Chương 402: Con thật lắm chuyện
Bà Từ khẽ lắc đầu, tình cảm của đôi trẻ này ấy à, lúc ở chung với nhau luôn mang theo một chút mùi vị dính người.
Mấy người họ lại bàn bạc tiếp chuyện đãi tiệc, nghe nói ba mẹ và anh em của mình cũng được có trong danh sách mời, Cổ Đại Mai hớn hở đồng ý, ánh mắt nhìn Giang Phong vô cùng hiền từ. Tuy rằng nay là 30 Tết nhưng bây giờ cũng không đốt pháo.
Nhưng cho dù như thế, Giang Phong cũng không đi vội.
Bọn họ tụ họp với nhau, bàn bạc các vấn đề chi tiết.
Từ Toa ngồi dưới đèn dầu, bởi vì đón Tết nên bà Từ còn châm một cây đèn cầy, cả căn phòng sáng sủa hơn trước kia. Từ Toa ôm gối ngồi ở đầu giường gần lò sưởi nói:
“Nóng mông.”
Từ Sơn: “Cháu cảm thấy nóng thì ngồi về chỗ đuôi giường xa lò sưởi một tí đi chứ?”
Từ Toa lời lẽ hùng hồn nói: “Đuôi giường lạnh.”
Từ Sơn: “Không lạnh đâu! Mẹ ơi có thể bỏng một chút nữa đó.”
Từ Toa leo vào đuôi giường, quả nhiên rất ấm áp!
Cô cảm thán: “Mọi người cũng quá bất công đi, cuối giường ở phòng cháu không ấm áp như thế.”
Bà Từ dở khóc dở cười nói: “Phòng của cháu là cháu ở, cháu ngủ ở đầu giường lò, để cả cái giường nóng hầm hập làm cái gì chứ! Cháu lại cũng chẳng lăn lộn ở trên đó.”
Chuyện này quả thật không phải bà Từ tiết kiệm mà thực chất là không dùng đến, giường lò này lại không thể tự điều chỉnh nhiệt độ, bọn họ đốt nóng giường lò chắc chắn phần đầu giường sẽ ấm trước, nếu như muốn cuối giường cũng ấm vậy thì ở đầu giường sẽ vô cùng nóng.
Như thế ngược lại giấc ngủ vô cùng không thoải mái.
Cho dù là mùa đông, nóng quá cũng khó chịu.
Từ Hồng Vĩ nhìn Từ Toa nói: “Bỗng nhiên ba phát hiện, con lắm chuyện thật đấy.”
Từ Toa chớp mắt: “Vậy thì sao chứ? Bà của con sẵn lòng chiều con.”
Cô trượt qua bên cạnh bà Từ, ôm bà, khiêu khích nói: “Sao nào!”
Từ Hồng Vĩ bó tay, những người còn lại đều mỉm cười.
Tuy rằng Từ Hồng Vĩ mới trở về nửa tháng nhưng mọi người vẫn nhìn ra được, cái người này lúc đối mặt với con gái nhà mình thì chẳng hề có nguyên tắc gì cả. Dù hai ba con họ luôn tranh luận nhau nhưng thật ra, ha ha.
Người cưng chiều Từ Toa nhất chính là ông.
Thật ra chính Từ Toa cũng cảm nhận được, vì vậy mới càng làm loạn.
Cô chính là kiểu người cho một chút ánh nắng liền tỏa sáng chói chang!
Chỉ có điều, cô cảm thấy mình như thế chẳng có gì là không nên cả.
Vốn dĩ chính là như thế mà, thiếu nữ thời kỳ 16, 17 tuổi mà không lăn lộn, vậy lẽ nào đợi đến 26, 27 hay 36, 37 à?
Cho nên ấy à, tuổi trẻ bồng bột, không phải thói xấu.
…
Lễ đính hôn của Từ Toa nhanh chóng được chuẩn bị, cô được rất nhiều người trong thôn quan tâm nên đã có không ít người đến giúp. Vào ngày Từ Toa đính hôn, ngoài gia đình bà cả, còn có một số người trong làng đến giúp, tuy nhà Giang Phong không có ai, nhưng lại rất náo nhiệt.
Thật ra mà nói, nhà Giang Phong không có ai, nhưng nhà bà Từ cũng khá cô quạnh, trừ đại gia đình nhà chị dâu cả thì thực sự cũng chẳng còn ai. Ai đã từng trải qua nạn đói đều hiểu rằng, đến cuối cùng chỉ có thể sót lại vài người.
Trong thôn không phải cũng chỉ có mỗi bọn họ như thế, chỉ là mọi người không hiểu, tại sao nhà họ Từ lại chọn một thanh niên như Giang Phong. Tuy nói mối quan hệ giữa Giang Phong và Từ Toa có vẻ tốt hơn những người khác, nhưng trong lòng mọi người đều không có cảm giác hai người sẽ thành một đôi.
Nhà Từ Toa là gia đình thế nào chứ? Còn nhà Giang Phong thì sao? Nói ra thì rõ ràng là không môn đăng hộ đối. Càng khỏi phải nói đến việc Giang Phong có phần mang lại xui xẻo.
Từ Toa không biết thật ra sau lưng mình có vài người thân thiết với bà Từ, ví dụ như thím cả Hà chẳng hạn, không đếm xỉa gì khiến người khác không thích, cũng đã từng khuyên bà Từ, có gì nói đó. Bọn họ không hiểu động vật hay không phải động vật, chỉ biết họa ập lên đầu nhưng không chết thì đều cho rằng Giang Phong là kẻ xui xẻo. Anh chính là kẻ đem đến đủ thứ phiền toái cho gia đình. Nếu những điều mà người bên cạnh nói là bôi nhọ, vậy do chính người nhà mình nói thì có còn thế không? Vậy nên, mọi người đều không nhẫn tâm để Giang Phong và Từ Toa thành một đôi. Nhìn thẳng vào vấn đề, cô gái Từ Toa này tuy có vẻ hơi lười biếng, nhưng tính cách lại rất tốt và có lương tâm.
Có điều bà Từ đã khuyên nhủ được người bên cạnh, bà ấy không nói Giang Phong với Từ Toa tự cảm mến nhau mà đẩy câu chuyện về phía Từ Hồng Vĩ, là do Từ Hồng Vĩ cảm thấy Giang Phong khá tốt. Với lại, ông ở trong quân đội đã lâu, hoàn toàn không tin có người sẽ mang lại vận xui, ông chỉ xem tính cách người đó.