Chương 358: Quà
Từ Toa ưỡn ngực: “Trời sắp tối rồi, anh sẽ nhẫn tâm nhìn đồng bọn của mình một mình đi về nhà sao?”
Giang Phong bị cô chọc cười, nói: “Em đó.”
Anh không nhịn được mà duỗi tay xoa đầu cô một cái.
Từ Toa: “Ôi cái anh này…”
Giang Phong: “Nếu em đã nói như vậy rồi, vậy anh sẽ trực tiếp đi luôn. Ồ đúng, mảnh nhân sâm đó là em cho anh, anh thấy ba em đang rất cần nó, nên truyền tay cho chú rồi. Anh đoán, ba em có khả năng có hơi mơ hồ, cái này cần em đi xử lý rồi. Thật ngại quá, kêu anh lừa trẻ con còn được, chứ kêu anh lừa ba em, anh thấy có hơi không ổn cho lắm, em sẽ không trách anh chứ?”
Anh nhìn Từ Toa với đôi mắt sáng ngời và trong suốt.
Từ Toa sa sầm mặt mũi: “… Câu này của anh, sao lại khiến người nhìn thấy mà muốn bảo vệ thế nhỉ?”
Giang Phong: “?”
Từ Toa rất khẳng định: “Phối hợp với gương mặt anh, lại càng trong sáng hơn.”
Giang Phong: “?”
Từ Toa vỗ vai anh, người năm bảy mươi thật thuần phác.
“Không ngờ vậy mà nhân sâm đó lại là thật, em còn tưởng là giả.” Từ Toa thuận miệng nói một câu, cô cho rằng những mảnh sâm ở tiệm thuốc đó đều là mảnh củ cải. Trước đây những ông cụ bà cụ ở gần bọn họ đều mua mảnh sâm đó, nhưng đến ngày mười lăm tháng ba, sau khi rất nhiều thứ đều là lấy giả tráo thật như vậy bị phanh phui, mọi người nhắc đến là tức giận. Sâu sắc cảm thấy mình đã bị lừa, cho nên mảnh sâm ở tiệm thuốc bán cũng không được tốt lắm.
Không ngờ, ngược lại thứ này lại là thật.
Giang Phong: “Tuy rằng là thật, nhưng thật sự không có cách nào so được với cái mà Thổ Cẩu Tử bán cho anh vào lần trước.”
Từ Toa nở nụ cười, nói: “Em nghe Hoàng Diệu Thường nói, hiện giờ cả nhà Thổ Cẩu Tử đều rất chịu khó.”
Giang Phong gật đầu: “Cái này đúng.”
Hai người ngược lại cũng không sợ lạnh, mùa đông đứng ở cửa nói chuyện phiếm, khiến cho Từ Hồng Vĩ mỗi lần thò đầu ra lại lẩm bẩm: “Thật sự còn muốn tiễn người về nhà sao? Một thanh niên trưởng thành có thể có chuyện gì được chứ? Sao lại sợ như vậy? Còn nữa, Từ Toa là một cô gái nhỏ đi về một mình, nào có an toàn? Không được, mình phải đi đón con bé.”
Từ Sơn: “Hai đứa nó đã đi đâu, còn đứng ở cửa sân nói chuyện kìa.”
Mặt của Từ Hồng Vĩ thành công tối tăm hơn một chút.
Nhưng Từ Toa cũng không biết ba cô đang cảm khái củ cải trắng nhà mình đã bị heo phá rồi, cô ngược lại nói với Giang Phong: “Sau này nếu như chính sách khác đi, chúng ta tự mình mua xe, sau đó tới đông bắc thu mua một xe củ cải cho anh, à không, nhân sâm chứ.”
Cũng chẳng biết Giang Phong tin hay là không tin, mà chỉ gật đầu đáp: “Anh thấy được đấy, vậy có phải bây giờ anh nên học lái xe không?”
Từ Toa: “Được đó, đợi qua đợt thời tiết không tốt này đã, rồi anh đi tập xe.”
Giang Phong cười, bảo: “Anh thấy được.”
Giang Phong nhìn gương mặt nhỏ của cô bị gió thổi đến đỏ bừng, hỏi: “Có lạnh không?”
Từ Toa: “Đương nhiên rồi, người cũng không phải khúc gỗ.”
Anh cười: “Vậy vào trong đi, nếu ba em không thoải mái, em cứ tới gọi anh, à đúng rồi…”
Anh ngẩng đầu nhìn lên trời, bảo: “Tối nay xem chừng có thể có tuyết rơi đấy.”
Thời tiết lạnh quá đáng, lại còn âm u.
Từ Toa hiểu lời này của anh, cô ra dấu bằng tay “OK”, đó chính là tối nay sẽ tìm một chỗ “ấm áp” nói chuyện.
Vào thời điểm mùa hè này, vừa vào thành phố Giang Hải lại lạnh đến run lập cập, nhưng bây giờ thì khác, bây giờ là mùa đông, nghĩa là tuy thành phố Giang Hải cũng lạnh, nhưng lại có nhiệt độ cao hơn nơi này một chút, ngược lại cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Từ Toa chạy bước nhỏ vào nhà, hà hơi lên tay: “Đói quá đói quá, mợ, có thể ăn cơm chưa?”
Cổ Đại Mai: “Sắp rồi, sắp rồi.”
Cô ta cũng rất vui vẻ.
Tuy rằng bây giờ điều kiện trong nhà cũng tốt lên rất nhiều, có thể nhìn thấy lương thực loại tốt, cũng có dầu trên bàn cơm. Nhưng ăn sủi cảo thì vẫn rất ít. Khi cô ta vừa mới gói sủi cảo, cảm thấy cả người đều có sức.
Nữu Tể lại càng ngồi trên một cái ghế nhỏ, nhìn về phía nồi với vẻ chờ mong, như thể có thể nhìn ra được một bông hoa vậy.
Phải nói, Nữu Tể cũng chiếm lời hơn người khác, bởi vì cô bé còn nhỏ, cho nên có đôi khi Từ Toa ăn vặt sẽ đút cho cô bé ăn, ngược lại đứa trẻ mới khoảng hai tuổi, đoán chừng cũng sẽ không nhớ được. Mà cho dù có nhớ, hơi lớn một chút, trí nhớ cũng mơ hồ, nên Từ Toa cũng có thể lừa được. Nhưng người lớn ở trong nhà thì thật sự không được.
Nhưng cho dù thi thoảng được đút ăn, thì lòng nhiệt tình của Hổ Nữu đối với sủi cảo vẫn rất cao.