Chương 399: Đính hôn
Số gạo này họ đổi thành bột mì loại hai, thịt thì lại không nỡ đổi, một nhà năm cân, vậy thì có thể ăn được một năm. Bây giờ dù sao cũng không thiếu tiền lắm, hai nhà đều không làm việc, Giang Phong chuẩn bị cho họ hai xấp vải, cố gắng hết sức tìm loại vải bây giờ thường thấy, một xấp màu vàng đất, một xấp màu xám, đều có thể may được ít nhất hai bộ đồ.
Từ Toa không quan tâm họ phân chia như thế nào nhưng cũng biết họ đã có số tiền này thì cuộc sống trong mấy năm này của họ chắc chắc không khó khăn lắm. Hơn nữa, có thể nói là đã chuyển mình.
Bọn họ vẫn luôn bị áp lực gánh nặng của cuộc sống nên mới ngày càng tệ hơn, nhưng bây giờ đã có dư, vậy thì sẽ không kém được.
Thỉnh thoảng Từ Toa suy nghĩ bản thân mình từ lúc xuyên không đến nay, cảm thấy mình cũng coi như là khá có trái tim thánh mẫu.
Nhưng trong lòng cô vẫn rất vui mừng. Ở bên chỗ cô giữ bao nhiêu đồ như thế mà trông người họ hàng hiền lành chất phác đói đến mức gầy trơ xương, đây cũng không phải là tác phong của cô. Dù sao đi nữa cô chính là người như vậy đó, nếu như là người tốt thì cô sẵn lòng cố gắng hết khả năng của mình giúp đỡ người ta một chút.
Nếu như là người mình ghét thì rất lạnh nhạt.
Yêu hận vô cùng rõ ràng.
Có lẽ không có nhiều ranh giới rõ ràng ở thế giới này như thế nhưng Từ Toa mưu cầu niềm vui cho chính mình.
Có tiền khó mà mua được sự vui sướng của cô!
Năm mới đợt này, cuộc sống ở thôn Thượng Tiền Tiến vô cùng tốt, nhà nhà người người vào tối 30 Tết đều có thể ăn một bữa sủi cảo. Ngay cả hai anh em đơn côi Tiểu Lâm Châu cũng không ngoại lệ, hai đứa nhỏ không biết gói sủi cảo nhưng lại vẫn được ăn sủi cảo. Đây là chú Tiểu Giang mang qua tặng, bọn chúng đã mặt dày mà nhận lấy.
Vốn dĩ Giang Phong muốn đón năm mới cùng với anh em hai đứa nhỏ, chỉ có điều nhà họ Từ gọi anh qua gấp nên Giang Phong đã thay đổi kế hoạch.
Bởi vì Từ Hồng Vĩ trở về nên mối quan hệ của Giang Phong và Từ Toa trái lại đã được định chắc.
Chính là vào buổi tối hôm 30 Tết ấy, Từ Hồng Vĩ nhìn Giang Phong rồi lại nhìn Từ Toa, nói:
“Trước khi ba đi, hai đứa đính hôn đi.”
Giang Phong: sững sờ.
Từ Toa: “Ôi mẹ ơi.”
Từ Hồng Vĩ nghiêm túc: “Nếu đã quen nhau thì dĩ nhiên hướng đến chuyện kết hôn. Các con đính hôn trước, cũng coi như là định ước cho hai bên. Sau này hai bên qua lại với nhau cũng hợp tình hợp lý. Đợi hai năm sau thì kết hôn.”
Ông đã tính toán, đến lúc đó Từ Toa 19 tuổi, tuy rằng coi như là kết hôn muộn nhưng vẫn coi là ổn.
“Mọi người thấy sao?”
“Mẹ thấy được đó, như vậy cũng bớt đi vài người nhiều chuyện nói ra nói vào.” Bà Từ tán thành.
Rất nhanh sau đó khóe miệng của Giang Phong đã vui sướng đến mức toét đến mang tai, gật mạnh đầu rồi nói: “Được ạ!”
Từ Toa trợn trừng mắt nói: “Sao mọi người không thử hỏi ý kiến của con vậy?”
Từ Hồng Vĩ: “Bây giờ không phải đang hỏi ý kiến của con sao? Hơn nữa, con còn có thể không đồng ý à?”
Chuyện này, Từ Toa gãi đầu, cô chưa từng nghĩ đến, mình đính hôn sớm như thế. Cô với Giang Phong, qua lại cũng không được bao lâu mà!
Hai bàn tay của Từ Toa quấn lại với nhau, có hơi mông lung, tiến triển của bọn họ nhanh như gió lốc, Từ Toa cảm thấy cả người mình đều hoang mang rối loạn. Cô cau mày một chút rồi nói:
“Con cảm thấy nhanh quá.”
Đôi mắt Giang Phong rủ xuống rồi lập tức ngẩng đầu lên nhìn cô, mỉm cười nói: “Đính hôn chứ không phải là kết hôn đâu.”
Từ Toa nhìn nghiêng.
Giang Phong dịu dàng mà điềm đạm nói: “Chúng ta có thể đính hôn trước, nếu như em cảm thấy anh không tốt, vậy thì chúng ta có thể hủy bỏ hôn ước.”
Từ Toa: “À.”
Giang Phong nói khẽ: “Nếu như chúng ta không đính hôn mà cả ngày ở bên nhau, đối với danh tiếng của em không tốt. Bây giờ ít nhất thì chúng ta đã có một lý do quang minh chính đại, không phải sao?”
Tuy rằng Từ Toa cảm thấy logic không đúng lắm nhưng trái lại cũng không phản bác lại cái gì không đúng.
Chỉ có điều rất nhanh lại nói: “Vậy thì đính hôn rồi lại từ hôn không phải danh tiếng càng không tốt hả?”
Giang Phong mỉm cười: “Nhưng bây giờ chúng ta không có danh phận sẽ gây ra nhiều rắc rối. Còn về sau này, sao em biết chúng ta nhất định sẽ từ hôn chứ? Anh trái lại cảm thấy xác suất chúng ta kết hôn càng lớn hơn. Em không muốn đánh cược một chút à?”
Con người Từ Toa dễ dính kế khích tướng nhất, quả nhiên, cô ngẩng đầu lên nói: “Mắc gì mà em không dám chứ? Chuyện này có gì đâu!”
Giang Phong: “Đúng rồi, em xem rõ ràng xác suất thắng lớn vậy có gì mà không dám chứ?”
Giang Phong tiếp tục nói: “Hai năm này, anh sẽ biểu hiện thật tốt.”
Vừa nãy Từ Toa còn hơi thấy là lạ, bây giờ ngược lại mỉm cười nói: “Vậy, được rồi!”