Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Khi cô ta về nhà, Tô Mạn đã nhét tiền cho cô ta, còn mua cho cô ta một ít gì đó, để về đưa cho mấy người Lý Xuân Hoa.
Tô Mạn bên này bận rộn xây xưởng, hơn nữa trời nóng, thân thể chịu không nổi, cũng không về được. Ngược lại thường xuyên để Tống Ngọc Hoa và Tô Đại Trụ bọn họ mang đồ về.
Khi tiễn Tô Thu Nguyệt, Tô Mạn nói: “Trong xưởng bọn em tính qua đợt này bắt đầu xây nhà cửa. Em chuẩn bị xây nhà lớn.”
Đôi mắt Tô Thu Nguyệt sáng lên.
“Em nghĩ như vầy, đến lúc đó chị và cha mẹ ở với em, em muốn làm một nhà bốn phòng.”
“Em gái à em tốt quá. Em đối với chị thật tốt.” Tô Thu Nguyệt lập tức tỏ vẻ cảm động, hận không thể ôm Tô Mạn một cái. Em gái nhẫn tâm thì nhẫn tâm, vào lúc quan trọng luôn cực kỳ tốt với cô ta.
Tô Mạn nói: “Nhưng điều kiện tiên quyết là, lúc nghỉ hè chị phải làm việc cho tốt. Sau đó em sẽ tìm đội trưởng Quách hỏi thăm tình hình công tác của chị. Nếu biểu hiện không tốt, em cũng chỉ chuẩn bị một căn ba phòng thôi.”
“Nhà ba phòng cũng được, chúng ta ở chung. Chị chỉ cần một phòng nhỏ là đủ rồi.”
“Em chuẩn bị xây một phòng sách.”
“…”
Tô Thu Nguyệt cảm thấy em gái nhà mình càng ngày càng nhẫn tâm. Lúc trước bảo cô ta học tập thật tốt còn chưa tính. Bây giờ tình nguyện đưa tiền cho người khác, cũng phải đè công việc cho cô.
Cô ta bơ phờ gật đầu. “Chị đã biết.”
Sau khi tiễn người rời đi, tâm tình của Tô Mạn cũng tốt lên mấy lần.
Bản thân nhiệm vụ chính còn lại một chút, cô nghĩ ngợi, cảm thấy hẳn là ở trên người đồng chí Tô Thu Nguyệt.
Bản chất bên trong của những người khác nhà họ Tô vẫn rất thuần phác, cho nên thay đổi rồi, cũng sẽ không cong vẹo quá nhiều như thế.
Sửa thì đã sửa rồi.
Tô Thu Nguyệt không giống vậy, thông minh, tâm tư nhiều. Cho nên rất dễ dàng xuất hiện các loại lệch lạc. Cho nên cô phải tốn nhiều công sức hơn.
…
Bởi vì thời tiết oi bức, người đi đường thủy ngược lại ngày càng nhiều. Làm ăn trên bến tàu Bát Nhất vô cùng tốt, mỗi ngày người đến nối liền không dứt.
Lúc trước trong huyện Nam Bình muốn viết bài quảng bá, sau khi tiếng tăm của bến tàu Bát Nhất Nam Bình lan ra, quả nhiên thuyền hàng lại đây trung chuyển tiếp tế nhiều hơn.
Bởi vì trời nóng, Tô Mạn đã đề nghị cho bến tàu bên đây mỗi ngày nấu ít trà lạnh hoặc là nước ô mai linh tinh gì đó.
Hễ là thuyền hàng bên ấy có người đến đây, thì cho bọn họ uống một chút.
Dù sao người ta chạy ở trên mặt sông, trong thuyền hàng cũng rất nóng, lúc nghĩ tới phải tiếp tế, trong đầu nghĩ cần giải nhiệt, hiển nhiên sẽ suy nghĩ đến bến tàu Bát Nhất của huyện Nam Bình.
Đây tuy rằng chỉ là một vài việc nhỏ. Nhưng chỉ vì một ngụm trà lạnh và nước ô mai miễn phí, ngược lại cũng hấp dẫn không ít thuyền hàng lại đây.
Bởi vì chuyện này hiệu quả rất tốt. Bến tàu bên ấy còn cố ý dựng một quán trà lạnh. Tuyển hai bà cụ, mỗi ngày ngồi yên ở trong này cung cấp nước trà uống miễn phí. Mùa hè cung cấp trà lạnh nước ô mai. Đợi thời điểm khác thì cung cấp nước trà, vào mùa đông, để người ta cung cấp ít nước ấm uống.
Việc làm ăn của bến tàu tốt lắm, kho hàng của Tô Mạn bọn họ đương nhiên mỗi ngày cũng xếp chồng đầy tràn.
Chỉ nhìn kho hàng mỗi ngày chồng chồng đầy ắp thôi, đã biết số lượng hàng hóa vận chuyển rồi.
Xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao cũng lại đây xem xét. Nhìn thấy kho hàng chất chồng đầy tràn, có hơi đau thịt, nhưng cũng có chút vui vẻ.
Nếu sau này khi không miễn phí nữa, còn có thể có nhiều hàng hóa chất đống ở trong kho hàng như vậy. Thế trong xưởng bọn họ lại có rất nhiều rất nhiều tài chính.
Đến lúc đó bọn họ cũng mở rộng nhà xưởng, làm kiến thiết.
Ngược lại Tô Mạn không cảm thấy đau thịt, chỉ yên lặng tính toán sổ sách. Cảm thấy cái này còn chưa đủ.
Một khi thu phí, rất nhiều người chắc chắn muốn rời đi.
Tô Mạn cảm thấy phải giữ lại những người này, vẫn phải buộc chặt lợi ích lại với nhau.
“Cháu vẫn phải đề xuất chủ ý này với bí thư Lâm, vì sự phát triển của Nam Bình chúng ta ra một phần lực.” Tô Mạn nói rất chính đáng.
Xưởng trưởng Cao nói: “Cháu có suy nghĩ gì?”
“Dù sao chắc chắn có lợi với chúng ta.”
Tô Mạn nghĩ trong kế hoạch này liên quan đến ba nhà xưởng bọn họ. Đặc biệt lúc trước hai nhà xưởng ra tiền nhiều nhất chính là xưởng gạch và xưởng quần áo, dứt khoát nói với bọn họ.