Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Thôi Hướng Bắc nhìn bóng dáng của Tô Mạn, nhìn lại Tô Nhị Trụ trước mắt, lập tức có hơi đau đầu xoa xoa huyệt thái dương. “Bây giờ mới vừa bắt đầu thôi, chờ khi sang năm, một nửa phải chuyển đến công xã, một nửa lại phải chia. Sang năm anh tiếp tục nuôi, tiếp tục ăn. Đồng chí Tô Nhị Trụ, kiên cường chút đi.” Nói xong bỏ tay vào túi quần rời đi.
Ngực Tô Nhị Trụ lập tức nghẹn lại. Cũng không muốn nhìn mấy con heo đó nữa, xoay người đi vào trong nhà. Bây giờ anh ta cần về nhà lẳng lặng nằm ở trên giường. Không nuôi heo, anh ta không bao giờ nuôi heo nữa, ai thích nuôi thì nuôi đi.
Nhà họ Tô bên này, vẻ mặt của mọi người trong gia đình vui sướng.
Tô Mạn rời nhà mấy tháng đã trở lại, còn vừa lúc kịp trong đội giết heo chia thịt. Song hỷ lâm môn.
….
Mỗi ngày phòng của Tô Mạn có người dọn dẹp, mấy tháng không trở về, một chút tro bụi cũng không có, sạch sẽ bóng loáng.
Đặt từng bao từng bao ở trong phòng, cô đánh giá căn phòng của mình một cái, trông giống với khi mình ở nhà, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm.
789 phát ra thanh âm vui mừng: “Kí chủ kí chủ, tôi vừa mới cảm nhận được giá trị thiện ý của cô.”
Tô Mạn nói: “Vậy chứng tỏ rằng người chế tạo mi còn không lý giải đúng chỗ về tình cảm, tình cảm của con người phức tạp, chỉ dựa vào số liệu này để biểu hiện, thì không hoàn toàn chính xác đâu.”
789 có hơi không tự tin : “Vậy vừa nãy có phải là thiện ý của ký chủ không?”
“Mi đoán xem.”
789: “…”
Bởi vì Tô Mạn trở về, hơn nữa ngày mai chuẩn bị giết heo chia thịt, cho nên Lý Xuân Hoa rất hào phóng, hôm nay thậm chí ăn bún mọc.
Năm nay thu hoạch vụ mùa phát lương thực mới xuống, còn chưa nỡ ăn đâu.
Trừ Tô Tam Trụ và Tô Thu Nguyệt ở huyện thành không về nhà, những người khác đều ở nhà. Cả đại gia đình vây quanh cùng nhau ăn cơm, ngoại trừ có Tô Nhị Trụ nghẹn trong lòng ra, đều vui sướng không thôi.
Liên tiếp hỏi tình huống ở trong huyện thành của Tô Tam Trụ, Tô Thu Nguyệt thế nào. Lại hỏi xưởng trưởng Tô Mạn đây ở trong xưởng ra sao, có gì khó khăn không.
“Đều tốt, bây giờ mỗi ngày anh ba đều rất cố gắng, thời gian nghỉ ngơi cũng tự giác tăng ca theo các thợ học tay nghề làm trợ thủ. Hiện giờ cuối năm trong xưởng bận rộn, anh ấy cũng không có thời gian trở về. Về phần chị cả bên kia cũng tốt, chỉ là nhiệm vụ học tập nặng nề, nghĩ chờ tết nguyên tiêu hãy về nhà.”
Lý Xuân Hoa nhanh chóng nói: “Con bảo bọn nó đừng trở về, đừng nhớ thương trong nhà. Đều tốt cả, trở về làm gì? Cũng đừng chậm trễ chính sự.”
Bây giờ Lý Xuân Hoa rất hài lòng với người thân trong gia đình. Ngóng trông bọn họ càng ngày càng có tiền đồ. Cảm thấy bọn họ có tiền đồ, quan trọng hơn bất cứ cái gì.
Tô Mạn gật đầu, lại hỏi bọn họ tình hình ở nhà thế nào.
Lý Xuân Hoa cười híp mắt: “Đều rất tốt, giờ mẹ và cha con cũng không xuống ruộng làm việc. Phải trông coi đất tư nhân của chúng ta. Năm nay thu hoạch vụ mùa, đất tư nhân của chúng ta đều tốt hơn nhà người khác. Đồ ăn là ăn từng vụ từng vụ một, sau này bọn mẹ còn muốn trồng khoai lang, trồng đậu phộng.”
Chị dâu cả Lâm Tuyết Cúc cũng nói không dừng theo sau mẹ chồng mình, theo sát mà nói: “Chị và anh cả em rất vươn lên. Lúc trước anh em cũng luôn không về nhà, Hội liên hiệp phụ nữ trong đội chị cũng làm tốt, bây giờ trong đội chúng ta sẽ không có người vợ nào chịu tội nữa. Cũng không ai vứt em bé nữa.”
Lý Xuân Hoa liếc mắt nhìn cô ta một cái, ha hả cười nói: “Nó rất lợi hại, nếu ai không nghe lời nó, nó lập tức đánh nhau với người ta.”
Tô Mạn: “…”
Lâm Tuyết Cúc nghẹn đỏ mặt, nói thầm nói: “Con đều là vì công việc mà.”
Tô Mạn nói: “Chị dâu, công việc này của chị vẫn đừng tự mình ra tay. Tấm lòng thì tốt, lại dễ khiến người ta soi mói sai lầm. Nói chị là một cán bộ còn xuống tay.”
“Nhưng những gã đàn ông đó sẽ không nghe khuyên răn.”
Tô Mạn ra chủ ý cho cô ta: “Vậy sau này chị đưa những đồng chí nam có biểu hiện không tốt tới trong phòng hội nghị giảng tư tưởng của hội liên hiệp phụ nữ cho bọn họ. Chuyên chọn thời gian nghỉ ngơi để giảng. Nếu bọn họ không đến, thì chính là lỗi của bọn họ, trong đội có thể quản. Nếu không nghe lời của chị, để đội trưởng Quách xử trí bọn họ.”
Quyền lợi của đội trưởng Quách lớn, nếu ai không phục theo sắp xếp của đại đội, vậy ông có thể bố trí dân binh bắt người cưỡng chế học tập.