Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431. Thuyết Phục

Chương 431. Thuyết phục Chương 431. Thuyết phục

Chương 431: Thuyết phục

Hoàng Diệu Thường: “Nhưng mà… bác sĩ mà các anh quen còn không có, làm sao Giang Phong có thể có được, anh ta chỉ là một bác sĩ thôn thôi.”

Anh cả Hoàng: “Bởi vì Giang Phong xui xẻo.”

Hoàng Diệu Thường: “…”

Anh nói câu này, có tin Từ Toa có thể nướng chết anh không? Ừm, Từ Toa làm được đấy.

Hoàng Diệu Thường vô cùng có lòng tốt nhắc nhở: “Anh, việc này, ở nhà nói còn được, chứ đừng nói ra ngoài, Từ Toa rất bảo vệ Giang Phong.”

Anh cả Hoàng không hiểu.

Hoàng Diệu Thường nói thẳng: “Cô ta thật sự có thể tìm tới cửa đánh nhau đấy.”

Anh cả Hoàng: “… Nhìn cô ta rất giống một cô gái nhỏ đơn thuần đáng yêu mà.”

Hoàng Diệu Thường như thể nhìn thấy quỷ: “… Anh lại nói lời kỳ quái gì thế? Có khả năng như thế được sao?”

Anh hai Hoàng quay đầu lại, một lời khó nói hết: “… Anh cả, anh thật sự không hiểu hệ thống tình bạn của em gái anh rồi. Cô ta có thể qua lại với em gái anh, sẽ là một cô gái dịu dàng đáng yêu gì đó được sao?”

Anh cả Hoàng: “…”

Anh cả Hoàng ho khan một tiếng, nói tiếp: “Anh chỉ nghĩ, tuy rằng những năm này Giang Phong vẫn luôn nghiên cứu một vài loại thảo dược trung y, nhưng dù sao cậu ta cũng xuất thân từ tây y chính quy, cậu ta biết tính quan trọng của một vài loại thuốc. Mà bản thân cậu ta lại xui xẻo như vậy, anh đã tận mắt nhìn thấy rồi, một đám người bọn anh cùng đi lên núi, nhưng mấy con heo rừng đó cứ liều mạng đuổi theo một mình cậu ta, hoàn toàn không coi bọn anh ra gì. Bọn anh cứ từ từ đi xuống núi, mọi người đều kịp thời chạy thoát. Với loại bản chất cực đoan xui xẻo này, mà cậu ta cũng không phải thằng ngốc nữa, còn có thể không giữ lại chút đường lui cho mình sao? Để lại chút thuốc đề phòng lúc khẩn cấp, cũng khó chút nào.”

Anh ta lại bảo: “Bản thân cậu ta đã từng làm trong bệnh viện lớn, tuy rằng thời gian không dài, nhưng cũng là từng làm. Nói không chừng sẽ mua một ít. Còn nữa, rất nhiều bạn học của cậu ta đều ở trong ngành này, cho dù cậu ta muốn dùng chắc chắn cũng sẽ tìm được cách. Không giống như chúng ta chẳng biết gì cả. Em gái, anh ngoại trừ đầu cơ trục lợi với đánh vợ ra, cũng không có thói quen xấu gì, đúng chứ? Lại nói, đầu cơ trục lợi nào có tính là vấn đề gì đâu, cũng là vì cải thiện điều kiện gia đình mà thôi. Về phần đánh vợ, non nửa năm nay anh cũng không động tay, còn nữa, vốn dĩ anh cũng là không thể nào nhịn nổi. Em nhìn con người anh xem, cũng không phải rất tệ, em giúp anh đi! Em nói với Từ Toa một chút, xem có thể giúp được hay không? Nếu như anh tự mình đi tìm Giang Phong, cậu ta chắc chắn sẽ mặc kệ. Người này nhìn thì dễ nói chuyện, nhưng thực ra hoàn toàn không phải như thế.”

Hoàng Diệu Thường khó tin: “Anh nói Giang Phong không dễ nói chuyện sao? Không phải chứ? Em cảm thấy anh ta rất dễ nói chuyện đấy!”

Anh cả Hoàng: “Ha ha. Em gái, em thấy anh kiếm số tiền này, cũng không phải tiêu cho mỗi mình đi? Cả nhà chúng ta đều có lời, anh còn đang làm công nhân hoạt động ở công xã vì em, em cũng không thể không giúp anh…”

Hoàng Diệu Thường: “Em giúp anh, nhưng em sợ Từ Toa không đồng ý.”

Cô ta nói thẳng: “Dù sao chuyện này ít nhiều vẫn có nguy hiểm, cũng không dễ nghe.”

Anh cả Hoàng: “Nếu như bình thường có thể đi bệnh viện, chúng ta còn cần tìm Giang Phong làm gì! Đây là không đi được mới tìm cậu ta. Em giúp nói lời dễ nghe nhiều một chút. Không phải các em là bạn tốt hay sao? Em nói với Từ Toa, anh tuyệt đối sẽ không để cô ta và Giang Phong làm việc không công đâu, chỉ cần Giang Phong bằng lòng giúp, không tính tiền thuốc, mà anh còn cho một khoản.”

Anh ta ra dấu một chút.

Hoàng Diệu Thường: “Một đồng?”

Anh cả Hoàng: “… Em nghĩ cái gì thế? Là mười đồng.”

Hoàng Diệu Thường cạn lời, cô ta oán trách: “Ai ra dấu mười đồng, mà dựng có một ngón thôi sao!”

Anh cả Hoàng: “… Nhầm! Không phải anh quá nôn nóng hay sao? Bên đó bị thương không đợi được!”

Hoàng Diệu Thường: “Được rồi, em sẽ đi tìm Từ Toa.”

Anh cả Hoàng thở phào một hơi, nói: “Em nhất định phải cố hết sức đó.”

Hoàng Diệu Thường: “Đương nhiên em biết rồi.”

Thực ra trong lòng Hoàng Diệu Thường rất sợ đi tìm Từ Toa vì chuyện này, nhưng cô ta cũng không thể trơ mắt nhìn bạn của anh trai mình xảy ra chuyện như vậy được, giống như anh cô ta nói, anh cả của cô ta làm những chuyện này là để cuộc sống của người trong nhà tốt hơn, cô ta cũng là một thành viên trong đó, đó là đã có lời rồi, làm sao cô ta có thể không giúp được.

Còn nữa, mạng người cực kỳ quan trọng.

Khi Hoàng Diệu Thường đi qua, thấy Giang Phong cũng ở đấy, ngược lại cũng vừa hay.

Bình Luận (0)
Comment