Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi cúp máy, bí thư Cao vội vàng hỏi: “Tiểu Tô nói như thế nào?”
“Lời cô ấy nói với ông Trình đều là nói thật. Còn bảo muốn nắm chắc thời gian học khẩu ngữ, nên không lại đây thương lượng, bảo chúng ta cứ việc tìm người.”
“Bản thân cô ấy học ngoại ngữ để thương lượng với người ta?” Bí thư Cao thật sự phục Tô Mạn. Còn nói đến lúc đó còn phải tìm phiên dịch, bây giờ xem ra, Tiểu Tô đây là muốn tự mình lên mặt trận.
Nhưng thực sự khiến người ta hoài nghi, trong thời gian ngắn như vậy có thể học ra cái gì.
Huyện bên này muốn liên hệ với bộ đối ngoại bên kia cũng không dễ dàng. Phải nghĩ muốn hết biện pháp mới được. Vì chuyện này, huyện trưởng Triệu và bí thư Cao đã bắt đầu suy nghĩ vòng vèo trong đầu một vài lão đồng chí mình quen biết. Chẳng qua chờ liên hệ, lại tìm người hỗ trợ, chắc chắn cần một khoảng thời gian.
Tô Mạn cũng không sốt ruột. Tuy rằng tìm phó tỉnh trưởng Cố bên kia hỗ trợ, chắc chắn dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng Tô Mạn không thích người vì loại việc nhỏ này vận dụng quan hệ. Phó tỉnh trưởng Cố cũng không phải loại người cái gì cũng bận bịu giúp đỡ. Cho nên về cơ bản Tô Mạn sẽ không nghĩ tới tự mình ra tay tìm quan hệ. Cô chỉ là thay trong huyện làm việc, dù sao trong huyện cũng không thể nhặt thành quả lao động có sẵn. Chung quy phải ra chút sức mới được.
Dù sao giao cho người bên trên, luôn có thể làm được. Một đơn vị chính quy, tìm một cơ hội gặp mặt vẫn không khó. Cái khó chính là thương lượng với những người đó mà thôi.
Nhân thời gian chờ đợi này, mỗi ngày Tô Mạn đều đang nghiêm túc luyện tập tiếng Anh.
Ngoại ngữ của bản thân dù không nhiều lắm. Đời trước của cô rất nhiều khách hàng chính là người nước ngoài. Không có vốn liếng khẩu ngữ tiếng Anh lưu loát thì không được.
Chẳng qua mấy năm nay không nói, có chút mới lạ. Cho nên cần kết nối khẩu ngữ phát âm một lần nữa, làm quen hoàn cảnh. Thuận tiện cũng muốn để khẩu ngữ tốt của mình có một nguồn gốc xuất xứ, dù sao cũng không đến mức lập tức liền biết.
Vì thế các công nhân của xưởng gia dụng Nam Bình mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tô Mạn ôm sách tiếng Anh đọc. Bộ dạng vô cùng khắc khổ.
Các công nhân cảm khái tinh thần học tập chăm chỉ của xưởng trưởng Tô, tự thấy xấu hổ.
Đã làm xưởng trưởng, cũng tốt nghiệp trung cấp, còn liều mạng học tập tri thức như vậy.
So sánh với xưởng trưởng Tô, bản thân quả thật không tiến bộ nhiều. Người ta tuổi còn trẻ có thể lên làm xưởng trưởng, vậy thật đúng là có lý do!
Thời gian nửa tháng, cuối cùng trong huyện bên này mới liên lạc được với bộ đối ngoại trong tỉnh bên kia, hơn nữa hẹn một dịp gặp mặt.
Khi Tô Mạn nghe thấy tin tức, quả thật xem thường không lời nào để nói với hiệu quả làm việc của hai vị lãnh đạo huyện này.
Cô cảm thấy sau này cũng nên cho hai vị này cơ hội thường xuyên rèn luyện.
Cố tình bí thư Cao và huyện trưởng Triệu còn vô cùng kiêu ngạo, kể với Tô Mạn chuyện mình liên lạc người ta, cũng là vẻ mặt tự hào: “May là chú có một lão đồng chí làm cán sự ở trong đó. Người ta ở trong hỗ trợ đúng là dễ dàng hơn.”
Vẻ mặt bí thư Cao tươi cười nói.
“…” Nửa tháng mới liên hệ được, nếu mình lại kéo dài chút nữa, một năm gì đó cũng không cần làm, cứ đợi chuyện này thôi.
Cô cười nói: “Vậy khi nào có thể gặp mặt bên trên?”
“Ngày mốt, buổi chiều ngày mốt. Chúng ta trực tiếp đi gặp mặt bộ người ta, bàn chuyện tiến cử dây chuyền sản xuất.”
Bí thư Cao nói xong, lại có chút lo lắng nói: “Nhưng mà Tiểu Tô à, vị đồng chí mà chú quen nói, chuyện này không dễ bàn. Người ngoại quốc khó nói chuyện. Bọn họ đều là người theo đuổi lợi ích, bàn bạc giúp đỡ gì đó, đó là không tồn tại.”
“Cháu cũng không tìm bọn họ hỗ trợ, cháu chỉ tìm bọn họ mua đồ mà thôi. Dù sao không quan tâm có được hay không, dù gì chúng ta thử xem trước đã.”
Bí thư Cao và huyện trưởng Triệu thấy bộ dáng cô không sốt ruột chút nào, rất hiếu kỳ nhìn cô, huyện trưởng Triệu nói: “Tiểu Tô, vậy cháu chuẩn bị bàn thế nào? Đây cũng không phải là vấn đề tiền tệ, cháu còn phải có ngoại tệ. Trong xưởng mọi người có thể kiếm ra ngoại tệ không?”
Tô Mạn nói: “Nếu bàn được chuyện này, ngoại tệ sẽ không phải vấn đề nữa. Về phần bàn thế nào… Tùy cơ ứng biến đi. Cũng không biết năng lực của vị cán sự mà hai người giới thiệu lớn hay không, có thể hỗ trợ sắp xếp gặp bạn bè nước ngoài không.”
“Vấn đề này không lớn, dù sao chỉ là gặp mặt.”
Tô Mạn an tâm, có thể gặp mặt là được.