Chương 633: Đào góc tường 7
Chị cả Vương nói nhỏ: “Điều này, điều này tôi từng nói rồi, bọn họ nói vòng vo rồi ý là không đồng ý thay đổi.”
Từ Toa cười ra tiếng hỏi: “Thật sự cho rằng mình là mặt trời à, ai cũng phải quay xung quanh bọn họ? Đã muốn làm việc nhẹ nhàng còn muốn lấy tiền lương cao? Trên thế giới này làm gì có nhiều chuyện tốt như thế?”
Cô nhìn Đào Ngọc và chị cả Vương nói: “Các cô là một thành viên của công ty nếu như phát hiện vấn đề mà tự mình không xử lý tốt được thì có thể trực tiếp báo cáo cho tôi. Chứ không phải ngâm chuyện đi, ngâm tiếp chỉ sẽ làm vấn đề càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn.”
Hai người đều gật đầu: “Xin lỗi.”
Từ Toa: “Tôi không cần xin lỗi gì cả, có vấn đề giải quyết là được rồi. Đã không có vấn đề thì phải cương quyết lên, cô càng muốn giảng hòa vô nguyên tắc, muốn giải quyết, dẹp yên chuyện cho tốt đẹp thì chỉ có thể làm người ta cảm thấy cô nói đúng, ngược lại chuyện sẽ ngày một thậm tệ hơn. Tôi hi vọng chúng ta nhớ rõ vấn đề lần này.”
“Chúng tôi hiểu rồi.”
Từ Toa tiếp tục nói: “Đào Ngọc, buổi chiều cô tổ chực một cuộc họp, trọng điểm chia ra mấy phần. Đầu tiên, điểm thứ nhất là công ty đều coi mỗi một người công nhân là người một nhà, công ty cung cấp ký túc xá cho công nhân ở vùng khác, cung cấp căng tin cho mọi người, tiền thưởng lễ Tết đồng phục giống thế cũng không ít là bởi vì để mọi người có thể sống càng tốt hơn. Thứ hai, những nhân viên rời đi gần đây, Thủy Mộc chúng ta vẫn đều luôn dùng tấm lòng chân thành nhất đối xử với mọi người, mọi người cảm thấy lương không cao thì có thể đi nghe ngóng thử thu nhập của doanh nghiệp nhà nước, còn về những doanh nghiệp khác cũng như thế nhưng hễ là tăng ca thì phí tăng ca bao nhiêu, tiền thưởng lễ Tết lại là bao nhiêu. Không thể nói rằng những khoản này đều không tính là tiền chứ? Hà tất gì nghe lời của một hai người, cố gắng hết sức có thể nghe ngóng kỹ càng tỉ mỉ đi! Xem thử xem cuối cùng là xảy ra chuyện gì! Thứ ba, phân xưởng ba cảm thấy quy trình của mình phức tạp khá mệt, có mấy lời nên chỉ đích danh thì phải chỉ đích danh, phí tăng ca của phân xưởng ba cao hơn so với các phân xưởng khác, không phải vì có ai đó ở phân xưởng ba xinh đẹp mà chính là bởi vì phức tạp nên thu nhập của bọn họ mới có thể cao. Nếu như không muốn kiếm nhiều tiền, muốn việc nhẹ nhàng vậy thì có thể xin điều đi khỏi phân xưởng ba, những người khác có mong muốn đến cũng có thể xin điều đến phân xưởng ba. Điều này thì công ty tôn trọng lựa chọn của mọi người. Thứ tư cũng là điểm cuối cùng, phàm là người từ xưởng chúng ta từ chức rời đi, không cần biết là tay nghề gì, sau này không bao giờ thu nhận nữa.”
Từ Toa sắp xếp làm rõ vấn đề trong thời gian ngắn ngủi và liệt ra một hai ba bốn, điều này làm Đào Ngọc líu lưỡi không nói nên lời, cô ta lập tức nghiêm cẩn nói:
“Tôi biết rồi, buổi chiều tôi sẽ mở cuộc họp.”
Bởi vì “cao tầng” dạng như Đào Ngọc và chị cả Vương này, bản thân cũng coi như là thân tín của Từ Toa với lại tiền lương quả thực là quá cao vì vậy lúc mới bắt đầu Hồng Xán Xán chưa từng tìm bọn họ. Mà bọn họ muốn thăm dò về mức lương chi tiết cũng không thể.
Chỉ có điều nghe ngóng cụ thể từ chỗ mấy người đi ăn máng khác thì biết được lương cơ bản nhiều hơn 5 đồng.
Thật không thể xem thường 5 đồng này được, đây là nhà nông, một tháng cả nhà cũng kiếm không ra được, đây cũng là nguyên nhân vì sao phân xưởng của bọn họ rõ ràng không bạc đãi người ta nhưng vẫn có người rời đi.
Nhưng mà nghe Từ Toa nhắc đến lời thề rất son sắt về lương làm thêm giờ còn có tiền thưởng nữa, Đào Ngọc dĩ nhiên cho rằng Từ Toa đã nghe ngóng qua rồi, trong lòng nghĩ chẳng trách bên đó dám tăng lương cơ bản lên 5 đồng, hóa ra là giở trò ở khâu tăng ca.
Nghĩ như thế cô ta cũng lập tức cứng rắn hẳn lên nói: “Cô yên tâm, tôi nhất định để mọi người biết! Phân xưởng của chúng ta mới là thích hợp nhất.”
Từ Toa gật đầu: “Ừ.”
Đào Ngọc: “Những người chơi mánh khóe kia cuối cùng không tồn tại lâu được.”
Chị cả Vương gật đầu: “Đúng, làm người không thể có tầm nhìn hạn hẹp như thế được, tuy rằng tiền lương cao hơn 5 đồng nhưng tăng ca không cho lương làm thêm giờ, lễ Tết không có thưởng, không lo ăn không phát đồng phục, vậy tính ra có điểm nào thích hợp đâu? Mấy người thiếu hiểu biết!”
“Giám đốc Từ yên tâm, tôi sẽ đi xử lý.”
Đào Ngọc nhanh chóng rời đi, chị cả Vương cũng như thế: “Tôi tập trung vào việc sản xuất.”
Từ Toa nhìn bước chân mạnh mẽ rời đi của họ, cô cúi đầu có hơi trống rỗng.
Cô… bọn họ không phải là hiểu lầm cái gì rồi đấy chứ?