Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố ( Dịch Full)

Chương 536 - Chương 536 - Tính Thế Nào

Chương 536 - Tính thế nào
Chương 536 - Tính thế nào

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian

Phụ trách: Vô Tà Team

Tô Mạn nói: “Cháu có kế hoạch cho xưởng gia dụng, cháu nghĩ thế này, hiện tại các huyện kia coi như đã ràng buộc với chúng ta rồi. Sau này nếu họ đến bến tàu thì sẽ dùng nhà kho. Cháu định sẽ tách một phần nhà kho của cháu ra để hợp tác với người ta. Ví dụ như xưởng thép và mỏ của huyện Tiểu Dã đều là các đơn vị lớn và là đơn vị trọng điểm. Đây là những đơn vị tài nguyên, có tiếng trong cả nước. Cháu định nếu bọn họ giúp xưởng gia dụng liên hệ với các đơn vị khác để mua đồ gia dụng từ xưởng cháu, chỉ cần bọn họ nói tốt, kho của cháu sẽ để bọn họ dùng miễn phí.”

Xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao: “... Khoản tiền này tính thế nào? Có đáng không?”

Tô Mạn nói: “Mặc dù sản phẩm của xưởng gia dụng nổi tiếng quanh đây, nhưng trừ đi tỉnh thì không còn tiếng tăm gì. Cháu muốn đi đến Thượng Hải. Thượng Hải cũng có xí nghiệp sắt thép. Nếu bọn họ có thể dụng sản phẩm của xưởng cháu, con đường đồ gia dụng của chúng cháu sẽ được mở rộng.”

Cô nhìn xưởng trưởng Chu và xưởng trưởng Cao: “Nhà kho này tựa như một ‘chậu châu báu’, chúng ta có thể khiến nó đẻ ra tiền thì cũng có thể khiến nó đẻ ra tài nguyên. Tài nguyên mạng lưới quan hệ cũng là một nguồn tài nguyên rất lớn.”

“...”

Xưởng trưởng Cao không thốt nên lời, ông ta cảm thấy có lẽ đầu óc của mình vô dụng rồi. Tiểu Tô dùng một bến tàu đã quây các huyện lại với nhau. Bây giờ lại dùng một nhà kho để ràng buộc các đơn vị lớn...

Xưởng trưởng Chu ngạc nhiên: “Cháu đã nghĩ đâu vào đấy hết từ trước rồi đúng không?”

Tô Mạn: “Sao có thể chứ? Cháu cũng là vào lúc đang tính chuyện làm đường thì đột nhiên nghĩ đến mấy cái này thôi. Gần đây lại thấy tình hình của bến tàu nên cảm thấy việc này tiềm năng. Nhiệm vụ chính của cháu vẫn là mở rộng xưởng gia dụng. Tiền không quan trọng, xưởng được mở rộng thì tiền sẽ tự khắc đến thôi.”

Xưởng trưởng Chu nghiêm túc suy ngẫm, sau đó kiên định nói: “Tiểu Tô, chúng ta suy cho cùng cũng là một tập thể, chúng ta phải đoàn kết. Cháu không thể bỏ rơi các chú trong chuyện này được.”

Xưởng trưởng Cao nói: “Chỗ chú chắc không đi xa được, gạch sẽ có hạn chế, khoảng cách quá xa thì chi phí vận chuyển cao, không tiết kiệm. Với lại người ta cũng không đợi được.”

Tô Mạn cười nói: “Không sao đâu chú Cao, sau này nếu nhà kho của cháu không đủ dùng, chú có thể cho chúng cháu thuê lại nhà kho của chú mà. Chúng là một tập thể đoàn kết.”

Xưởng trưởng Chu nói: “Đúng vậy lão Cao, đến lúc đó, anh cho chúng tôi thuê lại nhà kho của anh nhé.”

Xưởng trưởng Cao: “...”

Xác định rõ mối quan hệ của tam giác thiết, Tô Mạn đã bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch của mình. Cô không vội bàn chuyện hợp tác với các đơn vị lớn, trước tiên phải sắp xếp ổn thỏa nhà xưởng đã. Càng chuẩn bị kỹ thì càng tiến hành công việc nhanh.

Xưởng mới đã xây xong được một phần rồi. Để xây xong toàn bộ cần đến tháng 10, nhưng Tô Mạn không định sẽ đợi mà phải bắt tay vào làm trước.

Vì vậy, Tô Mạn đã bảo người của phòng nhân sự bắt đầu tuyển dụng, còn bên hậu cần thì bắt đầu thu xếp lần lượt việc di dời nhà máy. Trước tiên sắp xếp một nhóm công nhân ở xưởng cũ sang xưởng mới để dành ra một số vị trí cho việc tiếp nhận công nhân mới. Sau khi phân công công việc, toàn bộ xưởng gia dụng bắt đầu đi vào hoạt động.

….

Với sự quy hoạch của Tô Mạn, nhà xưởng mới có bố cục tốt hơn nhiều so với nhà xưởng cũ. Ban đầu công nhân còn lo đi sang đó sẽ khó sống.

Kết quả sau khi chuyển đi, phát hiện bên đó cũng rất nhộn nhịp. Ngay bến tàu có hợp tác xã mua bán, bán rất nhiều thứ. Bến tàu cũng thường xuyên có xe, bất kỳ lúc nào cũng có thể đi về trung tâm huyện. Hơn nữa, xưởng mới được xây dựng cao lớn, rộng rãi hơn, nhìn ra dáng vẻ của một xưởng lớn, khí thế hơn xưởng cũ nhiều. Công nhân nhìn nhà xưởng như thế này thì càng có thêm niềm tin.

Công nhân của ban sản xuất và bộ phận hậu cần là những người chuyển đến đầu tiên. Sau khi chuyển đi, xưởng cũ còn phải tuyển thêm người. Phòng nhân sự đã tuyển rất nhiều đợt nên đã có kinh nghiệm, không cần Tô Mạn theo sát nữa, chỉ cần giao việc là sẽ làm đâu vào đó.

Người Nam Bình chỉ biết xưởng gia dụng lại tuyển người nữa rồi. Đây là một xưởng gia dụng thần kỳ, chỉ hơn một năm, không những trở thành xưởng lớn mà còn làm rất tốt, đã có vài lần tuyển dụng. Hơn nữa sau này có khi còn mở rộng thêm.

Bình Luận (0)
Comment