Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432 - Xưởng Trăm Người

Chương 432 - Xưởng trăm người
Chương 432 - Xưởng trăm người

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Người công nhân mặt tròn nằm đối diện với Tô Tam Trụ đáp: “Xưởng chúng ta quả là chịu chi. Tôi quyết định rồi, cái giường này chính là bạn gái tôi, không ai có thể chia tách chúng tôi, sau này tôi phải bảo vệ nó thật tốt, mấy người các anh cũng không được động vào đâu.”

Có người cười nói: “Vậy thì anh phải nỗ lực rồi, nghe nói mấy người học nghề như chúng ta, một năm sát hạch một lần, ba năm liền thi không qua thì xách đồ đi.”

Tô Tam Trụ: “…” Nghĩ đến cảnh mình bị đuổi về… Anh ta có chút không dám nghĩ.

Đương nhiên Tô Mạn biết chuyện Tô Tam Trụ đến xưởng, sau giờ tan làm buổi chiều, cô gọi Tô Tam Trụ ra ngoài ăn cơm.

Lúc này mọi người đều ở đó. Thấy Tô Mạn đến tìm anh ta thì Tô Tam Trụ chuẩn bị giấu họ giấu tên vì không muốn khiến em gái mất mặt trong chốc lát mặt đầy lơ mơ.

Lúc hai người đi ra, tất cả mọi người đều biết anh trai của xưởng trưởng Tô đến học nghề.

Tô Tam Trụ nói: “Em gái, chuyện này để người khác biết, em không chê mất mặt chứ.”

Em gái là xưởng trưởng, nhưng lại có một người anh học nghề, người khác chắc chắn sẽ cười. Hơn nữa sau này nếu không thi được lên công nhân chính thức, vậy thì càng mất mặt hơn.

Tô Mạn nói: “Trừ khi em không nhận người anh này, nếu không thì ở trong xưởng sớm muộn gì cũng có người phát hiện. Chẳng thà để mọi người biết sớm chút. Mà cũng chẳng phải là không thể nhìn mặt người khác. Sau này lúc làm việc trong xưởng thì em sẽ không tìm anh đâu, tất cả mọi việc giải quyết chung. Có điều, bây giờ mọi người đều biết anh là anh của em, dù cho em không đánh tiếng, sau này thầy của anh sẽ quan tâm anh nhiều hơn. Đương nhiên, điểm lợi và điểm bất lợi đều tương đối, sau này người khác chắc chắn sẽ nhằm vào anh, vậy nên nếu anh học không tốt, vậy thì thực sự khiến người ta cười chê rồi.”

Tô Tam Trụ: “…”

Tô Mạn cảm thấy tư tưởng như Tô Tam Trụ hôm nay không phải vấn đề gì lớn, không cần giáo dục gì nhiều, chỉ cần ăn một bữa cơm nhẹ nhàng, khiến anh ta yên tâm làm việc. Xưởng gia dụng là một đơn vị công bằng, chỉ cần anh ta có năng lực, tuyệt đối sẽ không bị mai một.

Ăn cơm xong, nhân lúc còn chút thời gian, Tô Mạn bèn đưa Tô Tam Trụ đi dạo quanh xưởng, để anh ta tận mắt nhìn thấy công việc của các thợ cả trong phân xưởng.

Nhìn thấy những công cụ chuyên nghiệp hơn ở đại đội, còn có mấy vật liệu gỗ tốt, mấy kỹ thuật chạm trổ hoa văn. Trong nháy mắt tâm trạng Tô Tam Trụ như tuôn trào.

Như là nhìn thấy cô gái mình ngưỡng mộ trong lòng vậy.

Lúc này Tô Tam Trụ cảm thấy may mắn vì mình đã quyết định đi ra ngoài.

Không còn phải ở một nơi nhỏ như đội nữa. Nếu không thì cả đời này anh ta cũng sẽ không nhìn thấy những thứ này.

Lúc Tô Tam Trụ về ký túc xá, ba người học nghề khác kích động hỏi: “Đồng chí Tô Tam Trụ, nghe nói cậu là anh ruột của xưởng trưởng Tô?”

“Tôi đã nói sao lại cùng một họ chứ. Quá là trùng hợp.”

“Tô Tam Trụ, sau này cậu ghê gớm lắm.”

Tô Tam Trụ ngồi trên ghế, hai mắt trợn trắng: “Đừng nghĩ nhiều, nếu em gái tôi mà bằng lòng cho tôi đi cửa sau thì giờ tôi còn ngồi đây với các cậu, học nghề với các cậu à? Trước đây em gái tôi đã mở mấy xưởng ở công xa, nếu nó bằng lòng quan tâm thì cả nhà tôi đã là công nhân rồi.”

Nói như thế cũng đúng, những người khác nhìn Tô Tam Trụ. Công xưởng to thế này, nhét thêm một người vào mà không dễ à?

Mọi người đều nói xưởng trưởng Tô công chính liêm minh, đúng là sự thật rồi.

Toàn bộ những người mới tuyển vào xưởng gia dụng đã có mặt. Bộ phận nhân sự, bộ phận hậu cần của bên Tô Mạn đã được thành lập.

Thống kê số người, tổng cộng 158 người.

Một xưởng trăm công nhân đúng nghĩa.

Nếu không phải lo lắng trong một lúc mà tuyển quá nhiều người không thích ứng được thì xưởng gia dụng còn có thể tuyển thêm nhiều người hơn.

Có điều với bằng này người, Tô Mạn cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ lúc đầu đã cam kết với bí thư Lâm về một xưởng 100 người.

Cầm lấy danh sách, cô đi lên huyện báo cáo tình hình với bí thư Lâm. Thuận tiện nhắc nhở bí thư Lâm nên thực hiện cam kết lúc đầu, đưa lãnh đạo đến kiểm tra công việc xưởng của cô.

Đến lúc đó cô còn muốn mời lãnh đạo của huyện khác tới tham quan. Để bọn họ tham quan phòng làm việc, thêm cả ký túc xá công nhân, chưa biết chừng có thể có thêm mấy đơn hàng.

Bình Luận (0)
Comment