Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Xuân Hoa nói: “Mẹ con bé ra sao có liên quan gì đến con không, sau này con lại không sống với mẹ con bé. Hơn nữa, con còn trông cậy vào người mẹ vợ có con trai sẽ thật tình đối với đứa con rể như con à? Đừng có nằm mơ, cũng không phải con rể như Tiểu Bắc.”
Tô Tam Trụ: “… Con chỉ là không thích bà ấy nhìn trúng em gái con, chứ không nhìn trúng con.” Cảm giác vô cùng sỉ nhục.
Lý Xuân Hoa bĩu môi: “Vậy không phải bình thường sao, em gái con quả thật rất xuất sắc. Nhà ai không nhớ thương? Nhưng có nhớ thương đi nữa, đó cũng là của nhà họ Tô chúng ta.”
Tô Tam Trụ không nói nên lời vào lúc này.
Lý Xuân Hoa nói: “Dù sao cũng đừng trách người ta khinh người, muốn người ta tôn trọng, tự mình tranh tiếng nói đi. Bản thân có tiền đồ rồi, ai cũng tôn trọng con.”
Tô Tam Trụ cảm thấy, bản thân mình chính là vì giành một tiếng nói, nên cũng phải sống một đời thật tốt.
Giữa trưa sau khi Tô Mạn trở về, cũng nghe nói hôn sự đã bàn bạc xong xuôi. Cũng không làm đám cưới, dù sao Tô Tam Trụ không có tiền bạc gì, sau này còn phải mua nhà, còn phải sinh hoạt. Đến lúc đó chỉ mua vài món đồ dùng tân hôn, lại mua một ít hạt dưa đậu phộng bánh kẹo cưới linh tinh là được rồi.
Đây cũng là vì thời đại này là trường hợp đặc biệt, rất nhiều người ngay cả hôn lễ cũng không làm.
Tô Tam Trụ cũng không có ý kiến, dù sao đến lúc đó mình phân phát nhiều bánh kẹo cưới, cũng rất có mặt mũi.
Tô Mạn nói: “Anh, trong xưởng bận rộn, chúng em cũng không thể làm cho anh, mấy nữa buổi tối anh kết hôn, em thu xếp một tiệc cưới nhỏ cho anh, các anh tự mình náo nhiệt một chút.”
“Em gái, cám ơn em!” Tô Tam Trụ lại cảm động lần nữa.
Lý Xuân Hoa nói: “Biết em gái con đối xử tốt với con là được. Đừng có có vợ rồi thì quên mất em gái.”
Tô Tam Trụ vội vàng cam đoan sẽ không, cho dù kết hôn, địa vị của em gái ở trong lòng cũng không thể dao động.
Từ cầu hôn, đến chính thức lĩnh chứng kết hôn, cũng chỉ thời gian một tuần.
Tô Mạn cũng bội phục đối với tốc độ này.
Ngẫm lại tương lai kết hôn đều phải chuẩn bị trước, thời gian cũng vẫn cực kỳ không đủ. Cứ cảm thấy bây giờ kết hôn thật sự là đơn giản đến nổi không thể đơn giản hơn nữa.
Chỉ chuẩn bị một căn nhà một phòng, bên trong là đồ gia dụng đơn giản. Dán hai chữ Hỉ đỏ, đây là phòng cưới. Tô Mạn làm em gái, cũng tỏ vẻ một chút, tặng ga giường. Tô Thu Nguyệt thì tặng đồ dùng rửa mặt. Tô Đại Trụ và Tô Nhị Trụ thì đưa một ít nồi chén gáo bồn, nhưng khiến cho căn phòng cưới đơn giản này tràn ngập hơi thở cuộc sống.
Khi Tô Tam Trụ nhìn thấy, cảm động đến ánh mắt đều đỏ.
Cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc, tuy rằng mẹ và mẹ vợ không thích anh ta, nhưng anh ta còn có các anh trai và em gái.
Lúc trước hai anh kết hôn cũng không tổ chức tốt như anh ta. Thỏa mãn rồi.
Buổi sáng Tô Tam Trụ và Từ Tiểu Lệ đi nhận giấy kết hôn, trở về thì phát bánh kẹo cưới. Buổi tối tổ chức một tiệc cưới nhỏ ở bãi đất trống trong xưởng, Lý Xuân Hoa bảo người ta phát bánh kẹo cưới, mời đám chị em lại đây biểu diễn, coi như hoạt động chúc mừng đám cưới.
Cứ như vậy, cũng khiến một vài thanh niên trong xưởng hâm mộ vô cùng, nói hôn lễ này của Tô Tam Trụ làm cũng rất náo nhiệt.
Lúc này Lý Xuân Hoa tỏ vẻ, về sau trong xưởng có người kết hôn cứ tìm bà, biểu diễn chúc mừng đám cưới không công.
Nhưng khiến đám trai trẻ này hết sức vui mừng: “Thím Hoa thật đúng là người tốt.”
Cứ đơn giản như vậy, Tô Mạn đã thêm một người chị dâu.
Hôn lễ ngày hôm sau Tô Mạn còn gặp mặt người chị dâu này một lần. Vợ mới cưới dù sao vẫn phải cùng nhau ăn cơm.
Nhưng Từ Tiểu Lệ nhìn thấy Tô Mạn thì vô cùng khẩn trương, cho nên Tô Mạn cũng không nói được mấy câu với cô ấy.
Ngược lại Tô Mạn không có ý kiến gì với cô ấy, chỉ là nhà họ Tô đột nhiên nhiều thêm một người, cô cảm thấy có hơi không thích ứng được. Nghĩ rằng lập gia đình có phải cũng quá dễ dàng hay không.
Nói kết hôn là kết hôn.
…
Vào tháng bảy, đơn đặt hàng xuất nhập khẩu lại gia tăng rồi.
Lần này trực tiếp tăng gấp hai lần so với lần thứ hai. Lượng nhu cầu này, đã theo kịp một nửa lượng hàng mà Tô Mạn cung ứng ở thị trường trong nước.
Chỉ đơn đặt hàng gấp hai này, Tô Mạn đã trả hết nợ mua dây chuyền sản xuất và máy móc thiết bị. Còn có thể kiếm một khoản ngoại tệ.
Việc này thật sự khiến bộ tài vụ vui mừng cực kỳ. Bọn họ chưa bao giờ biết, nước ngoài nhập khẩu đồ gia dụng thế nhưng sẽ có số lượng lớn như vậy.