Chương 182: Nghe ngóng
Ông ta là bộ đội xuất ngũ, thật ra tin chuyện này thì không tốt lắm.
Nhưng người trong thôn đều tin, ông ta cũng không thể chống đối lại mọi người nói rằng trên thế giới này không có ma quỷ.
Đại đội trưởng gật đầu: “Tôi hiểu.”
Từ Toa: “…”
Tôi không nói chuyện, tôi không tiếp chuyện, tôi không tồn tại…
Đại đội trưởng: “Tôi đi qua xem thử vậy.”
“Tôi đi cùng ông.”
“Tôi cũng đi!”
Từ Toa dù cố gắng hết sức giả vờ mình không tồn tại nhưng cũng cùng đứng dậy nói: “Cháu cũng đi.”
Lần này thật sự không phải cô tò mò mà là muốn đi xem thử người ta sợ hãi như thế nào, không ổn thì có thể lén lút bồi thường một chút nhỉ?
Nói cho cùng thì ai bảo chấn thương tâm lý thì không phải là chấn thương chứ?
Dù không cố ý nhưng cũng là lỗi lầm của cô.
Một nhóm người của đại đội hùng dũng đi đến đầu bờ ruộng, hôm nay mọi người làm việc không chú tâm, toàn nói đến chuyện kia.
Giọng của Thổ Cẩu Tử cực kỳ lớn: “Tôi không quan tâm các người nghĩ thế nào nhưng tôi tin tưởng Đại Hổ, Nhị Hổ. Có lúc nào mà bọn họ nói láo đâu?”
Mẹ của Đại Hổ và Nhị Hổ: “Thằng nhóc này, cháu đúng là người hiểu chuyện.”
Đại đội trưởng: “Mấy người la cà ở đây nói mấy chuyện này làm cái gì? Có phải đã quên bây giờ không được phép tuyên truyền mấy thứ này không? Tự các người muốn xui xẻo thì cũng đừng làm liên lụy đến những người khác ở trong thôn! Chuyện như thế này, không cần biết có cái gì thì cũng đều là không có! Đại Hổ, Nhị Hổ, hai đứa chính là đã hoa mắt.”
Đại Hổ, Nhị Hổ còn chưa nói chuyện.
Thổ Cẩu Tử không nhịn được, rõ ràng anh ta đã gặp quỷ, mấy người này vì sao mà cứ khăng khăng nói không có. Nếu như mọi khi thì ngay cả rắm Thổ Cẩu Tử cũng không đánh một cái ấy chứ, nhưng chuyện gặp quỷ quả thật là đã kích động anh ta, sợ hãi quá đến mức đái ra quần luôn rồi, mà mấy người này nói không có. Làm thế nào có thể không có được hả?
Anh ta nói: “Tôi cũng đã nhìn thấy!”
Nói xong anh ta lập tức phản ứng lại, chuyện này không thể nói như thế, anh ta nói: “Lúc tôi đi nhà vệ sinh cũng đã nhìn thấy!”
Chị ba Tam Hoa Nhi của Thổ Cẩu Tử cũng đứng về phía em trai: “Em tôi thật sự đã nhìn thấy, nó đã sợ đái ra quần luôn đấy…”
Một nhóm người: “…”
Thổ Cẩu Tử: “!!!”
Đại đội trưởng: “Nhà của cậu không phải ở dưới núi à? Cách đầu bờ ruộng một khoảng chứ nhỉ?” Ông ta chau đầu chân mày lại.
Từ Toa: “???”
Cô không có đi xuống núi!
Nhà cô đi đến nhà vệ sinh cũng sẽ không đi qua đường xuống núi.
Chỉ là, Từ Toa nhìn thấy người ta rưng rưng nước mắt, chuyện đái ra quần mà cũng có thể nói ra để chứng minh cho mình, e rằng là thật rồi.
Cô không hù dọa người ta, vậy có lẽ là Giang Phong?
Cũng có khả năng đó.
Từ Toa âm thầm ghi nhớ người này trong lòng, bất kể như thế nào thì mấy người này đã bị kinh hãi, cô chắc chắn ít nhiều gì thì cũng phải bồi thường một chút. Đồng thời cô cũng để ý đến những người khác, định xem thử còn có ai bị dọa nữa không.
Nếu như có thì cùng bồi thường luôn.
Tinh thần Từ Toa phấn chấn hẳn lên, mà lúc này đại đội trưởng cũng nói: “Chuyện như thế này đều là chuyện không hay, mọi người đừng ở trong thôn…”
“Bác cả ơi!” Một tiếng gọi đau xé ruột gan truyền đến.
Đại đội trưởng bị dọa suýt ngã, Phương Kiến Quốc ở kế bên vội đỡ ông ta rồi nói: “Cẩn thận chút.”
Đại đội trưởng vừa quay đầu thì thấy người này chẳng phải ai khác mà chính là Trần Tam.
Trần Tam đang đạp xe đạp, không biết từ đâu trở về, vừa về đến liền nói: “Bác cả, thôn Hạ Tiền Tiến xảy ra chuyện lớn rồi!”
Mọi người: “???”
Thôn Hạ Tiền Tiến xảy ra chuyện, có liên quan gì với bọn họ nhỉ?
Nhưng mà cũng là chuyện tốt, vội hỏi: “Chuyện gì chuyện gì thế?”
Trần Tam thở hổn hển: “Thôn Hạ Tiền Tiến có ma quỷ lộng hành!”
Mọi người: “!!!”
Từ Toa: “…” Giang Phong hành động nhanh thật đấy!
Đại đội trưởng lập tức kéo Trần Tam lại: “Chuyện thế nào? Cháu nói thử cho bác xem có chuyện gì vậy?”
Trần Tam: “Sáng nay cháu đến thôn Hạ Tiền Tiến tìm nhân viên tạm thời cùng cháu là Tiền Quế Nhi, vừa vào thôn của họ đã nghe nói thôn của họ xảy ra chuyện. Nhà họ Bạch chính là nhà mẹ của chị dâu hai của cháu, tối qua đã có ma quỷ lộng hành.”
Đây cũng là nguyên nhân mà anh ta kêu la thất thanh, dù thế nào đi nữa thì ít nhiều cũng có liên quan đến nhà bọn họ.
Anh ta run cầm cập kể: “Nghe nói tối qua anh hai Bạch nghe thấy tiếng động nên tỉnh dậy, vừa ra cửa đã nhìn thấy một sân toàn là người giấy, xe ngựa và vòng hoa. Sau đó không biết thế nào mà cây gỗ trên xà nhà lại lăn xuống đập thẳng vào anh ta. Người ta kể đã bị đập gãy chân rồi!”
Từ Toa: “!!!”
Gãy chân!!!