Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Tô Mạn cảm thấy đây là sự khác biệt thời đại. Cô nghiêm túc nói: “Vậy lỡ như, đồng chí nữ đó lại không muốn kết hôn thì sao?”
“… Vậy tiếp tục ở bên nhau? Tôi có người chú và thím, bên nhau mười năm mới kết hôn.” Nhưng người thím đó là con dâu nuôi từ bé của chú.
“Vậy nếu đồng chí nữ không muốn quen nhau, muốn chia tay thì sao?”
Thôi Hướng Bắc có hơi khó có thể tưởng tượng, đặc biệt là khi buộc mình và Tô Mạn vào.
Nếu Tô Mạn và anh ở bên nhau, sau đó lại nhắc tới chia tay với anh…
Anh không tưởng tượng ra được.
Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy khó chịu.
Anh cũng nghe ra ý tứ trong lời Tô Mạn nói.
Ý của Tô Mạn là, cho dù cô quen đối tượng, vậy cũng không gấp gáp kết hôn. Không chừng ở bên nhau một thời gian, cô đã nhắc tới chia tay.
Nhưng anh không muốn buông bỏ, lần đầu tiên anh thích một cô gái, cực kỳ cực kỳ thích, muốn đối xử tốt với cô.
Thôi Hướng Bắc cảm thấy, nếu mình bỏ lỡ lần này, về sau anh không bao giờ có cảm giác như vậy nữa.
Trước kia Thôi Hướng Bắc không có loại cảm giác này, không cảm thấy cuộc sống có gì khác biệt. Nhưng sau khi có cảm giác này, anh cảm thấy vô cùng khác, nhìn cái gì cũng tốt đẹp, nghĩ đến người kia, anh đã cảm thấy vô cùng hăng hái.
Làm cái gì cũng rất có động lực.
Bản thân anh cũng cảm thấy quá thần kỳ. Cho nên anh không có cách nào tưởng tượng nổi, nếu một ngày nào đó cảm giác này không còn, anh sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Anh nhìn Tô Mạn, còn thật sự nói: “Vậy cũng nên quen nhau trước thử xem, có được không? Mặc kệ kết quả thế nào, dù sao quen nhau trước, mới có thể biết sau này. Cho dù, cho dù không thành được, vậy ít nhất cũng đã thử qua, không tiếc nuối.”
Tô Mạn cẩn thận nhìn anh: “Anh thật sự nghĩ như vậy?”
Thôi Hướng Bắc gật đầu.
Tô Mạn nghĩ, thử xem đi. Cô chưa bao giờ là người ủy khuất bản thân. Hành động này của Thôi Hướng Bắc, quả thật khiến trong lòng cô sinh ra một ít cảm giác với anh.
Cô cũng là lần đầu tiên sinh ra loại cảm giác này với một người. Cảm giác này khiến cô cảm thấy cũng rất thoải mái. Cho nên cô nguyện ý thử xem.
Hơn nữa cẩn thận ngẫm lại, cô có sự nghiệp của mình, sau này còn có thể có nhà của riêng mình. Các phương diện cũng không cần phụ thuộc vào người khác, cho nên cho dù ngày nào đó Thôi Hướng Bắc thay lòng đổi dạ, ngược lại không có gì phải lo lắng.
Lúc trước cô do dự, chính là bởi vì cảm thấy Thôi Hướng Bắc người này không tệ, không nhẫn tâm thương tổn tấm lòng son của thằng nhóc này. Hơn nữa nghĩ tới nếu Thôi Hướng Bắc thi tới vùng khác, lấy tình trạng giao thông hiện tại, đoán chừng cả đời cũng không thể gặp mặt được. Cho nên dứt khoát không nhắc tới.
Nhưng bây giờ Thôi Hướng Bắc muốn ở lại Hồ Giang, cũng nguyện ý thử, Tô Mạn lập tức không do dự nữa.
Cô ho khan hai tiếng: “Thôi Hướng Bắc, gần đây tôi có một dự định.”
Thôi Hướng Bắc đang có hơi nghẹn lòng, nghe nói như thế, ngẩng đầu nhìn cô.
“Tôi dự định tìm một sinh viên làm người yêu.”
Thôi Hướng Bắc lập tức không phản ứng lại kịp, lòng còn có hơi buồn bã, nhưng rất nhanh, đầu óc chợt lóe lên, suy nghĩ cẩn thận lại, mở to hai mắt nhìn. Anh lập tức nói: “Có thể đợi một lúc không, không cần tìm nhanh như vậy, chờ thành tích thi đại học ra đã.”
Tô Mạn: “… Được.” Quên đi, anh thích trễ một chút, thế cũng được thôi. Tôi cũng không sốt ruột.
Thôi Hướng Bắc nở nụ cười, cảm thấy toàn thân đều vô cùng thoải mái, người sắp bay đi mất. Ngực còn đang đập bang bang bang.
Hơn nửa đêm rồi, không phải anh đang nằm mơ chứ.
Tô Mạn nhìn anh lập tức lại cười ngây ngô, dứt khoát xoay người tiếp tục bước đi.
Thôi Hướng Bắc nhanh chóng đuổi kịp, lại không dám đến gần. Tránh cho Tô Mạn nghĩ anh được một tấc lại muốn tiến một thước, quay đầu lại lại đổi ý.
Chờ một chút, chờ có thành tích thi đại học, anh có thể ở bên Tô Mạn.
Lúc này, trong lòng anh lại có chút lo lắng.
Cho tới bây giờ người chưa từng lo lắng thành tích của mình, lúc này thế nhưng có hơi không tự tin. Lo lắng xảy ra tình huống, nếu không thi đậu thì làm sao đây?
Sau khi đưa Tô Mạn quay về trong xưởng, anh lập tức chạy qua ký túc xá bên kia, chuẩn bị trở về lật sách của mình, dò đáp án. Nhìn xem mình có viết sai hay không.
Đúng rồi, còn phải gọi điện thoại cho bạn mình, để bọn họ mua giúp đồ mà con gái thích lại đây.
Người yêu với nhau rồi, với người yêu phải hào phóng chút. Không quan tâm người yêu muốn hay không, cũng phải nhớ ở trong lòng.
Chuyện quyết định quen nhau với Tô Mạn không có ảnh hưởng gì lớn.
Cô nghỉ ngơi một ngày thật tốt, ngày hôm sau đầu óc tỉnh táo vui vẻ thức dậy học tập theo thường lệ, sau đó làm việc.