Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Bọn họ còn nghe nói rằng, hiện giờ trong huyện đang khuyến khích các đồng chí nông dân chăn nuôi heo. Đợi đến cuối năm heo lớn, đầu tiên sẽ cung cấp cho huyện Nam Bình, đến lúc đó bọn họ còn có thể ăn được rất nhiều thịt heo. Sau này năm nào cũng nuôi, huyện Nam Bình sẽ không thiếu thịt ăn.
Cuộc sống tốt đẹp đã giúp người dân Nam Bình nâng cao trạng thái tinh thần trực tiếp tăng lên mấy bậc thang.
Các đồng chí tỉnh ủy đi dạo trên phố một đoạn, thấy những người này có tâm trạng thật tốt, tích cực vươn lên, âm thanh của các loại máy móc trong nhà xưởng tràn đầy sức sống. Tâm trạng cũng cảm thấy một chút xúc động.
Trước đây bọn họ cũng từng đến thăm huyện Nam Bình. Có rất nhiều huyện còn tốt hơn huyện Nam Bình mấy lần, nhưng giống như Nam Bình tràn ngập sức sống, cũng thật hiếm thấy. Hai năm trước mất mùa làm hàng ngũ giai cấp công nhân chịu ảnh hưởng rất nặng nề. Ngày hôm nay còn ăn ít hơn ngày hôm qua, làm tinh thần của họ triệt để sa sút.
Đến bây giờ vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục.
Hơn nữa bọn họ còn phát hiện ra một đặc điểm, nhà ở dành cho công nhân của Nam Bình xây thật nhiều. Trước đây bọn họ cũng đã nghe qua một ít tin tức, nhưng khi tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác.
Trên đường quan sát một lúc lâu, bọn họ lại đi đến bến tàu Bát Nhất của Nam Bình bên kia. Nửa đường còn đụng phải một dân binh tra xét những người xa lạ.
Sau khi đọc giấy tờ từ đơn vị họ mang đến, họ mới được phép đi dạo quanh bến tàu.
“Xem ra bên Nam Bình này cũng rất chăm chỉ bắt gián điệp.” Cán bộ chuyên trách Hải dẫn đầu cười nói: “Lão Lâm xuất thân từ quân đội, ở mặt này thật sự rất tỉ mỉ.”
Bình thường mà nói, gián điệp đều thích quan sát khu vực vận chuyển ở mỗi nơi. Ví dụ như sân bay, nhà ga, và bến tàu.
Mấy cái này trong chiến tranh, đều là vùng giao tranh quân sự.
Hiện giờ rất nhiều người không coi trọng chuyện này, nhưng lão Lâm vẫn còn băn khoăn về nó.
Những người khác cũng cười cười. Cán bộ chuyên trách Hải và bí thư của huyện Nam Bình này là chiến hữu cũ. Chính xác mà nói, hai người đã từng hợp tác một khoảng thời gian, có chút tình cảm. Lúc trước bí thư Lâm đồng ý đến đây cũng là bởi vì tin tưởng cách làm người của cán bộ chuyên trách Hải. Bằng không cả nước rộng lớn như vậy mà không có chỗ nào đi sao?
Cũng vì mối quan hệ này nên cán bộ chuyên trách Hải đã tự mình tới khảo sát, bởi vì ông ta cảm thấy mình có thể đánh giá một cách công chính, để tránh những người khác làm loạn. Làm chạnh lòng người.
Sau khi một nhóm người đến bến tàu, có người tới tiếp đãi bọn họ, hỏi bọn họ có phải đến khảo sát bến tàu hay không.
Người tiếp đãi là người làm việc trong văn phòng bến tàu, chức vụ là thư ký, nhưng trên thực tế lại làm chức vụ nhân viên bán hàng.
Cán sự nhỏ này đã trải qua qua huấn luyện của xưởng đồ gia dụng. Chuyên phụ trách kéo đơn hàng về cho bến tàu.
Bình thường nhìn thấy có người lạ tới là tích cực ghê gớm.
Thấy những người này ăn mặc như cán bộ, trông như bên đơn vị lãnh đạo. Chắc hẳn cũng là đi về phía bến tàu. Lập tức nhiệt tình chạy đến tiếp đãi.
Mấy người cán bộ chuyên trách Hải cũng là lần đầu tiên đi khảo sát ngầm được người chào đón.
Thật lòng mà nói, các đồng chí trong thời đại ngày nay đúng là có nhiệt tình, nhưng cũng có một số giới hạn. Ví như nói bạn là một người xa lạ, còn chưa biết chuyện gì, người kia sẽ nảy sinh tâm lý phòng bị.
Cán bộ chuyên trách Hải cố ý nói: “Đồng chí à, cậu còn chưa biết chúng tôi đến làm gì, cậu cứ thế mà yên tâm đưa chúng tôi đến bến tàu ư. Bên này các cậu quản lý lỏng lẻo như vậy, tôi không yên tâm lắm.”
Cán sự nhỏ lập tức xua tay: “Ôi đồng chí, ông đừng hiểu lầm, mỗi người chúng tôi đây đều thực hiện chức vụ của mình, các ông có thể bước vào cửa bến tàu này, vậy chứng tỏ các ông đã bị kiểm tra qua, là người đáng tin. Một trong số chúng tôi sẽ phụ trách tiếp đãi các vị. Lúc các ông vừa mới đến có phải đã bị đồng chí dân binh kiểm tra giấy chứng nhận không?”
Mấy người cán bộ chuyên trách Hải liếc nhìn nhau, bây giờ họ mới biết, thì ra lúc nãy không phải là kiểm tra ngẫu nhiên.
Cán sự nhỏ cười nói: “Các vị lãnh đạo à, các vị có thể yên tâm đi, bến tàu Nam Bình này là đơn vị quản lý chủ chốt trong huyện của chúng tôi, tôi nghĩ dịch vụ của chúng tôi đã là chu đáo nhất rồi. Nếu các vị muốn hiểu thêm chuyện của bến tàu, đến phòng làm việc của tôi uống chén trà đi, từ từ nói.”
“Uống trà thì không cần, nếu không phiền thì đồng chí nói cho chúng tôi một chút đi.”