Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Bị Tháo Hán Sủng Đến Khóc ( Dịch Full)

Chương 354 - Chương 354: Ông Ta Là Ai

Chương 354: Ông Ta Là Ai Chương 354: Ông Ta Là AiChương 354: Ông Ta Là Ai

Hỏi xong Lục Thanh Nghiên vấn đề xuyên qua, Chu Cảnh Diên bắt đầu hỏi chuyện khác.

"Em tới nơi này, trong lúc vô tình phát hiện người các anh muốn bắt là người em quen."

"Ông ta là ai?"

Chu Cảnh Diên không biết nên nói gì.

Vợ anh đúng là không ngừng nghỉ được, tới nơi này cũng có thể gặp được loại chuyện này.

"Chính là... Chính là..."

Đôi mắt của Lục Thanh Nghiên lại bắt đầu khẽ đảo, dưới ánh mắt thâm thúy của Chu Cảnh Diên cuối cùng nói ra thân phận của anh Tường.

"Người nọ là một đại ca chợ đen ở huyện Khai Bình."

"Em lại đến chợ đen?"

Gương mặt Chu Cảnh Diên âm trầm, trầm giọng hỏi cô.

"Không có, anh đã nói em sẽ không đi."

Lục Thanh Nghiên tuyệt đối không thừa nhận mình lại qua đó.

Ánh mắt người này dọa người như vậy làm gì, cô đã rất lâu rất lâu không đi rồi mà.

"Nghiên Nghiên, anh không có ý mắng em, anh đang lo lắng cho em mà thôi."

Thở dài bất đắc dĩ, Chu Cảnh Diên vươn tay vuốt phẳng lông mày hơi nhíu chặt của Lục Thanh Nghiên.

"Em biết anh lo lắng cho em, em thực sự đã lâu không tới đó."

Lục Thanh Nghiên chỉ thiếu giơ tay lên thề, thấy lông mày của Chu Cảnh Diên thả lỏng ra lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Cảnh Diên."

Bên ngoài lều trại, truyền tới giọng nói của Cố Hòa Sinh.

Chu Cảnh Diên buông Lục Thanh Nghiên ra, đi ra bên ngoài.

"Nhiệm vụ lần này..."

"Tôi xin tham gia."

Không đợi Cố Hòa Sinh nói xong, Chu Cảnh Diên đã cúi chào với Cố Hòa Sinh nói năng trần ngân khí nhách. "Tôi đang có ý này, tôi sẽ bảo Vệ Quốc và Vệ Tinh cùng giúp các cậu, tìm hiểu rõ tình hình hãy hành động."

"Tốt nhất là bắt anh Tường kia thú nhận toàn bộ."

Biểu cảm của Cố Hòa Sinh nghiêm túc, hạ mệnh lệnh với Chu Cảnh Diên.

"RõI"

Chu Cảnh Diên đứng thẳng tắp, khí thế tràn ra.

Cố Hòa Sinh rất xem trọng Chu Cảnh Diên, giao nhiệm vụ cho anh, ông ta vô cùng yên tâm.

"Nhanh chóng thu dọn đồ đi, chú ý an toàn."

"RõI"

Cố Hòa Sinh gật đầu, xoay người rời đi.

Chu Cảnh Diên xoay người đi vào trong lều trại, Lục Thanh Nghiên đứng yên tại chỗ không biết suy nghĩ gì.

"Anh muốn trở về cùng em à?"

Lời Cố Hòa Sinh nói, Lục Thanh Nghiên nghe thấy được rõ ràng.

Có anh làm bạn, trong lòng cô vô cùng vui vẻ, như vậy bọn họ có thể ở bên nhau lâu hơn một chút.

"Ừm, đợi về đến huyện thành, em về thẳng nhà đi."

Chu Cảnh Diên biết anh Tường là lão đại của chợ đen huyện Khai Bình, đương nhiên sẽ không để Lục Thanh Nghiên tham dự vào nữa.

"Lần này em không đi, em sẽ đi theo anh."

Lục Thanh Nghiên lắc đầu, nâng mắt nhìn về phía anh.

Đã đến huyện Khai Bình, đương nhiên là cô muốn ở bên anh nhiều thêm một lát, nếu không không biết lần gặp kế tiếp là khi nào.

"Nghiên Nghiên, em không thể đi, có khả năng có nguy hiểm."

Chu Cảnh Diên không có khả năng để Lục Thanh Nghiên đi mạo hiểm, anh tuyệt đối không cho phép cô bị thương.

"Có anh ở đây, em không sợ."

Lục Thanh Nghiên cười dịu dàng với anh: "Hơn nữa nói không chừng, các anh còn cần tới em."

Cố Hòa Sinh từng nói Vương Hữu Thuận là đặc vụ nước R, cô tỉnh thông bảy ngôn ngữ nên biết rõ tiếng nước R, nói không chừng thực sự bọn họ có thể dùng tới cô. "Nghiên Nghiên, em..."

"Không phải có anh ở bên cạnh em sao? Em đi cùng anh, chúng ta có thể ở bên nhau lâu hơn chút, lần sau gặp mặt không biết sẽ là khi nào?"

Đôi mắt của Lục Thanh Nghiên hơi ướt, nổi lên gợn sóng nhàn nhạt.

Chu Cảnh Diên luyến tiếc từ chối cô, nhưng lại sợ cô gặp nguy hiểm.

"Khụ, dẫn theo vợ cậu đi đi, cô ấy có năng lực hơn cậu nghĩ nhiều."

Không biết Cố Hòa Sinh xuất hiện bên ngoài lều trại từ lúc nào, có lẽ là cảm thấy trong lúc vô tình mình nghe được hai vợ chồng thân mật nói chuyện, có chút xấu hổ ho khan hai tiếng.

Từng thấy được thân thủ của Lục Thanh Nghiên xong, ông ta cũng không lo lắng chuyện Lục Thanh Nghiên kéo chân sau.

"Xem đi, đội trưởng của anh đều cảm thấy em có năng lực."

Lục Thanh Nghiên tràn ngập đắc ý, nháy mắt đầy nghịch ngợm với Chu Cảnh Diên.

Vì lời nói của Cố Hòa Sinh, cộng thêm anh cũng muốn ở bên Lục Thanh Nghiên lâu hơn một chút, cuối cùng Chu Cảnh Diên vẫn đồng ý.

Cố Hòa Sinh đưa một ít tài liệu cho Chu Cảnh Diên, lần này mới tính chân chính rời đi.

Tỉnh A cách tỉnh C, khoảng chừng ngồi xe lửa hai ngày.
Bình Luận (0)
Comment