Chương 488: Bồi thường
Lão Chu đánh vợ đánh con, nhà lão Lý… Đó là lão Lý hận không thể để vợ cắt đứt với Chu Hưng Nghiệp.
Chẳng qua chờ đến khi bọn họ lấy được giấy tờ xuất viện của bà Từ sẽ càng thêm gà bay chó chạy.
Chẳng qua đó là chuyện của ngày mai.
Từ Toa: Tuy giả vờ bị đụng ăn vạ rất xấu, nhưng đối phó với kẻ hung hăng càn quấy thật sự sung sướng….
Đôi khi để đối phó với kẻ thiếu đạo đức, chúng ta thực sự không nên dùng những cách quá bình thường. Bởi vì bạn dùng cách bình thường thì người ta sẽ có cớ để mặt dày. Bà Từ là người trải đời nên rất hiểu loại người này. Nhớ lại năm đó trên đường chạy nạn, bọn họ đã gặp rất nhiều người vô liêm sỉ. Có người sẽ khiến bạn không hiểu não của họ rốt cuộc là để ở trong đầu hay là mọc dưới chân. Vì vậy, bà Từ cảm thấy loại người “bố đời” này phải gặp bà để bà cho chúng biết tay.
Bà Từ ghét cay ghét đắng cái nhà họ Chu này, nghĩ đến cảnh cả nhà ấy sỉ nhục con gái và cháu gái bà ấy, lại còn tính kế với con rể, bà ấy sao có thể bỏ qua được? Sức chiến đấu ấy bùng nổ ngay tức khắc, bà Từ là một “bạch liên hoa” lão làng, bà ấy đã từng lừa biết bao nhiêu chị em trong thôn với cái trò như vậy rồi, chẳng lẽ bây giờ có thể thất bại sao? Nhất định không thể nào! Bà ấy rên rỉ, nằm viện một mạch ba ngày liền.
Trong ba ngày này, bà cụ đã làm một cuộc kiểm tra tổng quát từ đầu đến chân và được sắp xếp điều trị. Dù là thời nào, khám bệnh cũng chưa bao giờ là rẻ, một màn này của bà Từ đã tiêu tốn hết hơn 100 tệ. Cái này rất đúng. Ai bảo bà Từ lớn tuổi chứ, toàn thân sao có thể không có bệnh được? Lần kiểm tra này đã thực sự tìm ra được một số bệnh vặt, với sự kiên quyết của Từ Hồng Vĩ, bà Từ cũng yên tâm chữa trị dứt điểm. Tất nhiên nếu Từ Hồng Vĩ không kiên quyết, bà Từ cũng muốn nhập viện để chữa bệnh, dù sao cũng đâu phải là bà ấy bỏ tiền ra. Có bệnh tại sao lại không chữa?
Phải nói là bà Từ diễn xuất rất đạt, thuộc hệ diễn xuất lâu năm. Bà ấy rõ là đã lợi dụng chuyện kiểm tra toàn thân để chữa bệnh cũ nhưng không ai nói được gì, hễ là người đã từng tiếp xúc với bà cụ, ai nấy cũng phải cảm thán bà ấy đã quá vất vả.
Đồng thời việc do nhà họ Chu làm cũng trở nên rõ ràng hơn. Càng quá quắt hơn là chỉ có mình ông Chu đến xin lỗi, vợ con ông ta lại không thấy đâu, điều này khiến mọi người chỉ trích rất nhiều. Mọi người cho rằng ông ta quá tệ, cứ cho là bảo vệ con thì tại sao vợ ông ta lại không đến xem có giúp được gì không? Quá đáng, rất quá đáng.
Thế nhưng Từ Hồng Vĩ đã nói một câu: “Có lẽ ông ấy không dám bảo vợ mình đến, với tính cách của vợ ông ấy, đến rồi cũng sẽ cản trở, tiếng tăm của ông ấy sẽ càng xấu hơn nữa.”
Bà Từ cười khẩy: “Đáng đời! Bà ta tốt nhất đừng có đến, nếu bà ta đến, mẹ sẽ cho bà ta biết thế nào là lễ độ! Trước mẹ không ở đây, bây giờ có mẹ rồi, phải tính bằng hết số nợ cũ!”
Bà ấy nhớ lời của Từ Toa, Khương Hồng đã xúc phạm con gái và Từ Toa cơ mà. Bà Từ sục sôi ý chí chiến đấu, Từ Toa cảm thấy rất tốt, gieo nhân nào gặt quả ấy, nếu nhà ông ta không gây sự trước thì cũng sẽ không có ngày hôm nay. Tuy Từ Toa nhớ mang máng mẹ cô cũng không chịu thiệt gì, cần đáp trả cũng đã đáp trả rồi. Nhưng điều này cũng không ngăn được bà cô ra mặt cho mẹ mình.
Hơn nữa, dù là Từ Toa hay Từ Hồng Vĩ, thật ra trong lòng đều tán thành với việc làm của bà Từ, bà ấy làm thế ít nhiều cũng sẽ giải tỏa được tâm trạng, sẽ không mãi chìm đắm trong đau buồn. Nỗi đau mất con tuy đã được 3 năm rồi, nhưng bà Từ cũng phải đến thanh minh mới thực sự bộc phát ra ngoài, cả người đều tỏa ra nỗi thất vọng cùng bi thương khó tả. Mà hiện tại, bà ấy muốn trút giận thay cho Từ Toa nên cả người đều bừng bừng sức sống. Nói chung đây cũng là việc tốt. Với lại, nhân đợt này bà Từ nhập viện, Từ Toa cũng rất muốn bù đắp cho bà ấy.
Bà Từ nằm viện rất vui vẻ, cùng lúc này, ông Chu và Khương Hồng đã bứt rứt lắm rồi, mới có ba ngày mà đã tốn hơn 100 tệ, thậm chí bà cụ còn không có ý định xuất viện cơ! Cứ thế sẽ tốn biết bao nhiêu tiền đây? Tiền trợ cấp một tháng của ông Chu là hơn 40 tệ, nếu cứ tiếp tục, ông ta không biết mình sẽ không có lương trong bao lâu nữa. Có điều bên phía trung đoàn cũng đã bàn xong rồi, căn bản sẽ không để ông ta lấy tiền mà trực tiếp trừ tiền viện phí vào tiền lương. Hai vợ chồng ở nhà đều thấy ngứa mắt nhau.