Chương 347: Đáp lễ
Khi tính sổ vào cuối năm, vậy mà lại phát hiện ra trong ba tháng này, người ít nhất cũng kiếm được hai mươi đồng. Người kiếm được nhiều nhất thì ba mươi mấy, gần bốn mươi đồng!
Mọi người vô cùng hào hứng, nhao nhao cảm khái, năm nay xem ra có thể trải qua một năm tốt lành rồi.
…
Thời tiết cuối năm vô cùng lạnh, chẳng qua tuy rằng thời tiết rất lạnh, nhưng lòng người lại rất nóng như lửa.
Cũng không thể xem nhẹ số tiền này được, một năm này bọn họ chia xong lương thực, tiền còn thừa lại chưa chắc được đến hai mươi, nhưng một đồng chí nữ có thể kiếm được nhiều tiền như vậy trong ba tháng, là điều khiến người ta cảm thấy khiếp sợ. Chẳng trách, người nào cũng bằng lòng làm công nhân, vì công nhân kiếm tiền nhanh mà!
Nhưng bởi vì mọi người đều kiếm được chút tiền, nên năm mới này, mọi người đều tụm năm tụm ba đi tới công xã mua hàng tết.
Nhà họ Từ ngược lại không cần mua hàng tết, Từ Toa đi qua đi lại, ngược lại cũng mang được không ít đồ về. Thực ra đồ mà cô mang về, chất lượng đều vô cùng tốt, còn có thứ có chất lượng khác hẳn với ở thời đại này, cho là bột gạo hay là dầu đường và muối, khi cần nói không nói, khi không cần nói thì lại nói, rõ ràng đều khác hẳn. Nhưng cũng may, có vài chuyện Từ Toa có thể đẩy lên người phó trấn Du.
Bọn họ làm cán bộ ở thị trấn, được phá lệ cung cấp lương thực loại tốt.
Nhà họ Từ không có công nhân, trong thôn cũng không có đến mấy công nhân, càng đừng nói đến làm cán bộ. Cho nên những chuyện này đều không thể giúp đỡ.
Đương nhiên, nhà họ Từ cũng sẽ không tự mình lôi vẻ giàu có ra để đắc ý, cho nên trong nhà có khách tới muốn ăn ngon một chút, đều sẽ trộn lẫn một ít lương thực phụ vào, cho nên chuyện này cũng không rõ ràng.
Bản thân người nhà họ Từ cũng không có nghi ngờ gì.
Dù sao thì phó trấn Du vẫn luôn qua lại với Từ Toa, thường xuyên tặng một vài thứ tới đây. Cho nên điều này lại càng có sức thuyết phục hơn. Có vài chuyện chính là như vậy, khi bắt đầu còn cảm thấy rất khiếp sợ, nhưng nhiều lần rồi, quen rồi cũng rất tự nhiên.
Mà bởi vì đây là năm mới đầu tiên của Từ Toa ở bên này, cô bận rộn cũng không biết đang chuẩn bị cái gì, đông một đầu tây một đầu giống như ruồi bọ không đầu, nhưng ngược lại cũng mua được không ít đồ. Mà cùng lúc đó, Từ Toa cũng liên tiếp nhận được mấy bao tải.
Trong này có đồ mà ba cô là Từ Hồng Vĩ gửi tới, cũng có chiến hữu của mẹ cô gửi tới, đại khái bởi vì có người có quan hệ đã giải ngũ, hơn nửa tháng cuối năm này, Từ Toa nhận được bảy, tám bao tải. Sau khi cô mở bao cũng xác nhận là có chuyện như vậy.
Cô lặng lẽ ghi nhớ những người này, chuẩn bị thu xếp đồ đạc, nhanh chóng gửi ra ngoài một đợt trước năm mới, như vậy vận may tốt khoảng chừng trước năm mới có thể nhận được.
Nhưng chuyện này cũng khiến Từ Toa chợt nghĩ đến, nên chuẩn bị cho dì Du một ít quà tết, tuy rằng bình thường hai nhà đều có qua lại. Nhưng làm sao năm mới có thể không chuẩn bị quà được chứ. Bởi vì vẫn luôn qua lại, nên cô biết, con gái nhỏ ở nhà dì Du qua năm mới sẽ đính hôn vào đầu xuân.
Từ Toa: Người ở thời đại này, kết hôn cũng sớm quá.
Nhưng ngược lại, cô nghĩ đến tặng quà gì, cô thêm một đôi vỏ gối to hình hoa mẫu đơn màu đỏ, ngoài ra chuẩn bị bốn con cá đông lạnh, một cân thịt heo đông lạnh. Ngoại trừ ba thứ này, lại thêm một cân đường nữa.
Tặng quà không có số lẻ, đây cũng là điều mà sau khi Từ Toa tới đây mới hiểu được.
Nhưng đừng thấy quà mà Từ Toa tặng cho nhà họ Du nặng, quà nhà họ Du tặng lại cũng không ít. Lần nào, đôi bên cũng đều chân thành cho rằng mình đã chiếm lời của đối phương.
Cuối năm mọi người bận rộn, nhà họ Du cũng không giữ Từ Toa lại.
Từ Toa chở bột sữa lúa mạch, đậu phộng rang, và bánh quẩy chiên về nhà, từ xa đã nhìn thấy một người đàn ông quân nhân đeo một cái túi to, cô tò mò liếc thêm một cái, không biết đây có phải là nam chính hay không, nhưng cho dù có phải hay không, thì Từ Toa cũng tăng tốc độ đạp xe hơn.
Cô phi nhanh chuồn về nhà!
“Bay” vụt qua người đàn ông mặc quân trang.
Nam chính gì đó, không thể trêu vào.
Trong nguyên tác, cuối năm nam chính về nhà kết hôn, kiếp trước là có Hồ Hạnh Hoa, nhưng kiếp này thì không có! Có chuyện của Hồ Hạnh Hoa, nên bác gái nhà họ Triệu cũng chướng mắt người bình thường, gần đây vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mấy thiếu nữ chưa kết hôn có điều kiện không tệ.