Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu (Dịch Full)

Chương 534 - Chương 534. Thôn Lập Nhà Xưởng 3

Chương 534. Thôn lập nhà xưởng 3 Chương 534. Thôn lập nhà xưởng 3

Chương 534: Thôn lập nhà xưởng 3

Từ Lập vội vội vàng vàng chạy tới, mặt mũi tái mét.

Từ Toa: “Có chuyện gì vậy?”

Cô ngờ vực: “Hôm nay anh chở hàng đến huyện chưa?”

Nói đến đây, Từ Lập gật đầu lia lịa, nói: “Đúng, anh đã chở hàng đến huyện, xưởng máy móc nói đây là lô hàng cuối cùng, sau này không còn việc này nữa. Sau này bọn họ sẽ không mua khăn lau của chúng ta nữa.”

Từ Toa rất bất ngờ, cô hỏi: “Không cần? Họ nói sao? Chủ nhiệm Vương nói với anh hả?”

Từ Lập lắc đầu: “Không phải chủ nhiệm Vương, hôm nay anh đến thì nghe nói chủ nhiệm Vương bị điều đi rồi, bây giờ đổi thành chủ nhiệm Châu. Chủ nhiệm Châu nói mấy năm trước luôn giao việc cho chúng ta là đã rất chiếu cố chúng ta rồi. Từ giờ trở đi, bọn họ thống nhất sẽ ký hợp đồng với người khác, giá cả chỗ đó hợp lý và rẻ hơn.”

Từ Toa chau mày: “Rẻ hơn?”

Cô biết xưởng máy móc ký hợp đồng với bên cô không hề bị thiệt. Không những không bị thiệt, lại còn hời là đằng khác. Bởi vì rất khó để có nguồn cung ứng hàng hóa ổn định. So với việc người ta phân tán, phụ nữ thôn của Từ Toa làm việc gần như đều theo số lượng lớn, bởi vì Từ Toa có thể âm thầm bù đắp sự thiếu hụt. Điều này giúp giảm bớt gánh nặng cho xưởng cơ giới, nếu không chủ nhiệm Vương cũng sẽ không tỏ thái độ rất tốt mỗi khi gặp Từ Toa được. Nhưng bây giờ nói nghe hay quá, “chiếu cố” bọn họ cơ đấy. Thế này thì quá vớ vẩn rồi.

Phải biết rằng ai lấy hàng ở đó cũng như nhau, Từ Toa lấy hàng cũng phải âm thầm tự mình bù vào, thực tế là chi phí cơ bản của xưởng máy móc sau khi trừ đi vải là 6, 7 li. Nếu vẫn rẻ hơn so với cái này...thì là bao nhiêu?

Từ Toa chau mày: “Trước tiên anh đừng lo chuyện này, em sẽ dò la tin tức xem sao.”

Giang Phong: “Dạo này em bận học, cứ để anh.”

Du Lâm giơ tay: “Mọi người còn tìm ai dò tin nữa? Tôi biết này.”

Cả một bàn người đồng loạt nhìn anh ta.

Du Lâm: “Mọi người quên là đầu năm nay tôi được điều tới văn phòng xưởng máy móc rồi hả?”

Năm kia, ba anh ta được điều đến huyện, mẹ anh ta được điều đến năm ngoái, vậy nên năm nay anh ta đã được điều đến luôn. Dù là thời nào đi nữa, có những chuyện tự hiểu trong lòng, chỉ cần không quá khoa trương thì đều là chuyện nhỏ.

Anh ta nói: “Tôi biết cái người họ Châu mà mọi người nói, ông ta là trưởng ban hậu cần.”

Từ Toa hỏi: “Còn chủ nhiệm Vương trước đó đâu?”

Du Lâm: “Chủ nhiệm Vương xui xẻo, năm ngoái người nhà ông ta gặp chuyện nên ông ta cũng bị liên lụy. Chức vụ tốt như trưởng khoa ban hậu cần xưởng máy móc làm sao đến lượt ông ta chứ? Chắc chắn là bị người ta ép rời đi! Ông ta bị điều đến xưởng nhỏ ở thị trấn nhỏ của huyện kế bên. Người đi lên chỗ cao, nước chảy chỗ trũng. Nếu ông ta lên cao thì chắc chắn phải gióng trống khua chiêng, bây giờ như này hẳn là thấy mất mặt lắm nên đã lẳng lặng rời đi.”

Từ Toa thực sự không ngờ nhìn chủ nhiệm Vương làm tốt vậy mà, nhưng mối quan hệ ở những xưởng lớn quốc doanh như này rất phức tạp.

“Vậy anh nói thêm về chủ nhiệm Châu đi.”

Du Lâm: “Họ Châu vốn là trợ thủ của chủ nhiệm Vương, bây giờ chắc đang đắc ý lắm. Mọi người đừng sốt ruột, tôi sẽ về nghe ngóng và báo tin cho mọi người sớm. Tôi sẽ hỏi xem ông ta giao việc này cho ai.”

Mọi người đồng loạt gật đầu.

Nói đến chuyện này, bà Từ và Cổ Đại Mai khá u sầu, đây là chuyện làm lỡ việc kiếm tiền đó. Mặc dù kể từ khi có Mộc Mộc và Thủy Thủy, bà Từ cũng không có thời gian làm việc, nhưng bà cụ không mong chuyện kinh doanh tốt như thế này sẽ bị ngưng lại. Một mình Cổ Đại Mai làm cũng có thể trợ giúp một phần cho gia đình, tiền riêng của gia đình nhỏ cũng sẽ nhiều hơn, có gì không tốt chứ?

Mọi người đều lo lắng, Từ Toa cũng không giấu mọi người trong thôn chuyện này, rất nhanh người trong thôn đều đã biết chuyện. So với khôi phục Đại Học, chuyện này chắc chắn sẽ tác động lớn hơn đến lợi ích của bọn họ nên không tránh khỏi việc mọi người kéo đến hỏi Từ Toa, nhưng Từ Lập vẫn có phần sáng suốt nên đã khuyên nhủ mọi người đây không phải là chuyện mà Từ Toa có thể làm chủ được. Từ Toa phải thi Đại Học, hy vọng mọi người đừng làm phiền cô.

Hơn nữa, chẳng phải đã có bạn của Từ Toa nghe ngóng tin tức rồi ư? Tuy con người chỉ biết nghĩ đến bản thân, nhưng lần này đã được khuyên rồi, bọn họ chỉ đành biết mong chờ vào Từ Toa mà thôi. Nếu đắc tội Từ Toa, chuyện bên đó có khi sẽ càng xôi hỏng bỏng không hơn. Đêm nay đã được định là một đêm không yên ắng và mất ngủ với rất nhiều người.

Bình Luận (0)
Comment