Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Trực tiếp tìm tình nguyện viên từ trong trường trung cấp bên ấy.
Tô Mạn trực tiếp liên hệ với giáo viên của lớp Tô Thu Nguyệt, nói với cô ta tìm hai mươi tình nguyện viên giúp đỡ.
Bao mấy món cơm trưa, một ngày đưa một đồng tiền công.
Đây vẫn là lần đầu tiên trường học tiếp nhận chuyện như thế, cảm thấy như vậy cũng rất tốt, rèn luyện năng lực làm việc của học sinh.
Giáo viên chọn hai mươi học sinh tương đối ưu tú trong lớp học, trong đó còn có chị của Tô Mạn Tô Thu Nguyệt.
Các học sinh biết có cơm ăn, mà lại có tiền cầm, một đám hưng phấn nắm tay lại chà xát lòng bàn tay.
Lúc này học trường trung cấp cũng không có trợ cấp. Tất cả mọi người đều không có tiền. Cho dù là trong huyện, người có tiền cho đứa nhỏ làm tiền tiêu vặt cũng không nhiều.
Có thể có chuyện tốt như thế, vậy đương nhiên được rồi.
Tô Thu Nguyệt vừa nghe xưởng gia dụng, đó không phải là nhà xưởng mà em gái mình quản lý sao, trong lòng lập tức vô cùng lo lắng.
Thầm nghĩ mình nhất định phải biểu hiện cho tốt, khiến em gái cô ta kinh ngạc.
Thu xếp người xong, giáo viên chọn Tô Thu Nguyệt làm đội trưởng dẫn đội: “Em gái em là xưởng trưởng Tô, có chuyện gì tiện liên lạc.”
Những người khác vừa nghe lời này, lập tức nhìn về phía Tô Thu Nguyệt.
Tô Thu Nguyệt là chị gái của xưởng trưởng Tô?
Em gái cô ta mới bao lớn chứ?
Chờ sau khi giáo viên đi rồi, mười mấy học sinh khác lập tức vây quanh Tô Thu Nguyệt hỏi thăm tin tức.
Có người quan hệ tốt với Tô Thu Nguyệt hỏi: “Thu Nguyệt, sao cậu không nói cho chúng mình biết một tiếng, chúng mình cũng không biết em gái cậu làm xưởng trưởng.”
Tô Thu Nguyệt thầm nghĩ: “Ngược lại mình muốn nói, nhưng mình sợ phiền phức.”
Nếu cô ta nói ra, lỡ như người khác tìm cô ta giúp đỡ thì làm sao bây giờ. Cô ta tuyệt đối không giúp được. Em gái đó của cô ta chính là người nghiêm khắc.
Cô ta nghiêm túc nói: “Em gái mình là em gái mình, mình là mình. Vinh quang của em ấy đều là chính em ấy cố gắng được, không phải vốn tự có mình dùng để khoe ra. Chúng ta cần dựa vào chính mình.”
Những người khác lập tức tỏ vẻ bội phục.
Bạn học Tô Thu Nguyệt quả nhiên là một đồng chí chính trực. Khó trách chưa bao giờ khoe khoang ở trường học. Ngẫm lại trong nhà người nào đó có chủ nhiệm nhà xưởng, cũng có thể thổi phồng khắp nơi. Người ta còn là người thân của xưởng trưởng kìa, cũng chưa từng mở miệng. Tư tưởng giác ngộ của người này bình thường thực kém cỏi.
Bởi vì Tô Thu Nguyệt là chị gái của Tô Mạn, hơn nữa lại là tổ trưởng dẫn đội lần này, cho nên cô ta phụ trách tới trong xưởng hỏi thăm rõ ràng cụ thể phải làm những công việc nào, cần chú ý cái gì.
Buổi trưa Tô Thu Nguyệt tan học lập tức chạy tới trong xưởng.
Lúc tới, Tô Mạn đang trò chuyện với thư ký Lý. Bí thư Lâm lo lắng mấy ngày nay tuyển công nhân với số lượng lớn, những người khác lại nổi lên tâm tư, để cho thư ký Lý không có việc gì cứ đi đi lại lại bên này một hồi, làm dáng cho người khác, để người ta biết lần này tuyển công nhân, bên trên nhìn chằm chằm. Đừng nghĩ tới đánh chủ ý nhỏ gì.
Thư ký Lý cảm thấy cho dù mình không đến, Tô Mạn chắc chắn cũng có thể ứng phó. Nhưng qua qua lại lại một chút cũng tốt, dù sao cũng làm dáng rồi, về sau Tô Mạn cũng có thể nhớ kỹ thêm điểm tốt này.
Hai người đang nói, Tô Thu Nguyệt ló đầu lộ ra từ bên khung cửa.
Tô Mạn: “…”
Tô Thu Nguyệt nhanh chóng trốn trở về.
Tô Mạn cười gọi: “Vào đi chị.”
Lúc này Tô Thu Nguyệt mới ngượng ngùng bước vào: “Quấy rầy mọi người làm việc. Chị tò mò xem thử thôi.”
Thư ký Lý thấy Tô Mạn bên đây có người đến, nói: “Không sao, chúng tôi nói chuyện xong rồi. Vậy xưởng trưởng Tô, mọi người làm việc đi, tôi đi về trước báo cáo kết quả công việc.”
Tô Mạn gật đầu, đứng dậy tiễn thư ký Lý.
Đợi người đi rồi, Tô Thu Nguyệt nói: “Ôi em gái, người này trông dáng vẻ cũng được đó, có chút giọng điệu của cán bộ. Làm gì vậy?”
Tô Mạn nói: “Thư ký của bí thư Lâm của huyện ủy.”
Tô Thu Nguyệt lập tức mở miệng: “Em gái à, chị rốt cục tin tưởng lời đó mà em nói rồi.”
“Lời gì?”
“Ra khỏi trường học có thể tiếp xúc với nhiều người ưu tú hơn. Chúng ta đi sâu hơn mà nói, đến phạm vi nào thì tìm được trong phạm vi nấy. Em nhìn tương lai xán lạn của mình đi, tùy tiện quen biết cũng là thư ký của bí thư huyện ủy. Chị phải cố gắng chút nữa, không chừng chị lăn lộn trở thành cán bộ trong tỉnh, về sau tìm một cán bộ trong tỉnh luôn.”