Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Xuân Hoa nhướng mày: “Đúng thế, ông nội bà nội cho mấy đứa ăn thịt ăn trứng, sống những ngày tháng tuyệt vời.”
Tô Mạn thấy hai cha mẹ thích ở trong thôn hơn, thế là cô quyết định: “Vậy mình xây nhà đi, hiện giờ trong nhà chỉ có con với chị gái ở phòng gạch, những người khác vẫn ở phòng đất. Nhà chúng ta cũng không phải không xây nổi, đầu năm mình xây lại đi, sau này mọi người ở thoải mái hơn. Mấy đứa trẻ đã lớn khôn, nên có phòng riêng để ở.”
Lâm Tuyết Cúc nghe Tô Mạn nhắc tới bọn trẻ, cô ta chợt cảm thấy vô cùng ấm lòng.
Trước đây cô ta luôn tăm tia mọi thứ trong nhà, không phải vì muốn cho bọn trẻ có phòng riêng sao, sau này chúng nó khôn lớn cũng có nơi để ở.
Hiện giờ em út đã nghĩ đến chuyện này rồi.
Tô Thiết Sơn và Lý Xuân Hoa suy nghĩ, điều kiện trong nhà cũng tốt, con trai con dâu đều đi làm có tiền lương, xây nhà cũng không sao. “Vậy cứ xây thôi, tất cả đều phải bỏ tiền, không thể để một mình em út của các con chi tiền. Tiền mà các con đưa cho mẹ, mẹ cũng lấy ra nốt. Số tiền do các con cất giữ cũng phải lấy ra, đây là chuyện lớn của nhà mình đó.”
Lần này không ai từ chối, Lâm Tuyết Cúc và Tô Đại Trụ có hai đứa con, xây nhà có lợi nhất với họ, Tống Ngọc Hoa lại hào phóng không so đo. Còn Tô Tam Trụ, anh ta vẫn còn độc thân, vốn không cảm thấy tiền quan trọng đến đâu.
Chuyện xây nhà được quyết định như thế, đợi đến đầu năm mới, nhà họ Tô nhờ người ta dỡ những căn phòng cũ, cả nhà chen chúc ở trong phòng của Tô Mạn và Tô Thu Nguyệt.
Buổi tối, Lâm Tuyết Cúc và Tô Đại Trụ nằm trong phòng, mừng đến độ không ngủ được.
Lâm Tuyết Cúc nói: “Đại Trụ, hôm nay em nghĩ đến chuyện hồi trước, suy nghĩ mãi mà không hiểu rốt cuộc lúc ấy em tranh giành cái gì.”
Nửa đêm, cô ta đột nhiên nhớ lại bản thân mình ngày trước, cảm thấy lúc đó đầu óc mình thật sự động kinh.
Không ngờ lúc đó mình lại vì căn phòng của Nhị Trụ với Tống Ngọc Hoa mà đi gây xích mích chia rẽ để hai người họ ly hôn.
Chỉ vì một căn phòng đất, thế mà cô ta nảy ra ý xấu như vậy, đúng là dọa người.
Thật ra Tô Đại Trụ cũng không hiểu lắm: “Có thể là do lúc ấy quá nhàn.” Nhàn rỗi không có gì làm, không phải ngày nào cũng cân nhắc mấy chuyện cỏn con này sao? Bây giờ mỗi ngày vợ anh ta bận rộn công tác đào tạo, học tập các kiểu, đâu còn thời gian để ý chuyện trong nhà, ngay cả thời gian về nhà cũng chẳng được bao nhiêu.
Lâm Tuyết Cúc suy nghĩ suốt buổi, cuối cùng cũng hiểu rồi: “Đại Trụ, lúc ấy em đúng là không có tiến bộ, vô dụng quá chừng, coi một căn phòng đất như báu vật. Bây giờ có tiền, em mới biết nó chẳng đáng gì.”
Tô Đại Trụ mơ màng bị vợ đánh thức nên cũng lắng nghe xem sao, cảm thấy vợ mình nói rất có lý. Hiện giờ ngày nào anh ta cũng nung gạch, quả thực không vừa mắt căn phòng đất kia.
“Đại Trụ, sau này em sẽ cố gắng hơn nhiều, tiến bộ hơn nữa. Về sau muốn gì, em sẽ tự mình đi kiếm tiền. Em không muốn từ nay về sau, chỉ vì một căn phòng mà mình lại nảy sinh những ý nghĩ xấu xa đó nữa.”
Nếu như lúc đó Lâm Tuyết Cúc thật sự khiến Tống Ngọc Hoa và Nhị Trụ ly hôn, cô ta cảm thấy bây giờ mình sẽ không thể nào ngủ được.
Trong phòng của Tô Mạn, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Tiến độ của nhiệm vụ chính tuyến là 85%.”
Tô Mạn cũng không để ý, cô trở mình ngủ tiếp.
…
Đầu xuân, cả huyện Nam Bình như được hồi sinh, tưng bừng náo nhiệt muôn nơi.
Cuối cùng đã có một chiếc tàu lớn chở hàng cập bến tàu mới.
Đối với một số hàng hóa có thể dùng tàu để vận chuyển, các nhà xưởng đều đổi thành vận chuyển đường thủy, tiết kiệm chi phí vận chuyển bằng xe tải.
Tô Mạn và nhóm xưởng trưởng Chu - Tam Giác Thiết cũng gặp mặt nhau. Kho hàng được xây dựng rất nhanh, sắp sửa hoàn thành.
Cần phải tuyên truyền thôi.
Tô Mạn nói: “Cháu đã mời một cây bút lão làng từ bộ phận tuyên truyền để tuyên truyền cho bến tàu Bát Nhất của huyện Nam Bình, giới thiệu từ khối lượng vận chuyển đến các tuyến đường đi, đến lúc đó, bản thảo này sẽ được đưa ra tỉnh. Tin tức này có thể được coi như mở đầu tốt đẹp trong năm nay, cháu tin chắc năm nay tỉnh sẽ đưa tin này lên báo.”
Đây cũng là lý do mà cô để công tác tuyên truyền sang những ngày đầu năm.
Chuyện tốt như thế, đưa tin vào dịp đầu năm là thích hợp nhất.