Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Phó huyện trưởng Trình lo lắng cô sẽ hiểu lầm, mới bảo: “Chị dâu cháu làm công tác giáo dục và học tư tưởng cho đồng chí nam đó, làm cũng không tồi, bây giờ công xã đều làm cái đó, cô ấy được điều tới công xã để phụ trách việc này.”
Tô Mạn nhớ ra, ý kiến này cũng là trước đây cô đưa ra cho chị cả, đối với những đồng chí nam có vấn đề đó, không thể đánh, vậy cứ dứt khoát khiến bọn họ tiếp nhận giáo dục vào thời gian nghỉ ngơi đi. Không ngờ đến chị dâu cả của cô lại thật sự chấp hành, mà trông có vẻ làm còn khá tốt nữa.
…
Huyện trưởng Triệu mới tới vẫn chưa quan tâm đến chuyện của các đơn vị trong huyện này, Tô Mạn và đám người ông Chu cũng dứt khoát không quên trốn trong huyện, không đi gặp huyện trưởng Triệu, cũng không đi gặp bí thư Cao, mà tạm thời thành thật làm việc ở đơn vị của mình.
Tô Mạn rất may mắn vì những sắp xếp ở nhà xưởng này của mình đều được làm ở thời điểm bí thư Lâm còn ở đây, bây giờ chỉ cần chấp hành là được. Bằng không chắc chắn sẽ chậm trễ việc.
Phía bên nhà xưởng vẫn luôn tuyển người và đã tuyển đủ một trăm người, sau khi tuyển đủ người, kế hoạch xây phòng ở bên nhà xưởng cũng hoàn thành.
Tô Mạn vốn dĩ còn cho rằng tốp công nhân cũ đầu tiên đều bằng lòng ở nhà miễn phí mà nhà xưởng sắp xếp cho. Dù sao ngày trước bọn họ cũng là tốp đầu tiên tới đây, Tô Mạn đương nhiên cũng muốn quan tâm bọn họ.
Nhưng kết quả danh sách vừa cho ra, đại đa số người vẫn bằng lòng tự mình mua phòng ở hơn.
Phó xưởng trưởng Trần Minh Hoa cười nói: “Bọn họ đều nói, ngay cả xưởng trưởng Tô còn tự mình bỏ tiền ra xây phòng, bọn họ ở phòng của nhà xưởng lại áy náy quá Còn nói, mình đều là tốp người đầu tiên vào xưởng, những năm này nhà xưởng phát tiền lương, lại phát tiền thưởng, mọi người cũng đều tích tiền, nhà to không mua được, nhưng phòng nhỏ vẫn có thể mua một căn.”
Trong lòng Tô Mạn rất cảm động, có thể không quên mất tâm ý ban đầu nhất cũng là một phẩm chất khó có được.
“Nói với bọn họ, không có nhiều tiền ngay lập tức cũng không sao, phòng là từ từ xây, trả theo giai đoạn cũng được.”
Xưởng gia dụng là xưởng mới, công nhân chắc chắn không có tiền tiết kiệm như công nhân ở những nhà xưởng khác. Đến khi đó cô ở bên này sẽ bàn bạc với ông Cao về vấn đề tiền trả theo kỳ.
Nghe được lời này của Tô Mạn, Trần Minh Hoa vô cùng vui vẻ: “Xưởng trưởng Tô, mọi người có thể gặp được một xưởng trưởng một lòng vì công nhân như cô, thật sự quá là may mắn.”
Tô Mạn đáp: “Mọi người đều một lòng một dạ vì xưởng gia dụng, nên đương nhiên tôi cũng phải quan tâm bọn họ rồi.”
Trần Minh Hoa nói lại những lời này của Tô Mạn với các công nhân.
Một tốp công nhân cũ đầu tiên là những người xúc động nhất.
Lúc đầu khi tới đây thật sự chỉ có bàn tay trắng, bọn họ theo Tô Mạn cùng nhau trưởng thành từng chút một. Bây giờ làm cán bộ rồi còn có thể tự mình mua nhà, đều là nhờ có cô. Hiện tại nhà xưởng phát triển lớn như vậy, còn có nhiều công nhân như vậy, mà xưởng trưởng Tô vẫn còn nhớ đến bọn họ. Xưởng trưởng Tô tuổi tác không lớn, nhưng cô lại rất coi trọng nghĩa khí, là một xưởng trưởng tốt thật sự.
Trong lòng mọi người lại càng hạ quyết tâm, có thể không kéo chân nhà xưởng thì sẽ không kéo chân nhà xưởng, phải tự lực cánh sinh, cống hiến cho nhà xưởng nhiều hơn.
Sau khi báo kế hoạch xây phòng lên, phía bên Tô Mạn nhân lúc vẫn chưa đổ tuyết, liên lạc với bên đội xây dựng ở trong huyện tới đào móng, bắt đầu xây phòng.
Ngày động thổ đó, cô xúc xẻng đất đầu tiên, các công nhân ở xung quanh đều phát ra tiếng hoan hô mừng rỡ.
Tô Mạn cũng bị bầu không khí này lây nhiễm, không nhịn được mà nở nụ cười.
789: “Ký chủ, tôi cảm giác được giá trị thiện chí của cô đang dao động.”
Tô Mạn chỉ cười, không để ý đến nó.
Sau khi trong xưởng bắt đầu thi công, tinh thần của các công nhân cũng càng ngày càng tốt, mỗi ngày đều mang vẻ mặt tươi cười, bộ dáng có tinh thần hơn gấp trăm lần, khiến Tô Mạn nhìn thấy cũng cảm thấy vô cùng hăng hái.
Bây giờ cô cũng ngoan ngoãn ở trong nhà xưởng không ra khỏi cửa. Mỗi ngày đều tuần tra nhà xưởng của mình, quan tâm đến tình hình đào tạo nhân công mới tiến hành ở xưởng. Mặt khác, cô lại trao đổi chuyện xây dựng xưởng gỗ với thư ký Lý đã đi tới công xã Hồng Kỳ, hiện giờ là bí thư Lý.
Bây giờ xưởng gia dụng đã mở rộng rồi, xưởng gỗ trước đây đã không còn đủ dùng nữa.