Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng ai biết được, xưởng trưởng trẻ tuổi này không hề dễ bị đánh lừa như vậy.
Nhưng mà cứ từ bỏ như vậy, bọn họ thật sự không nỡ mà.
Thế mạnh của xưởng gia dụng Nam Bình bây giờ quá lớn rồi. Chuyện mở phân xưởng nhất định là thay đổi không được rồi. Bọn họ còn làm xuất khẩu, lại nhận được sự khen ngợi của lãnh đạo lớn.
Có câu khen ngợi này của lãnh đạo lớn, sau này tuyệt đối sẽ là một con đường bằng phẳng.
Xưởng trưởng Tôn, người từng trải nên lên tiếng: “Các đồng chí, chúng ta không thể chỉ muốn ăn không ngồi rồi được đúng không? Xưởng gia dụng Nam Bình chúng ta phải chú trọng danh tiếng. Lúc đầu vì trở thành phân xưởng, phân xưởng tỉnh thành của chúng tôi lúc trước cũng được chấn chỉnh quyết liệt. Bây giờ mọi người xem thử sự phát triển này như thế nào.”
Tô Mạn nói: “Xưởng trưởng Tôn, chuyện này không cần phải khuyên, đồng ý thì đồng ý, không đồng ý thì chúng ta cũng không cần chọn nữa.”
Bây giờ Nam Bình có tự tin, không phải nhiều âm mưu như lúc đầu phân xưởng tỉnh thành.
Xưởng trưởng Tôn ra hiệu bằng ánh mắt cho những xưởng trưởng kia, để họ đừng làm lãnh đạo tức giận nữa.
Những xưởng trưởng này cũng là hạ quyết tâm rồi mới qua đây, bây giờ thấy thái độ này của Tô Mạn, họ cũng không dám làm bộ làm tịch nữa, vội vàng nói: “Đương nhiên là chúng tôi đồng ý rồi. Chỉ cần trở thành phân xưởng, thì chúng tôi nhất định chấp nhận sự quản lý của tổ chức xưởng chính.”
Tô Mạn nghe vậy thì nở nụ cười: “Nếu đã như vậy, xem ra mọi người đều có thành ý cả. Thế được, chúng ta bắt đầu lựa chọn thôi. Lần này đồng chí nào không được chọn thì cũng đừng nản lòng. Chúng tôi đang mở phân xưởng theo từng giai đoạn, mở vài xưởng trước, rồi mở tiếp sau, từ từ tiêu hóa, tránh để quầy hàng quá lớn thì không dễ quản lý. Tất cả mọi người phía sau đều có cơ hội tham gia ứng cử.”
Lời này nghe cũng rất có lý, nhưng trong lòng mọi người cũng chỉ là nghe cho có vậy thôi. Ai cũng biết người nào đến trước thì ăn thịt, người nào đến sau thì húp canh, người đến cuối cùng thì nước canh cũng không húp được. Giống như ông Tôn ban đầu vậy, không phải ban đầu ông Tôn đến sớm, bây giờ lên làm phó xưởng rồi đấy sao? Bây giờ bọn họ mới vào, không chỉ không có đãi ngộ này, mà còn bị chọn tới chọn lui. Sau này cho dù có cơ hội nữa, có được chọn hay không thì không nói đến, nhưng điều kiện nhất định sẽ cực kì khắt khe.
Cho nên lúc đầu tham gia ứng cử, mọi người đều vô cùng hăng hái, khoe khoang, khoác lác về xưởng của mình rất tuyệt vời.
Tô Mạn mặc kệ cho họ khoác lác, cô thì đang xem một vài tài liệu trong xưởng mà họ nộp lên.
Những tài liệu này thì bọn họ không dám làm giả đâu, dẫu sao thì hậu kỳ sau khi trở thành phân xưởng, tất cả tình huống phải được đối chiếu.
Tô Mạn tiến hành khảo sát từ vị trí địa lý của họ, quy mô của xưởng, cùng với tình hình giao thông ở nơi đó.
Cuối cùng chọn ra ba xưởng gia dụng của thành phố tỉnh lỵ.
Quy mô đều trên nghìn người, điều quan trọng nhất là ở các nơi đó đều có trạm xe lửa và bến đò.
Hơn nữa ba xưởng này ở ba hướng khác của Hồ Giang, có thể bù đắp phần lớn cho xưởng gia dụng Nam Bình trong việc thiếu phương tiện vận chuyển đường dài.
Ba nhà xưởng này lần lượt là phân xưởng Xuân Thành, phân xưởng Quảng Nam, phân xưởng Đông Giang.
Trong chốc lát đã có thêm ba phân xưởng, các lãnh đạo của xưởng gia dụng Nam Bình đã trở nên bận rộn, bận đi giao nhận, tổ chức chỉnh đốn và cải cách, mặc dù bận rộn thì bận rộn, nhưng họ đều rất vui.
Người duy nhất không vui chính là các công nhân.
Xưởng gia dụng lại có thêm vài anh chị em rồi, điều này đồng nghĩa với việc sẽ có thêm nhiều đơn vị tranh cờ đỏ lưu động trong thời gian tới.
Việc tiếp quản phân xưởng còn rất nhiều, mặc dù Tô Mạn không cần đích thân ra mặt, chỉ là sắp xếp phó xưởng trong xưởng đi, nhưng mà mỗi ngày cũng phải thông qua điện thoại và điện báo để nắm rõ xu hướng bên kia, để sắp xếp một vài việc, quyết định sách lược tác chiến ở hậu phương. Bận rộn suốt hai tháng trời, những nhà xưởng này mới đi vào khởi công hoàn chỉnh.
Sau khi tiếp quản những phân xưởng này, xưởng gia dụng Nam Bình chính là xưởng gia dụng hàng đầu ở thị trường trong nước thật sự rồi. Bất kể là thực lực, quy mô hay là danh tiếng, thì trong ngành đồ gia dụng không ai có thể sánh bằng.
Bên thủ đô.
Các vị lãnh đạo lớn đang thực hiện một vài thảo luận đối với việc xuất khẩu gần đây của Hồ Giang.