.
Điều này làm chủ nhiệm Tiết tức điên người, cảm giác Tô Mạn đang chơi bà ta.
Lúc trước đã nói rõ ràng rồi, sao lại nói đổi là đổi.
Đây là tưởng bà ta không dám báo cáo phê bình đấy.
Bà ta có gì mà không dám, huyện trưởng Cao nói rồi, qua vài ngày sẽ đề nghị với bí thư Lâm, thăng chức cho bà ta, làm phó chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ. Đợi sau này bí thư Lâm chuyển đi, chủ tịch Nhậm nhất định cũng sẽ đi theo, đến lúc đó bà ta có thể trực tiếp làm chủ tịch hội phụ nữ rồi.
Đến lúc đó bà ta sẽ xoi mói công việc hội phụ nữ của xưởng gia dụng, xem họ làm thế nào.
Chủ nhiệm Tiết lập tức viết một văn bản báo cáo phê bình, chuẩn bị đem đi đưa cho Tô Mạn xem. Để cho cô xem bà ta không phải chỉ nói chơi.
Bà ta vừa mới viết xong thì nghe thấy cán sự văn phòng thông báo bà ta: “Chủ nhiệm Tiết, huyện trưởng Cao gọi điện thoại bảo cô qua đó một chuyến.”
Nghe thấy lời này, chủ nhiệm Tiết cũng không vội đi tìm Tô Mạn nữa, vội vàng đi đến phòng làm việc của huyện trưởng Cao.