Chương 628: Đào góc tường 2
Mọi người bỗng nhiên hiểu ra, nở nụ cười.
“Nguyên liệu để làm vải jean khó tìm à?”
Từ Toa: “Ừm.”
Từ Toa cảm khái: “Thật ra nguyên liệu để làm vải jean khó tìm, nhiều nguyên liệu để làm vải khác cũng khó tìm”
Từ Toa giống như lo lắng về chuyện vải nhưng cũng vô thức xử lý xong chuyện quần bò, hoàn thành tốt chuyện này.
Đồ của cô lấy ở đâu?
Một chàng trai vô danh bán.
Là ai?
Không biết nữa!
Ai bảo chuyện cô tìm nguyên liệu vải lúc đầu mọi người đều biết chứ.
Bó tay!
…
Buổi họp báo lần này của Từ Toa có thể nói là rất thành công, tỷ lệ đặt hàng vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Và với tư cách là nhân viên tài vụ của công ty, Hướng Tinh cảm thấy mình cũng như đi trên mây bởi vì hoạt động lần này những người tham gia đều có tiền thưởng thêm, cô ta ôm tiền vui vẻ đi bộ về nhà. Nhìn thấy ba mẹ cô ta đều đang xem tivi ở phòng khách.
“Tinh Tinh về rồi à con?”
Hướng Tinh: “Dạ.”
Niềm vui lúc đầu của cô ta cũng đã vụt tắt đi kha khá, cô ta bắt đầu thận trọng dè dặt.
Ba cô ta là người nghiêm túc bao nhiêu cô ta biết chứ vì vậy không dám khoe khoang, nhưng lúc này lại nghe ba cô ta mở lời:
“Gần đây công ty của các con rất nổi tiếng.”
Hướng Tinh: “???”
Cô ta gật đầu: “Thế ư? Công ty chúng con gần đây mới làm một buổi họp báo sản phẩm mới.”
“Tiêu thụ của công ty các con cũng rất tốt mà tại sao muốn làm đặt hàng trước thế? Mục đích của đặt hàng trước, ngoài thay đổi hình thức đặt hàng còn dồn một lượng tiền vốn lớn. Đây là vì sao vậy?” Câu hỏi của ông Hướng một câu rồi lại tiếp nối một câu.
Hướng Tinh: “… cái này, con không hiểu.”
Ông Hướng nghiêm túc: “Không phải con là người của công ty à? Chẳng phải con học kinh tế sao?”
Hướng Tinh: “Cứ cho là con học kinh tế thì bây giờ con cũng làm tài vụ mà! Hơn nữa, công ty của chúng con có phát triển gì thì sao có thể nói với ba được?”
Nói đến đây, cô bắt đầu có lý chẳng sợ mà nói: “Đây là bí mật của công ty con.”
Nhưng mà rất nhanh dưới ánh nhìn của ba cô ta, cô ta lại nhụt chí: “Cho dù ba là lãnh đạo, cho dù ba là lãnh đạo cũng không thể hỏi chuyện của chúng con đâu nhỉ?”
Không sai, ba của Hướng Tinh là lãnh đạo, còn là phó chủ tịch.
Chỉ có điều, chuyện này không ai biết thôi.
Bản thân Hướng Tinh tuyệt đối sẽ không nói.
Ông Hướng nhìn bộ dạng của Hướng Tinh đột nhiên chuyển chủ đề: “Hôm nay bác cả của con gọi điện đến.”
Hướng Tinh: “???”
Thế nào mà cô ta lại cảm thấy ba cô ta thần bí thế nhỉ: “Cho, cho nên?”
Ông Hướng: “Công ty của các con định suy tính đến việc thu mua lông dê lông cừu?”
Hướng Tinh: “???”
Trông thấy con gái nhà mình hoàn toàn chẳng biết chuyện gì xảy ra, ông ta xoa huyệt thái dương nói:
“Con giúp ba liên hệ đi, ba muốn gặp giám đốc Giang của các con.”
Hướng Tinh: “Ba gặp anh ấy làm gì thế? Ôi không đúng, sao ba lại có thể trọng nam khinh nữ vậy? Giám đốc Từ của công ty bọn con mới là người đứng đầu.”
Ông Hướng tiếp tục day huyệt thái dương, bỗng nhiên cảm thấy trước đây con gái của ông ta vào Thủy Mộc làm cũng có điểm khá tốt. Con bé ngốc này lại không có đầu óc đi ra ngoài còn không phải bị người ta lừa đi à? Ít nhất bây giờ yên ổn làm nhân viên tài vụ thì không có vấn đề này.
Ông ta nói: “Một ông già như ba đi gặp một đồng chí nữ có hợp tình hợp lý không? Hơn nữa người liên lạc chuyện này chính là Giang Phong.”
Hướng Tinh: “Gì ạ?”
Ông Hướng nhìn cô con gái phản ứng chậm chạp của ông ta rồi nói: “Con cứ giúp ba liên hệ đi, những chuyện khác con không cần quan tâm.”
Hướng Tinh hoang mang trở về phòng rồi lập tức lủi vào nhà bếp, khe khẽ hỏi mẹ cô: “Chuyện gì vậy mẹ?”
Hóa ra bác cả của Hướng Tinh đang làm việc ở Nội Mông, chức vị khá thấp. Người chú chiến hữu mà Từ Toa từng liên lạc để gửi đồ qua bưu điện cho nhau kia chính là tài xế của bác cả Hướng Tinh. Bên Giang Phong đã liên lạc với ông ta muốn thu mua số lượng lớn lông dê lông cừu. Bên phía ông ta không thể thiếu được việc hé miệng với lãnh đạo.
Nếu như số lượng ít thì ông ta giúp tìm mấy nhà nhưng nếu như số lượng nhiều nói không chừng đối với bọn họ chính là một sự phát triển rất tốt. Ông ta không thể không nhắc đến mà bây giờ điều kiện kinh tế ở bên đó không thể nào so được với bên này.
Xóa đói giảm nghèo là niềm kỳ vọng trong lòng của rất nhiều người.
Nhưng bác cả của nhà họ Hướng không rành việc bên này, càng không hiểu biết về thời trang Thủy Mộc. Vậy dĩ nhiên là nhớ đến em trai, nói cho cùng thì bọn họ phải bảo đảm chắc chắn tin tức là thật hay giả và thời trang Thủy Mộc có thật là có năng lực tiêu thụ đống nguyên vật liệu này không mới có thể tiếp tục bàn chuyện.
Thế đấy nên đã nhờ vả bên ông Hướng.