Chương 515: Kết hôn 4
Thời nay kết hôn chẳng có chặn cửa, nhét lì xì, biểu diễn tiết mục gì cả. Giang Phong vừa vào đã được nghênh đón vào trong phòng, anh bước vào cửa, vừa trông thấy Từ Toa thì cả người đờ ra, bởi vì để giữ một chút cảm giác thần bí nên Từ Toa hoàn toàn không nói cho anh cô sẽ mặc gì. Vì vậy lúc này nhìn thấy Từ Toa, mặt anh càng đỏ hơn, thẳng thắn thì thầm:
“Hôm nay em đẹp quá.”
Từ Toa không nhịn được lộ ra nụ cười xinh đẹp, còn mang theo chút giảo hoạt hỏi:
“Vậy bình thường em không đẹp à?”
Giang Phong cười rạng rỡ trả lời: “Em vẫn luôn rất xinh đẹp, trên thế gian này em là đẹp nhất, vẻ xinh đẹp của em là so với chính mình chứ người khác đều không so được với em.”
Anh chuyển bó hoa tươi lớn mà vẫn mang theo bên mình cho Từ Toa rồi nói: “Tặng cho em!”
Mọi người đang nghe ngóng ở bên ngoài cửa sổ: “Ôi chao!”
Cũng quá biết nói chuyện rồi?
Quả nhiên Từ Toa cũng cười rộ lên, cô nói: “Hôm nay anh cũng rất khôi ngô tuấn tú.”
Giang Phong học theo giọng điệu của cô nói: “Lẽ nào bình thường anh không khôi ngô tuấn tú à?”
Từ Toa nói rất thẳng thắn, cô miết ngón tay, hơi nghiêng đầu nói: “Bình thường còn kém một chút.”
Giang Phong thấy cô thật dễ thương, anh mỉm cười nói: “Vậy sau này anh sẽ luôn sửa soạn phong độ như này, được không?”
Từ Toa phồng má lên bộ dạng chính đáng nói: “Không được, em không muốn người khác cũng nhìn trúng anh đâu.”
Giang Phong vươn tay nắm tay của Từ Toa, cảm nhận thấy mồ hôi trong lòng bàn tay cô, xem ra, cô cũng căng thẳng, bỗng nhiên giữa lúc này Giang Phong không thấy căng thẳng nữa. Nếu như anh cũng căng thẳng vậy thì làm sao làm chỗ dựa cho cô được. Anh nắm chặt tay nhỏ của cô rồi nói:
“Được, đều nghe em cả, chuyện gì anh cũng nghe em.”
Anh dùng sức kéo một cái, Từ Toa thuận thế đứng lên, hôm nay Từ Toa mặc một cái đầm dài màu đỏ tươi, tuy rằng cũng là màu đỏ nhưng hoàn toàn không cùng kiểu màu đỏ trên áo sơ mi của Giang Phong. Có điều đứng cùng nhau thì bổ trợ cho nhau càng hợp, hơn nữa vì để kết hôn mà Từ Toa nuôi tóc, đã một năm không cắt tóc rồi, chỉ là nếu nói bím tóc dài thì chắc chắn không có, vừa đủ đến ngang vai thôi. Cô chải đầu bện tóc từ trên xuống tạo thành một cái vòng hoa nhỏ. Điểm xuyết thêm ngọc trai giả màu vàng trên tóc, bông tai cũng đeo loại cùng màu.
Giang Phong dắt Từ Toa, hai người cùng đi đến nhà chính, chính giữa của nhà chính có đặt bàn ghế, bà Từ còn có Từ Hồng Vĩ đã ngồi ở đó rồi.
Cùng ngồi ở bên kia còn có vợ chồng Từ Sơn.
Giang Phong dắt Từ Toa cùng nhau cúi rạp người xuống: “Ba, sau này con sẽ đối xử thật tốt với Từ Toa.”
Từ Hồng Vĩ chăm chú nhìn Giang Phong rồi gật đầu.
“Nếu như con dám đối xử không tốt với nó, ba cũng dám làm cả đời của con sống không tốt.”
Câu này của Từ Hồng Vĩ mang theo ý dọa dẫm nhưng Giang Phong chẳng hề mất hứng, nói:
“Đó là chuyện nên làm.”
Anh chuyên tâm kính một ly trà cho Từ Hồng Vĩ, lại kính một ly trà cho bà Từ:
“Bà ơi, cháu cũng cảm ơn bà đã bằng lòng giao Từ Toa cho cháu, sau này, cháu giống cô ấy đều là cháu ngoại của bà.”
Bà Từ gật đầu nói: “Hai cháu phải sống thật tốt.”
Giang Phong và Từ Toa đồng thời cất lời: “Chúng cháu hiểu.”
Lại kính trà cho vợ chồng Từ Sơn, lúc này Giang Phong mới dắt Từ Toa cùng ra ngoài, bây giờ đi ra ngoài mọi người mới nhìn thấy Từ Toa.
“Ôi trời ơi, đây là tiên nữ hạ phàm hả?”
“Từ Toa đẹp như vậy sao?”
Giang Phong chở Từ Toa, chiếc xe cứ thế hoành tráng chạy ra ngoài, một tay Từ Toa ôm Giang Phong, một tay khác thì ôm bó hoa, Giang Phong lái xe rất nhanh, làn váy của Từ Toa cũng lay động nhẹ theo chiều gió, từ xa nhìn lại, hai người họ giống như một bức tranh.
Một đường chiếc xe chạy qua, đám trẻ con trong thôn cũng chạy theo một đường, trước giờ bọn chúng chưa từng thấy cảnh tượng náo nhiệt như thế này nhưng cũng đủ khiến mọi người phấn khích.
Chiếc xe quay một vòng lớn cuối cùng lại đạp trở về, vừa thấy tân lang và tân nương đến, đám trẻ con đứng một hàng ở cổng lập tức hát vang lên, mọi người dường như đã tập dượt qua, vô cùng đều đặn chỉnh tề, ba mẹ của mấy đứa nhỏ này thấy con mình hát lên còn giật mình nữa là.
Lúc này Từ Lập cũng đang dẫn dắt Tiểu Trần qua giúp đỡ bắt đầu rải kẹo, mọi người đều đang đợi khoảng khắc này!
Kết hôn ở trong thôn, nhà khó khăn nhất cũng sẽ mua ít kẹo để rải nhằm tới sự may mắn. Chẳng ai keo kiệt trong chuyện này cả, hiện trường náo nhiệt vô cùng, Giang Phong dắt Từ Toa cùng đi vào trong sân, đám trẻ con thế mà chẳng có đứa nào đi cướp kẹo, từng đứa từng đứa vẫn đang hát to, Từ Toa quay đầu liếc nhìn, mỉm cười nói:
“Náo nhiệt thật ấy.”
Giang Phong gật đầu: “Anh mong em có thể vui vẻ.”
Đuôi mắt của Từ Toa cong cong lên.