Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 51 - Chương 51 - Thành Công 4

Chương 51 - Thành công 4
Chương 51 - Thành công 4

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Tất nhiên, tính giật gân này là do Tô Mạn cố tình để lại. Cho nên không ai biết người đàn bà ăn xin rốt cuộc đã chết hay chưa. Là sống để được báo hiếu, hay là chết, không còn cơ hội cả nhà đoàn tụ với con trai mình.

Khi mọi người còn chưa kịp điều tiết lại cảm xúc của mình, vở kịch thứ ba đã bắt đầu.

Chị cả Trần Ngân Hoàn lên sân khấu đầu tiên. Khi cô bé xuất hiện, cô bé đang lặng lẽ khóc, nói với cha mẹ của mình, bản thân sống rất cực khổ. Mấy đứa em còn nhỏ như vậy, cô bé gần như sắp không chống chịu được nữa rồi.

Nhưng sau khi em trai của cô ấy lên sân khấu, cô bé lại giả vờ rất vui vẻ trở lại. Hát cho các em nghe, dỗ các em ngủ.

Ban đêm trời đổ cơn mưa, căn phòng dột nát thấm nước mưa ướt đẫm. Để cho các em được ngủ ngon, cô bé phải lấy chậu hứng nước mưa suốt đêm.

Ngày thứ hai thì bị sốt, còn phải đi làm việc.

Lúc này, lời thuyết minh vang lên: “Đứa trẻ ốm yếu dùng đôi vai gầy còm cõi nỗ lực gồng gánh trách nhiệm của gia đình. Nhưng trách nhiệm này quá nặng ... quá nặng ...”

Lúc này, Trần Ngân Hoàn đang gánh một gánh nước, vì không chịu nổi sức nặng, nên đã ngã xuống đất.

Cô bé khóc lóc thảm thiết: “Con nên làm sao đây?”

Lúc này, mấy người thím đi làm về thì nhìn thấy cô bé.

Mọi người vội đỡ cô bé dậy, khi thấy cô bé lên cơn sốt, họ lập tức bế cô bé lên. Một người thím khác đến giúp cô gánh gánh nước. Sau khi đến nhà Trần Ngân Hoàn, họ nhìn thấy hoàn cảnh gia đình Trần Ngân Hoàn và biết gia đình cô bé khó khăn nên đã bí mật ở đằng sau giúp đỡ cô bé.

Vì vậy, mấy người thím này bắt đầu giúp cô bé một số công việc nặng nhọc, để đứa trẻ không phải chịu những gánh nặng mà cô nhóc không nên gánh.

Sau khi cán bộ trong đội biết được khó khăn của gia đình cô bé, họ cũng đã sắp xếp người xây cho cô bé một căn nhà để cô không phải sống trong căn nhà dột nát vào những ngày mưa. Còn phát lương thực cho bọn họ, để bọn họ không phải chịu cảnh đói khát.

Cán bộ trong đại đội do thím Ngưu thủ vai còn nói với bọn trẻ rằng: “Các cháu, đừng sợ, chúng ta đều là người thân của các cháu.”

Kết thúc câu chuyện, những đứa trẻ đã lớn, những người giúp đỡ chúng lúc đầu cũng đã già đi. Những đứa trẻ lớn lên cũng học theo cách mà những người này giúp đỡ chúng, giúp họ gánh nước và đốn củi. Hãy nói với người xưa rằng: “Đừng sợ, chúng tôi đều là người thân của bạn.”

789 lớn tiếng khóc: “Trên thế giới này thật đúng là có tình cảm chân thật. Ký chủ, thế giới này thật đẹp quá, tôi yêu thế giới này.”

Tô Mạn phớt lờ nó, nhưng kiểm tra thu nhập điểm thánh mẫu lần này của mình, phát hiện phần thưởng lên tận ba trăm điểm thánh mẫu, cô cũng cảm thấy hài lòng. Dù thế nào, cũng không uổng công cực khổ.

Sau khi câu chuyện kết thúc, các xã viên bên dưới vẫn chưa muốn rời đi. Ai nấy cũng lau nước mắt nhìn những đứa trẻ đó.

Còn có một người đàn ông kéo lấy chị em Ngân Hoàn, nói với bọn họ, ngày mai sẽ đi sửa mái nhà.

Trần Ngân Hoàn mỉm cười nói: “Chú, trong đội đã sửa giúp rồi. Rất là tốt. Trong đội đối xử với chúng cháu rất tốt, đây đều là diễn xuất.”

Người bên cạnh nghe vậy thì bật cười .

Đại đội trưởng Quách lau nước mắt, đến bên cạnh Tô Mạn: “Cô giáo Tô à, công tác tuyên truyền này của cháu làm không có chỗ nào để chê.”

Ông giơ ngón tay cái lên: “Chính là cái này.”

Tô Mạn nói: “Là do mọi người phối hợp với cháu. Đội trưởng, chú cảm thấy hiệu quả này có tốt không?”

“Tốt, chắc chắn là tốt rồi.” Đại đội trưởng Quách lập tức khẳng định. Sau khi tận mắt chứng kiến, ông cảm thấy rất cảm động.

Vừa rồi xém chút còn bảo hai mẹ con Tô Nhị Trụ cút xuống sân khấu rồi.

Tô Mạn mỉm cười nói: “Có thể giúp được thì tốt quá, đội chúng ta làm rất tốt, nhận được sự tán thành của công xã, cháu vui hơn ai hết. Mấy câu chuyện này đều là do cháu viết ra, còn việc biểu diễn như thế nào, cháu cũng viết rõ ràng ra hết. Quay về nếu chú cần báo cáo công việc với xã, có thể lấy làm tư liệu giao lên cấp trên.”

Nghe nói Tô Mạn đã làm xong mọi việc, đại đội trưởng Quách nheo mắt tươi cười.

Là một cán bộ đại đội, đại đội trưởng Quách đương nhiên là biết được lợi ích của chuyện này.

Đây coi như là phần đầu tiên, quay về ông báo cáo lên công xã. Nói không chừng công xã sẽ khen thưởng ông.

Bây giờ tất cả các đội đều tử khí nặng nề, đội của họ làm tốt công tác tuyên truyền như thế, đều là do người đại đội trưởng như ông có bản lĩnh.

...

Bình Luận (0)
Comment